Polaroid
Đổi Một Người Vợ Hiền

Đổi Một Người Vợ Hiền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322725

Bình chọn: 9.5.00/10/272 lượt.

m cái gì.”

Nói xong, cô dắt tay Âu Quân Thiên, mặc kệ kinh ngạc của cậu, cũng không để ý tới sắc mặt khó coi của cô giáo kia, trực tiếp đem cậu bé về phòng ngủ.

Cô đặt tay sờ lên trán Âu Quân Thiên,“Trời ạ! Nóng quá!”

Cô cầm lấy điện thoại, muốn gọi Trung bá giúp chuẩn bị

xe, cô muốn dẫn cậu bé đi khám bác sĩ, nhưng Trung bá lại nói sẽ mời bác sĩ riêng của nhà đến, cô nghĩ làm vậy cũng đỡ cho cậu bé phải bôn ba,

vì thế không nói hai lời liền đồng ý, mời đối phương mau chóng đến đây.

Không ngờ vừa buông điện thoại quay người lại, liền thấy Âu Quân Thiên đứng dậy muốn xuống giường.

“Tiểu Thiên, con muốn đi đâu?”

“Tôi muốn về lại phòng học để học……” Cậu bé suy yếu nói.

“Con ngốc sao!” Nhìn cậu một bộ dáng cố hết sức, cô lại

ấn cậu lên trên giường, “Đã bệnh thành hình dáng này rồi mà con còn muốn trở lại học sao?”

Cậu đáng thương hề hề nhìn cô,“Không thể để cô giáo gọi

điện thoại cho ba ba, như vậy tôi sẽ thực thảm……” Trong mắt cậu nổi lên

tia nước mắt, hoảng hốt nói: “Những bài tập này nhất định tôi phải làm

xong toàn bộ, nhất định phải làm xong……”

Nhìn cậu bé nóng lòng gương mặt lại tiều tụy, Thu Thủy

Tâm thật sự vô cùng đau lòng, đứa bé này rốt cuộc gặp phải một đôi cha

mẹ gì a?

Cái Angel kia không xứng làm mẹ người ta, chẳng lẽ ngay cả Âu Cánh Thần cũng không xứng làm cha người ta luôn sao?

Cô sờ sờ đầu cậu, dỗ ,“Tiểu Thiên, ngoan, trước ngủ một

chút được không? Chờ tinh thần tốt một chút , chúng ta lại đi làm bài

tập, ân?”

Âu Quân Thiên cũng thật sự không thoải mái, nghĩ rằng,

ngủ một chút cũng được…… Cậu bất an nhìn mẹ,“Vậy…… Mẹ phải gọi tôi dậy

nha……”

“Ân, được, con nhắm mắt lại trước đi.”

Thấy đứa bé ngoan ngoãn nằm lại trên giường, cô đi vào phòng tắm xả một khăn lông ướt mang ra, đắp trên trán cậu.

Không bao lâu, bác sĩ đã đến, kê toa thuốc cho cậu.

Cô đánh thức Âu Quân Thiên ý thức có chút mơ mơ màng màng,“Tiểu Thiên, Tiểu Thiên…… uống thuốc trước nào.”

Tên nhóc kia lúc đang bị bệnh đã rút đi sự trưởng thành

sớm của nó, tựa như một đứa bé bình thường kháng cự việc uống thuốc,“Tôi không muốn uống……”

Thu Thủy Tâm nghiêm mặt,“Con bệnh thật sự nghiêm trọng,

nếu không uống, nói không chừng từ nay về sau có thể cũng không có cơ

hội đến phòng học học đấy ……”

Âu Quân Thiên mếu máo, do dự thật lâu, cuối cùng, mới

không tình nguyện nhận lấy ly nước cô đưa, cầm viên thuốc nuốt vào.

