XtGem Forum catalog
Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi

Đoạt Vợ Cô Gái Yêu Phải Em Rồi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326643

Bình chọn: 8.00/10/664 lượt.

nh Ngữ Yên thì ngược lại với cô, giống như muốn khoe ra, mặc quần áo bó sát, sợ người khác không nhìn ra cô ta đang mang thai.

Trong hội trường khai mạc có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng, phóng viên vô cùng bận rộn, may mà hôm nay có rất nhiều ngôi sao nổi tiếng nên cũng không

có tập trung vào bọn họ.

Đội chó săn nhìn ra được Ninh Ngữ Yên đang mang thai, mà Mặc Tiểu Tịch vẫn đặt túi xách ở trên đầu gối, nên nhìn không rõ lắm.

Tuyên truyền hơn hai giờ, sau khi Thiên Dã trò truyện cùng các diễn viên khác và người chủ trì xong, còn có ca sĩ lên đài biểu diễn.

Bạn đang đọc truyện tại

Mặc Tiểu Tịch từ đầu đến cuối đều nhìn chăm chú vào Thiên Dã ở trên đài,

tất cả mọi người cũng đang nhìn anh, anh cũng dùng dáng vẻ lịch sự và

nhẹ nhàng đáp lại những người xem dưới đài, chỉ có thể nói anh là một

người vô cùng chuyên nghiệp, bởi vì cô nhìn ra, anh như vậy, không hề

chân thật.

"Tiểu Tịch..."

Nguỵ Thu Hàn! A, là thế giới quá nhỏ, hay oan gia quá nhiều, trong lòng của Mặc Tiểu Tịch liên tục oán trách.

"Tiểu Tịch, sao em lại đến đây? Đến một mình sao? Chúng ta tìm một chỗ nói

chuyện được không?" Nguỵ Thu Hàn bước lên một bước, đè nén tâm trạng

kích động.

Mặc Tiểu Tịch vốn muốn từ chối, nhưng nghĩ lại, về chuyện của Tập Vân Noãn, cô còn phải hỏi anh ta một chút vấn đề: "Được rồi!"

Bọn họ tìm đến một hàng đồ ngọt, lấy một chút nước uống và đồ ăn nhẹ.

"Tiểu Tịch, mấy ngày nay, anh không ngừng suy nghĩ rất nhiều, nghĩ tới quãng

thời gian chúng ta ở bên nhau, nghĩ tới anh đã đối xử khốn nạn với em

như thế nào, anh không có tư cách chỉ trích em thay lòng đổi dạ, lạnh

lùng với anh, nếu anh không phản bội em, hôm nay chúng ta nhất định sẽ

rất hạnh phúc." Nguỵ Thu Hàn kéo lấy tay cô: "Tiểu Tịch, anh vẫn yêu em

như ngày xưa."

"Không phải anh cũng yêu Tập Vân Noãn sao?" Mặc Tiểu Tịch nhìn chằm chằm vào anh ta, cười khẽ nói.

Nguỵ Thu Hàn vô cùng ngạc nhiên: "Tiểu Tịch, sao em biết được? Là Tập Bác

Niên nói với em sao?" Anh ta còn tưởng, cô sẽ không biết.

"Đúng vậy, anh ta đã nói cho tôi biết tất cả, rốt cuộc giữa anh và Tập Vân Noãn đã phát triển như thế nào?" Editor: Lost In Love

"Anh và cô ấy quen biết nhau ở buổi Party năm ngoái, bởi vì nói chuyện hợp

nên từng có qua lại một thời gian, nhưng anh và cô ấy chỉ chơi đùa mà

thôi, huống hồ anh cảm thấy cô ấy cũng không thích anh bao nhiêu, ngày

đó xảy ra một trận cải vả, anh thuận miệng nói chia tay, cô ấy đã đứng

dậy và bỏ đi, ai ngờ sau đó cô ấy lại nhảy lầu, Tập Bác Niên một mực

khẳng định là anh, anh có trăm miệng cũng không giải thích được." Nguỵ

Thu Hàn không dám nhìn cô, anh ta biết vào lúc này nên thẳng thắn là tốt nhất, lúc đó anh ta thật sự là bị quỷ ám.

