Old school Easter eggs.
Đồ Chơi Của Tổng Tài

Đồ Chơi Của Tổng Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326491

Bình chọn: 7.00/10/649 lượt.

ạnh tạt cô đến kinh ngạc nhíu mày: “Thần. . . ?” Chẳng lẽ tương lai của bọn họ, hắn cũng phủ nhận? Màn đêm buông xuống,

lặng yên không một tiếng động, duy chỉ trong khu vực trung tâm là một

cảnh tượng đẹp đẽ chói mắt, nơi thiên đường mua sắm bắt đầu hoạt động

náo nhiệt.

Hạ Cảnh Điềm cùng Tiểu Ngữ, A Nhã ba người bưng một ly nước trái cây ngồi xem ti vi, đột nhiên, Hạ Cảnh Điềm nghe điện thoại

vang lên, nàng có chút ngạc nhiên, lúc này là ai điện thoại tới? Cầm lên nhìn nhìn, số lạ, nàng giật mình, tiếp: “Alo. .”

Đối diện truyền đến thanh âm trầm thấp từ tính: “Tôi đang ở dưới lầu, nhanh lên xuống đây.” Rõ ràng là Kỷ Vĩ Thần.

Hạ Cảnh Điềm cả kinh ngạc đứng người lên, thiếu chút nữa đem trong tay ly

nước trái cây đổ ra, nàng trừng mắt nhìn, Kỷ Vĩ Thần làm sao có thể có

số điện thoại của nàng? Nói xong, nàng chạy đến ngoài cửa sổ xem xét,

chỉ thấy dưới lầu, thực đang có dừng lại một chiếc xe màu đen, nàng thấp giọng nói: “Đã trễ thế này, tôi không nghĩ đi ra ngoài.” Cùng hắn cùng

một chỗ, thật rất nguy hiểm.

“Như thế nào? Còn sợ tôi ăn thịt em?” Đối diện Kỷ Vĩ Thần lười biếng lên tiếng.

“Tôi. . .” Hạ Cảnh Điềm đang muốn cự tuyệt, đã thấy Tiểu Ngữ cùng A Nhã hướng nàng nhăn mặt, đều đang mở rộng miệng lên tiếng nói: “Đáp ứng đi. . .

Đồ ngốc a!”

“Tại sao không nói chuyện?” Kỷ Vĩ Thần thanh âm hơi có vẻ khàn khàn truyền tới.

“Ách. . . Chờ tôi một phút.” Hạ Cảnh Điềm đáp ứng xuống, ai nói nàng thật

muốn cự tuyệt ? Để điện thoại xuống, Tiểu Ngữ đầu tiên phiết môi nói:

“Nha đầu kia thật sự là quá không biết hưởng phúc rồi, là Kỷ tổng a!

phải suy nghĩ cho đứa bé trong bụng chứ.”

Hạ Cảnh Điềm cầm túi dừng lại, nàng quay đầu lại nói: “Các cậu nói mình có nên nói ra chuyện mang thai cho anh ta biết?”

“Cảnh Điềm, mình cho rằng cậu không cần phải giấu Kỷ tổng, cần phải nhớ kỷ,

anh ta là cha của đứa bé mà!” A Nhã loạng choạng nói trước.

“Nhưng, mình sợ anh ta sẽ không cần đứa bé.” Hạ Cảnh Điềm cau mày, giọng điệu

có chút buồn bã, trời biết nàng suy nghĩ lâu như vậy, vẫn là không dám

đem chân tướng nói cho hắn biết, hắn đã vì chuyện ngày đó xin lỗi rồi,

hắn bây giờ nhìn giống như đối với nàng tốt hơn, mà nàng cũng đang hưởng thụ sự đối đãi này, nhưng những thứ này có nói lên cái gì? Hắn tựa hồ

đối với mỗi người đàn bà đều rất tốt, đây không tính là đặc biệt!

“Cậu xuống dưới rồi nói sau, đừng làm cho người đàn ông cao quý đợi lâu.” Tiểu Ngữ liếc mắt, thúc giục nói.

