
ành phải chuẩn bị sẵn sàng đi theo hắn vào đại sảnh
sáng đèn, lọt vào trong tầm mắt đúng là bàn ăn cực lớn nơi đại sảnh.
Phía trước đang ngồi hai vị lão nhân, tựa hồ đang nói chuyện, Hạ Cảnh
Điềm trong lòng không khỏi có chút quái lạ, tuy bộ đèn chùm trông rất xa hoa hiện đại, nhưng nhìn kỹ, trong phòng có rất nhiều đồ vật kiểu cổ!
Bất quá, cũng thập phần mỹ quan.
Hai người vừa đi vào, hai vị lão nhân đồng thời ngẩng đầu lên, Hạ Cảnh Điềm ánh mắt rụt rè chạm vàomặt
Kỷ lão gia, chỉ là ánh mắt của ông xác thực rất hữu thần, làm cho người
ta có cảm giác uy hiếp, chỉ là một ánh mắt, Hạ Cảnh Điềm liền không dám
nhìn thẳng, cúi xuống đôi mắt, mà hai người đều chứng kiến Kỷ Vĩ Thần
nắm tay Hạ Cảnh Điềm, đều ngạc nhiên, lại nghe Kỷ Vĩ Thần cười một tiếng chào, “Ba, mẹ.”
Kỷ phu nhân nhìn chằm chằm vào Hạ Cảnh Điềm, không khỏi đứng lên, chớp chớp con mắt nói: “A, vị tiểu thư này rất quen mặt a!”
Hạ Cảnh Điềm ngước lên khuôn mặt, có chút quẫn bách lên tiếng nói;”Kỷ phu nhân, con là Hạ Cảnh Điềm.”
Kỷ phu nhân lập tức nhớ tới, bởi vì Hạ Cảnh Điềm đã từng là bạn gái Kỷ
Dịch Hạo, cho nên bà đặc biệt nhớ kỹ, bà vui mừng cười;”Nha. . . Nguyên
lai là Hạ Cảnh Điềm a! Khó trách ta thấy quen mặt như vậy!” Nói xong, Kỷ phu nhân ánh mắt nhìn qua Kỷ Vĩ Thần tay cầm thật chặt tay Hạ Cảnh
Điềm, lập tức khẽ giật mình, quan sát Hạ Cảnh Điềm, lại nhìn nhìn Kỷ Vĩ
Thần, trên mặt tràn đầy nghi hoặc.
Kỷ Vĩ Thần nhíu mày cười, mới lên tiếng giới thiệu nói;”Mẹ, đây là con dâu tương lai của mẹ, bạn gái của con – Hạ Cảnh Điềm.”
“Cái gì? !” Bà trừng lớn mắt, kinh ngạc nhìn Kỷ Vĩ Thần, đây là có chuyện
gì? Cô bé này không phải là bạn gái Dịch Hạo sao? Làm sao lại trở thành
bạn gái của đứa con lớn của bà rồi?
“Mẹ, mẹ cũng đừng nghi ngờ,
lần trước là con nhờ Hạ Cảnh Điềm giả bạn gái của con gạt mẹ.” Sau lưng, Kỷ Dịch Hạo cắm tay vào túi quần, khuôn mặt tuấn tú giương cười ra
tiếng.
Kỷ phu nhân giật mình sửng sốt một hồi lâu, mới kịp phản
ứng, lập tức, lần lượt trách cứ bằng ánh mắt, sau đó, mới mừng rỡ hướng
Kỷ Vĩ Thần dò hỏi;”Nó nói đều là thật sự?”
Kỷ Vĩ Thần mím môi cười;”Dịch Hạo nói là thật, chỉ là mượn Hạ Cảnh Điềm lừa mẹ thôi.”
“Nhưng đêm kia. . .” Kỷ phu nhân vẫn còn có chút ký ức, đêm hôm đó, Kỷ Dịch Hạo cùng Hạ Cảnh Điềm biểu hiện rất thân mật a!
“Yên tâm đi! Đêm hôm đó, vào phòng của chị dâu là anh cả!” Kỷ Dịch Hạo ha ha cười, hướng Kỷ Vĩ Thần lần lượt nháy mắt.
