
chỗ cao xuống, đều sợ đến
đứng tim, cô thử đi thử lại nhiều lần, cho đến khi không sợ nữa mới
thôi.
Trạm xe bus, ven đường, dán đầy quảng cáo tuyên truyền về ca kịch Thiên
Sứ Đêm, người đi đường đi ngang qua, đầu tiên là ngạc nhiên về dung mạo
tuyệt đẹp của nữ chính, cũng có một số người có trí nhớ tốt, cảm thấy cô nhìn rất quen mắt, vì thế sẽ theo bản năng mà nhìn tên diễn viên ở phía dưới.
Ba chữ Mặc Tiểu Tịch kia, nhất thời trở thành đề tài nóng hổi để bàn luận của cả thành phố.
Nửa tháng qua, Tập Bác Niên không tìm tới quấy rầy Mặc Tiểu Tịch nữa, có gọi điện thoại làm phiền hay không cô không biết, bởi vì ban ngày đều
bận làm việc, buổi tối về nhà rất trễ, Thiên Dã cũng không có ở nhà, hầu như trở về là ngủ ngay, có điều tỉ lệ thỉnh thoảng gặp ở đâu đó cũng
rất ít.
Chỉ cần cô nghĩ tới, con của cô còn sống tốt trên đời, cô còn có cơ hội có được, cô sẽ cố gắng chiến đấu, nỗ lực.
Ngày thứ hai Thiên Dã lại đi vùng khác, Mặc Tiểu Tịch nhận được hộp
chuyển phát nhanh, mở ra xem, mới phát hiện là một chiếc di động.
Là Thiên Dã ở vùng khác gửi về cho cô, anh vẫn luôn rất chu đáo, từ đó
về sau, ngày nào anh cũng gọi điện thoại cho cô, để xác định cô bình an
vô sự.
Tập Bác Niên lái xe ngang qua một biển quảng cáo, nhìn thấy Mặc Tiểu
Tịch để chân trần và mặc một chiếc áo ngực màu trắng với váy dài, chất
liệu vải cùng loại với voan mỏng, cho nên rất đẹp và tự nhiên, xuyên qua lụa mỏng thấp thoáng có thể nhìn thấy cặp chân thon dài đẹp đẽ bên
trong, anh vô cùng ngạc nhiên bởi sự xinh đẹp của cô, đồng thời, cũng
rất tức giận, mặc lộ liễu như vậy, để nam nữ già trẻ toàn thành đều nhìn thấy hết, rốt cuộc cô có đầu óc hay không.
Đột nhiên cô lại làm như vậy khiến cho anh thật sự không hiểu lắm, rốt
cuộc cô muốn làm gì, sau này làm ngôi sao nổi tiếng rồi, là có thể tới
tranh giành con với anh sao, đây chắc chắn là lấy trứng chọi đá.
Lúc này, Mặc Tiểu Tịch đang nghỉ ngơi ở trong phòng hoá trang, bỗng
nhiên, một nhân viên vội vàng chạy tới: "Tiểu Tịch, có chuyện lớn, chị
Lộ Di kêu tôi lập tức tới đón cô quay lại."
"Được, được..." Mặc Tiểu Tịch có chút khó hiểu, nhưng thấy nhân viên đó
gấp gáp như vậy, khẳng định là có chuyện rất nghiêm trọng xảy ra, cô
đứng lên, lập tức đi ngay.
Quay lại công ty, Tô Lộ Di lập tực đóng cửa lớn trong văn phòng lại, kéo Mặc Tiểu Tịch đến ghế xô pha, mở laptop trong tay ra: "Xem đi."
Mặc Tiểu Tịch khó hiểu nhìn vào màn hình.
Ở trong một phòng bệnh, ba người đàn ông đối mặt với ống kính giận dữ
lên án Mặc Tiểu Tịch lúc ở chỗ diễn tập thường xuyên phóng điện với bọn
họ, ra vẻ rất tốt, sau khi bọn họ nhẹ nhàng từ chối thì kêu một đám côn
đồ đến đánh bọn họ, do đó mất đi cơ hội diễn xuất, bây giờ phải ở lại
bệnh viện điều trị.
Mặc Tiểu Tịch không dám tin xem hết đoạn video, nghiêm túc mím môi, cô bị ba người đàn ông đáng ghét này đưa vào bẫy.
"Tôi cho là bọn họ sẽ không lớn mật đến mức cắn ngược lại, không ngờ họ
thật sự làm vậy, bây giờ mọi chuyện hơi khó giải quyết." Trước đó Tô Lộ
Di nhận được tin tức, trong đầu cũng vang lên tiếng nổ lớn. Thiên Dã ở thành phố khác, quay phim tới nửa đêm mới kết thúc, lúc chuẩn bị đi nghỉ ngơi, nhìn thấy mấy nhân viên khác vây quanh máy tính, không biết nói chuyện gì lại hăng say như vậy, anh vốn là người không thích
tham gia náo nhiệt, hơn nữa siêu sao trong tổ diễn rất có phân lượng,
cho nên mấy diễn viên phụ cũng sẽ không tới tìm ai nói chuyện.
Trợ lý đưa nước cho anh, Thiên Dã hơi tò mò hòi: "Bọn họ đang nói chuyện gì mà hăng say vậy?"
"À, tôi không biết, tôi nghĩ chắc là một số tin đồn thôi, anh cũng mệt
rồi, nhanh đi nghỉ ngơi đi." Trợ lý ra vẻ thoải mái nói, giọng nói có
chút không tự nhiên, bởi vì đám người kia nói chuyện rất lớn, anh ta sợ
anh sẽ nghe thấy gì đó.
Thiên Dã vốn chỉ thuận miệng hỏi, cũng không quan tâm, nhưng bây giờ
thấy nét mặt của trợ lý kỳ lạ như vậy, trái lại anh có chút nghi ngờ.
Uống một hớp nước, anh đi về phía đó, trợ lý vội vàng ngăn cản anh: "Không có gì hay để xem cả, chúng tôi về nhanh đi."
"Nếu không có gì, tôi xem một chút có sao." Anh ta càng như thế, trong
lòng Thiên Dã càng thêm nghi ngờ, anh đi vòng qua trợ lý, bước tới bên
cạnh đám người kia.
Mọi người thấy Thiên Dã tới, hiếm khi hôm nay có anh đến góp vui, một
vài người đứng lên, nhường chỗ ngồi cho anh: "Thiên Dã, anh ngồi đi."
"Không cần, tôi đứng là được rồi, mọi người ngồi đi, mọi người đang nói
chuyện gì vậy?" Anh nhã nhặn hỏi, nhìn về phía màn hình máy tính, hình
của Mặc Tiểu Tịch, khiến cho lòng anh run lên.
Mọi người không biết, quan hệ thân thiết của Thiên Dã và Mặc Tiểu Tịch,
nghe hỏi, lập tức kể lại đầu đuôi gốc ngọn của sự việc cho anh nghe, còn nhiệt tình mở video kia cho anh xem, trợ lý ở bên cạnh, mồ hôi nhanh
chảy xuống, Lộ Di đã nói, nhất định không thể để Thiên Dã biết.
Sau khi Thiên Dã nghe xong, sắc mặt trở nên vô cùng u ám, nhưng anh
không muốn biểu hiện quá thất lễ trước mặt người khác: "Mọi người xem
đi, tôi về trước."
"Được, anh đi thong thả." Mọi người không nhận ra sự khác th