XtGem Forum catalog
Độc Sủng Chị Dâu

Độc Sủng Chị Dâu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328003

Bình chọn: 9.5.00/10/800 lượt.

ư thế nào?”

“Chảy máu não mà chết.”

“Tại sao lại như vậy?”

“Lần này là ngoài ý muốn.”

“Ngoài ý muốn mất một mạng người?” Tầm Thiên Hoan nhướng mày: “ Vậy khi anh ấy chết, có nói gì không? Có người nào bên cạnh không?”

Sớm không

chết, muộn không chết, hết lần này đến lần khác không chết lại ngay

trước ngày đám cưới chết, không phải sợ Tầm Thiên Hoan cô mà chết chứ?

Sớm biết hắn chết như vậy cô đã hủy bỏ hôn ước “ Chỉ phúc vi hôn” nực

cười này!

Đúng vậy, hôn ước của cô cùng Bắc Khả Hâm chính là một

hôn ước hoang đường “ Chỉ phúc vi hôn”! Thiệt là, hiện tại đã là thế kỉ

21, vậy mà vẫn còn loại hôn ước buồn cười này, cô dâu cùng chú rể thậm

chí chưa gặp mặt qua bao giờ, hết lần này đến lần khác nàng chính là cái cô dâu như vậy, nếu không phải vì mẹ cô lấy cái chết ra để bức bách thì cô sao lại có thể ngoan ngoãn đi chịu tội thế này!

Bắc Khả Uy thản nhiên nói :” Có a, tình nhân của anh ấy.”

Tầm Thiên Hoan kinh ngạc nhìn Bắc Khả Uy, nhất thời á khẩu không trả lời được.

Tình nhân?!

Đêm trước tân hôn lại cùng tình nhân ở chung một chỗ? Cái này, cái này tính là cái gì?!

“Vậy anh ấy có nói gì không?”

Kỳ thật cô muốn hỏi chính là, trước khi chết, có phải là nên giải trừ hôi ước hay không?

Bắc Khả Uy không thèm đếm xỉa, rút điện thoại ra, nhìn đồng hồ,từ trong

miệng nói ra: “ Cô muốn biết trước khi chết anh hai có nói gì, vậy tốt

nhất hãy tìm hỏi tình nhân của anh ấy đi, lúc ấy có mỗi anh ấy cùng tình nhân, khi chúng tôi chạy tới khách sạn thì anh ấy đã chết.”

Bắc Khả Uy hời hợt trả lời, Tầm Thiên Hoan lại nghe được rất rõ ràng, cũng đem sự tình để ý ném qua đầu.

Thì ra là có chuyện như vậy……..

Tầm Thiên Hoan nghiến răng nghiến lợi, thật đúng là đáng chết a! Đêm trước

tân hôn cùng tình nhân thuê phòng khách sạn, tiện đà chết trên giường….. Không phải là không có năng lực sao? Hay là chúng dục quá độ?

Hừ….. Bất kể là loại đàn ông đó, vô năng như vậy, chết ở trên giường, thật sự là siêu cấp mất mặt!!

Tầm Thiên Hoan tức giận đỏ cả mặt chuyển qua Bắc Khả Uy: “ Như vậy Bắc Khả

Hâm chết, các người vì cái gì còn muốn tiếp tục hôn lễ này?! Các người

đem tôi thành cái gì? Đem tôi đặt đất à?”

Ánh mắt lợi hại của Bắc Khả Uy liếc qua Tầm Thiên Hoan nói: “ Hôn lễ này phải cử hành đúng hạn!”

Đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Bắc thị lại chết trên giường trong

khách sạn ngay đêm trước ngày cưới, mà người ngủ bên chính là tình nhân

của hắn, nếu truyền đi, không phải tất cả báo chí truyền thông sẽ nhân

cơ hội tung tin giật gân ngất trời? Thêm mắm thêm muối, nói ngoa, châm

ngòi thổi gió, nghe nhầm đồn bậy…… Bắc gia bọn họ sẽ trở thành món điểm

tâm trên bàn cơm, mục tiêu chỉ trỏ, thế nào cũng sẽ trở thành trò cười

cho thiên hạ sao? Quả thật như vậy, Bắc gia còn mặt mũi nào nữa?! Bắc

thị làm sao còn chỗ đứng trên thương trường?

Tầm Thiên Hoan chảy mồ hôi lạnh ròng ròng: “ Sau đó thì sao?”

Khuôn mặt hắn tuấn mĩ mà lạnh như băng, tựa như bông tuyết ngoài cửa sổ,

thoạt nhìn thì đẹp nhưng lại lạnh buốt: “ Tại một tháng sau, các giới sẽ chảy ra một tin tức: Tân hôn không lâu, tổng giám đốc Bắc thị bạo bệnh

mà qua đời!”

“Vậy tôi phải làm sao?” Tầm Thiên Hoan nhịn không được giọng điệu phẫn nộ.

Bọn họ biết rất rõ ràng Bắc Khả Hâm đã chết rồi, lại còn…lại còn làm cho cô trở thành vợ của Bắc Khả Hâm, cũng chính thức trở thành quả phụ! Cô-Tầm Thiên Hoan-đối với Bắc gia hắn mà nói, rốt cuộc tính là cái gì a?! Đáng giận! Quá mức phẫn nộ!!

Không đếm xỉa đến Tầm Thiên Hoan đang

tức giận, Bắc Khả Uy đạm mạc nói:” Cô là người thừa kế thứ nhất tất cả

tài sản của anh trai tôi.”

Tầm Thiên Hoan giờ phút này trong đầu

lửa giận tăng đến đỉnh điểm: “ Tiền, tiền, tiền, Bắc gia các người cho

là có vài đồng tiền là giỏi lắm à? Các người cho là có vài đồng tiền là

có thể giải quyết được mọi việc à? Các người cũng nông cạn quá đi, đây

là hạnh phúc cả đời của tôi cả đời mà chống đỡ bằng mấy đồng tiền à?!”

Bắc Khả Uy nhìn không chớp mắt về phía trước, đối với Tầm Thiên Hoan bên

cạnh tức giận bất bình phảng phất như không khí, chỉ bình thản nói ra: “ Tài sản thừa kế của anh trai tôi là hơn một triệu, mà cô, có thể lấy

được ít nhất một nửa tài sản của anh ấy.”

Ách…..

Tầm Thiên Hoan ngơ ngẩn, đôi mắt một mí ngẩn ngơ chớp chớp, miệng há thật to,

nước miếng tùy thời cũng có thể theo khóe miệng chảy ra……..

Một triệu…….

Giảm đi một nửa, thì phải là năm trăm ngàn!!

Ông trời a!! Năm trăm ngàn!! Cô phải dùng chín ngón tay tiêu sài mới có thể thấm tháp a! Như vậy, có năm trăm ngàn, cô không phải muốn mua cái gì

thì mua cái đó sao? Ách…. Không biết năm trăm ngàn chồng lên thì cao bao nhiêu nhỉ ?

Tầm Thiên Hoan nghiêm sắc mặt: “ Anh không phải trêu chọc tôi chơi đấy chứ?!”

Bắc Khả Uy lạnh lùng liếc Tầm Thiên Hoan: “ Nói nhiều cho cô thêm một câu tôi cũng chẳng lợi lộc gì!”

Hắn-Bắc Khả Uy- là người nói một là một, hai là hai, cô lại cho là anh đùa giỡn cô? Thật sự buồn cười đến cực điểm! Cô cũng không nhìn xem mình là cái

dạng gì?

Tầm Thiên Hoan lúng ta lung túng bĩu môi, nhưng rất nhanh trên mặt lại nở nụ cười