Mặc Tiểu Tịch hỏi tiếp: "Vậy anh có biết tại sao cô ấy lại phát cáu hay không?"

"Sao anh biết được, tính tình của cô ấy trước giờ vẫn rất nhã nhặn, em không ở bên cạnh anh, anh chỉ muốn tìm một người để giải buồn mà thôi, không

có trút tình cảm vào, mà cô ấy cũng bởi vì cô đơn nên mới qua lại, điều

này anh có thể cảm nhận được."

"Đàn ông luôn tự tìm lý do cho

mình sau khi không kiềm chế được dục vọng nguyên thuỷ, Nguỵ Thu Hàn, bây giờ tôi rất may mắn, ít nhất không cần ở cùng một chỗ với người đàn ông ghê tởm như anh." Mặc Tiểu Tịch cười lạnh đứng dậy, bây giờ cô muốn đến cảm ơn Tập Bác Niên, so ra, cô càng không thể chấp nhận một người đàn

ông đang qua lại với cô mà còn đi ăn vụng.

Mặt của Nguỵ Thu Hàn

lạnh xuống: "Ghê tởm? Em nói tôi ghê tởm? Mặc Tiểu Tịch, bây giờ em

không còn yêu tôi, cho nên muốn dứt khoát thoát khỏi tôi phải không? Em

đừng quên, về mặt pháp luật, em vẫn là vợ của tôi, em mang thai con của

người khác, có mặt mũi gì đứng ở trước mặt tôi nói tôi ghê tởm."

Bạn đang đọc truyện tại

Mặc Tiểu Tịch không nói một lời, thật sự không có gì để nói: "Tạm biệt!" Cô bình tĩnh nói tạm biệt.

Giờ khắc này, trong lòng cô ngược lại vô cùng thoải mái, cô sẽ không dao

động bởi người đàn ông này, cho dù oán hận, cũng sẽ không còn.

Nguỵ Thu Hàn sững sờ nhìn cô rời đi, anh ta thà rằng để cô phát cáu với

mình, còn tốt hơn là dáng vẻ rời đi tiêu sái này, anh ta nhắm mắt lại,

lòng đau như cắt, đã không còn sức cứu vãn.

Trở lại hội trường, lễ khai mạc đã chuẩn bị kết thúc, Tập Bác Niên dùng ánh mắt xoi mói nhìn cô: "Đi đâu lâu vậy?"

"Tôi đói bụng, đến tiệm bánh ngọt ăn một chút đồ, nhưng, khó ăn quá." Nhìn

thẳng về phía trước, Mặc Tiểu Tịch lạnh nhạt trả lời, trong mắt phát ra ý cười như có như không.

Tập Bác Niên tập trung suy nghĩ, không tiếp tục hỏi nữa.

Sau buổi lễ khai mạc, Thiên Dã đi qua chào hỏi bọn họ, mục đích của anh là muốn tìm cơ hội ở riêng với Mặc Tiểu Tịch.

Tập Bác Niên vui vẻ đồng ý, nụ cười trên mặt đầy ý vị sâu xa, ghé vào tai

Ninh Ngữ Yên nói vài câu, sau đó Ninh Ngữ Yên mượn cớ rời đi.

Bọn họ đã nói cái gì? Người phụ nữ hiếu thắng như Ninh Ngữ Yên, đột nhiên

lại đồng ý rời đi trước! Trong lòng của Mặc Tiểu Tịch cảm thấy có chút

ngạc nhiên và lo lắng.

Cả buổi tối, Mặc Tiểu Tịch đều cầm túi xách che trước bụng.

Thiên Dã muốn tìm thời cơ nhưng kh