Không bao lâu, cậu cảm thấy đầu càng ngày càng nặng, mí mắt cũng càng

ngày càng nặng trĩu, một cỗ lo lắng ở trên trán cậu nhích tới nhích lui, cậu cảm giác tay nhỏ bé của mình được vây quanh trong một đôi tay ấm

áp, thật thoải mái, đó là cái gì?

Đáy lòng sợ hãi dần dần biến mất, cậu quên hết những bài tập, mặc chính mình chìm vào trong bóng tối — không biết qua bao lâu,

Âu Quân Thiên cảm thấy một cỗ ẩm ướt cọ xát ở trên mặt cậu.

“Rất ngứa…… Rất ngứa……” Cậu mở hai mắt ra, chỉ thấy một

con cún mặc váy lòe xòe đang chớp một đôi mắt đen bóng theo dõi

cậu,“Tiểu…… Tiểu Tam?”

“Tiểu Thiên, con tỉnh rồi sao ?” Thu Thủy Tâm ngồi ở bên giường coi chừng cậu lấy khăn lông trên trán cậu ra, đưa tay kiểm tra,

lộ ra một cái tươi cười vừa lòng.

“Khá tốt nga, ước chừng ngủ tám tiếng, sốt cũng đã gần

hết.” Cô cầm lấy ấm siêu đặt ở tủ đầu giường, rót một ly nước,“Con muốn

uống nước hay là muốn ăn chút gì? Ta đoán bụng của con bây giờ nhất định là rất đói phải không?”

Đối mặt với mỉm cười hiền lành của cô, tim Âu Quân Thiên đập mạnh và loạn nhịp không biết nên làm sao mới phải, khi đang nghĩ

tới nên trả lời thế nào, thì thoáng nhìn thấy Tiểu Tam đang ngồi ở bên

giường cậu, cậu vừa mừng vừa sợ,“Nó……”

“Thế nào? Bộ quần áo này xinh đẹp không? Đây là ta tự

tay vì may cho Tiểu Tam đấy.” Thu Thủy Tâm đem khuôn mặt tươi cười rộng

mở để sát vào cậu,“Ta vốn tưởng rằng Tiểu Tam là đực, không nghĩ tới thì ra nó là cái.”

Nhìn Tiểu Tam mặc váy lòe xòe, cậu có chút không quá

quen, nhưng là cảm thấy như vậy cũng không có gì không tốt,“Thực…… Thực

đáng yêu……”

Đột nhiên, cậu giống nghĩ đến cái gì, lập tức đem Tiểu

Tam kéo vào trong lòng mình, hoảng sợ nhìn cô,“Mẹ không thể đem chuyện

Tiểu Tam nói cho baba tôi biết nga.”

“Ta là người không có đáng tin như vậy sao?” Cô nhẹ

nhàng vỗ vỗ hai gò má hồng mịn của cậu,“Yên tâm đi, Tiểu Tam là bí mật

của hai chúng ta.”

Bởi vì đụng chạm của cô, Âu Quân Thiên có ý thức rụt về

phía sau một chút, người mẹ ở trong ấn tượng của cậu cả ngày chỉ biết

trang điểm phấn son, còn có thể ra tay đánh cậu, khi nào thì trở nên dịu dàng như vậy?

“Tiểu Thiên, sao con không muốn nói cho ba con rằng con

vụng trộm nuôi Tiểu Tam?” Thu Thủy Tâm cố ý xem nhẹ tránh né của cậu đối với chính mình, cái gọi là băng dày ba thước, cô không hy vọng xa vời

cậu bé sẽ lập tức thay đổi thái độ.

Cậu cúi khuôn mặt nhỏ nhắn lắc lắc đầu,“Không vì sao.” Bỏ qua không muốn tiếp tục đề tài này.

“Tiểu Thiên đáy lòng kỳ thật thực sợ hãi ba ba đúng

không?” Cô nhẹ nhàng cầm một tay nhỏ bé của hắn đặt vào trong lòng bàn

tay,“Có thể nói cho ta biết vì sao không?”

Cảm giác này…… Âu Quân Thiên không khỏi trợn