Kỷ phu nhân thật sự là không biết nên làm thế nào mới tốt, trừng mắt liếc
Kỷ Dịch Hạo, sau đó, mới mừng rỡ dắt tay Hạ Cảnh Điềm. “Hạ Cảnh Điềm, có thể nhìn thấy con thật là cao hứng.” Bà là thật sự cao hứng, kể từ sau
khi gặp Cảnh Điềm, bà còn một mực thúc dục kỷ Dịch Hạo mấy lần, bảo hắn
nhanh lên cưới nàng về nhà, hôm nay, con thứ hai không có tin tức, trông thấy con lớn có người yêu, bà như thế nào không cao hứng?
“Bác gái.” Hạ Cảnh Điềm rụt rè gục đầu xuống, nàng không biết có bao nhiêu xấu hổ.
Cũng đang lúc này, Kỷ Vĩ Thần nói một câu làm cả nhà ai cũng tròn mắt, “Mẹ, Hạ Cảnh Điềm đã mang thai.”
Đang nắm tay Hạ Cảnh Điềm, Kỷ phu nhân biểu lộ chấn động, không dám tin vào
tai mình, biểu lộ có chút dồn dập hướng nhìn Hạ Cảnh Điềm xác thực hỏi,
“Phải không? Mấy tháng rồi?”
“Ba tháng.” Hạ Cảnh Điềm cười nhẹ, cười đến rất dịu dàng.
“Thật tốt quá.” Kỷ phu nhân vui mừng lộ rõ trên nét mặt, quay đầu lại hướng
Kỷ lão gia lên tiếng nói, “Thế Tuyên, chúng ta có cháu rồi.”
Chỉ
thấy cha của Kỷ Vĩ Thần cười ha hả đứng người lên, đi đến trước mặt Hạ
Cảnh Điềm, ánh mắt hiền lành đánh giá nàng vài lần, mới hướng nhìn Kỷ Vĩ Thần cùng Kỷ Dịch Hạo cười nói;”Hai tiểu tử này, cuối cùng làm cha mẹ
mãn nguyện.” Nói xong, dùng lời nói thân thiết hướng Hạ Cảnh Điềm
nói.”Con gọi Hạ Cảnh Điềm phải không?”
“Đúng vậy, bác trai.” Hạ
Cảnh Điềm cười lên tiếng, vừa mới bắt đầu khi thấy Kỷ lão gia, còn tưởng rằng ông là một người rất nghiêm, nhưng cũng thật hiền hòa như cha
nàng.
“Đến đây. . . . . . Ngồi đi, đứng ở đây sẽ bị gió thổi
lạnh, chú ý đừng để bị cảm.” Kỷ phu nhân thân mật lôi kéo tay Hạ Cảnh
Điềm đi đến bàn ăn, sau đó, lên tiếng dặn dò nói;”Dì Lưu, mau đem súp
hâm nóng, Hạ Cảnh Điềm không thể ăn thức ăn nguội được, trước ba tháng
nhất định phải thật kỹ lưỡng, đứa nhỏ mới có thể phát triển khỏe mạnh.”
Dùng qua cơm tối, người một nhà bắt đầu bàn về hôn sự của bọn họ, cuối cùng, quyết định đầu năm sẽ tổ chức, nhưng lo lắng cho Hạ Cảnh Điềm đang mang thai, kết hôn là đại sự nhưng cũng là một chuyện rất mệt mỏi, cho nên,
quyết định đầu năm hai người trước đính hôn, sau đó, chờ nàng thuận lợi
sinh con xong sẽ cử hành hôn lễ, tất cả mọi người đều đồng ý quyết định
này.
Buổi tối, Hạ Cảnh Điềm bị Kỷ phu nhân kéo vào phòng của bà,
bà trước vẫn lủi thủi có một mình, lúc này có một cô con dâu cũng không
biết có bao nhiêu phấn khích, hơn nữa, lôi kéo Hạ Cảnh Điềm ngồi trên
ghế xong, bà bắt đầu ân cần hỏi tình trạng thai nhi, hỏi vô cùng cẩn
thận, hơn nữa, còn dạy cho Hạ Cảnh Điềm rất nhiều chuyện cần chú ý khi
mang thai, Hạ Cảnh Điềm gật gật đầu ch