Hạ Cảnh Điềm xoay người ra cửa, đi xuống lầu, nàng ra cửa trong chớp mắt,

thì hai người bạn tốt cũng đồng thời tiến đến phía trước cửa sổ.

Hạ Cảnh Điềm đi đến bên cạnh xe Kỷ Vĩ Thần, cúi mắt nhìn một cái bóng dáng vĩ ngạn trên ghế lái, lại nghe Kỷ Vĩ Thần thúc giục lên tiếng: “Còn

không lên xe?”

Hạ Cảnh Điềm ngồi lên, có chút mất tự nhiên lên tiếng nói: “Chúng ta đây là muốn đi nơi nào?”

“Tùy tiện tìm một chỗ ngồi một chút.” Chỗ nào đã không quan trọng, quan trọng là, lúc này cùng ai cùng một chỗ.

Kỷ Vĩ Thần dừng xe ở một quán trà thập phần sa hoa, rất có thưởng thức,

hai người chọn một vị trí ngồi xuống, gọi đồ uống, cứ như vậy ngồi trong yên lặng, Hạ Cảnh Điềm tựa hồ đã quen sự tồn tại của Kỷ Vĩ Thần, không

giống như trước có áp lực nữa, nàng nhướng nhướng mày, một chút tóc rủ

xuống đến trước ngực, thập phần phong tình quyến rũ, ngồi trong chốc

lát, Hạ Cảnh Điềm chứng kiến đôi nam nữ cùng đứa nhỏ ở bàn bên rất hoạt

bát đáng yêu, không khỏi hỏi thử: “Ngài thích trẻ con không?”

Kỷ Vĩ Thần ánh mắt cũng đi theo trông qua, nhìn trong chốc lát, trầm ngâm lên tiếng: “Thích.”

Hạ Cảnh Điềm không thể tưởng được hắn lại sẽ thích, không khỏi cười cười,

có chút gấp gáp hỏi: “Vậy ngài có nghĩ mình muốn có một đứa con không?”

Những lời này làm cho Kỷ Vĩ Thần ánh mắt sâu u trầm xuống, hắn khuôn mặt tuấn tú nhiều hơn một chút nghiêm túc: “Trước khi kết hôn, tôi không hy vọng có đứa bé nào tồn tại.” Đây cũng là nguyên tắc của hắn, hắn mặc dù có

rất nhiều bạn tình trên giường, nhưng hắn chỉ hy vọng người phụ nữ hắn

yêu sinh con của hắn.

Những lời này thiếu chút nữa làm cho Hạ

Cảnh Điềm đang uống nước bị sặc, nàng cắn cắn môi, đôi mắt xẹt qua một

chút đau buốt, rồi lại híp mắt cười nhìn về phía cậu bé đáng yêu, giọng

điệu giống như nói đùa lên tiếng: “à, Kỷ tổng luôn có nhiều cô gái vây

quanh như vậy, chẳng lẽ sẽ không sợ trong đó một người sinh con cho

ngài?”

“Nếu có, cô gái kia dám lấy đứa con ra uy hiếp tôi lấy, đó là không có khả năng, tôi chỉ thích phụ nữ thông minh.” Kỷ Vĩ Thần trả

lời thập phần chắc chắn, thông minh như hắn trong thời gian ngắn cũng

không có nghe được ám chỉ của Hạ Cảnh Điềm trong giọng nói, kỳ thật, Kỷ

Vĩ Thần chưa bao giờ sẽ lo lắng vấn đề này, bởi vì phụ nữ ở bên cạnh

hắn, đều là người thông minh, huống chi trong chuyện phòng the, hắn cũng sẽ không quên chọn lựa biện pháp đề phòng, có thể hắn quên, Hạ Cảnh

Điềm là một đặc biệt.

“A, Kỷ tổng cũng là người thông minh!” Hạ

Cảnh Điềm giọng điệu mang chút chế giễu lên tiếng, nhưng đồng thời,

trong lòng có chút chua xót, nàng đã tìm được rồi đáp án n