Polaroid
Đổi Một Người Vợ Hiền

Đổi Một Người Vợ Hiền

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322935

Bình chọn: 7.00/10/293 lượt.

chuyện gì ?”

Anh ta thất hồn lạc phách nhìn cô,“ Bác sĩ chẩn đoán chính xác rằng mẹ tôi bị ung thư hạch bạch huyết……”

Hôm nay, lúc Thu Thủy Tâm từ bệnh viện thăm mẹ của Tề Gia Bảo về nhà đã là chín giờ tối. Nhìn thấy cô, vẻ mặt Trung bá có chút mất tự nhiên

chào cô một câu, Amy còn không ngừng nháy mắt với cô.

Hóa ra Âu Cánh Thần đã về nhà, anh ngồi bắt chéo chân ở trước quầy bar, trên quầy bar đặt một cái ly uống rượu.

“Di, Cánh Thần, không phải hôm nay anh ở lại công ty họp sao? Mấy giờ về nhà, đã ăn cơm chiều chưa?”

“Ân.” Anh thấp giọng đáp một tiếng,“Vừa mới ăn cùng đồng nghiệp rồi.”

“Vậy là tốt rồi.” Cô đặt mông ngồi lên sô pha, vẻ mặt nhìn thực mỏi mệt.

Âu Cánh Thần cầm lấy ly rượu uống một ngụm, có chút đăm chiêu nhìn cô,“Gần đây dường như em rất bận.”

“Ách…… Đúng rồi, ha ha……” Cô khúc khích cười trừ. Tề gia gặp nạn, cô không có cách nào khoanh tay đứng nhìn a.

Đột nhiên anh chuyển đề tài hỏi: “Em thường xuyên đưa đón Tiểu Thiên đi học sao?”

Cô gật gật đầu,“Đúng rồi, đó là thời gian riêng của bọn em.”

Anh im lặng xuống, lại hỏi: “Chuyện lần trước em nói muốn mở tiệm đã chuẩn bị thế nào rồi?”

Nghĩ đến việc này, cô lại thở dài, vốn đã tìm được vị trí cửa hàng

rồi, nhưng Tề gia thật sự là họa vô đơn chí, ngoại trừ việc mẹ Tề bị

bệnh thì ba cậu ấy cũng lái xe đụng người ta bị thương, trong khoảng

thời gian ngắn, tiền thuốc men của mẹ, rồi tiền bồi thường người bị ba

cậu ấy đụng phải, khiến cậu ấy không xoay sở được, gấp đến độ lao tâm

lao lực quá độ.

Cô thấy tình trạng bạn học cũ không còn cửa nào để cầu cứu thì thật

sự thực không đành lòng, hôm nay cậu ta đã nói với cô là câu ta đã vay

vốn tín dụng nhưng vẫn không đủ, nói không chừng còn muốn vay nặng lãi ở ngân hàng tư nhân ngầm.

Nghe vậy cô lập tức lấy chi phiếu mà Âu Cánh Thần đưa cho cô ra. Đùa hay sao, Đại Bảo không xem tin tức xã hội hiện nay sao, tiền vay của

ngân hàng tư nhân là vạn kiếp cũng không thể trả, căn bản là không thể

động vào.

Chỉ là chuyện này, phải giải thích với Âu Cánh Thần thế nào đây? Ai, cô có thể nói với anh là mẹ Tề mẹ cùng bác Tề trai là người nhìn mình

lớn lên từ nhỏ nên cô không có cách nào thấy chết mà không cứu được sao?

Cô qua loa mà nói,“Việc đó a, còn đang xem xét, còn đang xem xét……”

“Sao vậy Thủy Tâm? Hình như em có chuyện gì gạt anh, là chuyện mở

tiệm tiến triển không thuận lợi sao? Có cần anh giúp hay không? Tìm vị

trí cửa hàng, tuyển người, tất cả anh đều có thể giúp em giải quyết.”

“Không cần !” Cô vội vàng từ chối,“Việc này em có thể tự làm.”

Nhìn chằm chằm sắc mặt mất tự nhiên của cô, khuôn mặt tuấn tú của

anh không khỏi trầm xuống,“Thủy Tâm, em thật sự cái gì cũng không tính

nói cho anh biết sao? Hay là em cảm thấy Âu Cánh Thần anh là một kẻ

ngốc?”

Nghe vậy cô liền bị dọa một trận, sao anh ta lại nói như vậy? “Anh làm sao vậy?”“Tôi luôn tự hỏi, đối với em, Thu Thủy Tâm, tôi có phải là thật sự

không hiểu em không.” Anh ngừng lại một chút, có chút thất vọng nói: “Và sự thật chứng minh, tôi đã bị em lừa.”

Cô không thể tin được hô nhỏ một tiếng,“Cánh Thần, anh nói vậy là có ý gì?”

Anh không đáp mà hỏi lại, “Thủy Tâm, em cảm thấy tôi đối xử với em không tốt sao?”

Cô vội vàng trả lời,“Không có a, anh đối xử với em tốt lắm.”

“Nếu như vậy thì sao còn phản bội tôi?”Anh rốt cục cũng hỏi ra miệng.

Cô không hiểu gì cả,“Em nào có phản bội anh?!”

Thấy cô còn muốn giấu diếm, cơn tức của Âu Cánh Thần lại nổi lên, nhớ đến xấp tư liệu nhìn thấy hôm nay, anh thật sự là vừa tức lại thương

tâm, giọng điệu cũng bén nhọn lên.

“Quan hệ của em cùng người đàn ông gọi là Tề Gia Bảo kia tựa hồ không phải là tầm thường chứ.” Mỗi một câu anh nói ra, lòng liền đau một

chút,“Mượn danh nghĩa đưa đón Tiểu Thiên đi học để hẹn hò cùng người đàn ông kia, em tự cho là không chút sơ hở nào sao?”

Anh biết Đại Bảo? Nhưng mà, sự thật không phải như anh nói a, cô nào có hẹn hò cùng Đại Bảo chứ?!

“Anh hiểu lầm rồi, em với Đại Bảo chỉ là cùng đưa hai đứa trẻ đi ăn

rồi thuận tiện tâm sự chuyện quê nhà ở Nam bộ của bọn em thôi –”

“Ba!” Âu Cánh Thần không khách khí ném một xấp ảnh chụp đến trước mặt cô,“Quê nhà sao? Không phải từ nhỏ em đã lớn lên ở Đài Bắc sao, sao lại là quê nhà ở Nam Bộ?”

“Ách……” Thảm rồi, cô phải giải thích như thế nào a?

Cô nhìn những ảnh chụp tán ra ở trước mặt, tất cả đều là hình cô cùng Tề Gia Bảo vừa nói vừa cười.

“Anh cho người theo dõi em?” Mặt cô biến sắc .

Âu Cánh Thần khinh thường đáp lại,“Theo dõi em là đám cẩu tử(từ dùng để chỉ những phóng viên) kìa, bọn họ đem ảnh chụp tới tìm tôi, uy hiếp tôi nếu không cho bọn họ

năm mươi vạn thì sẽ đem những ảnh chụp này bán cho những tạp chí bát

quái.”

Cô nghe xong thoáng thở phào một hơi, không phải anh cho người theo

dõi cô là tốt rồi, bởi vì cảm giác bị người khác hoài nghi thật sự là

rất khó chịu.“Em với Đại Bảo chỉ là nói chuyện phiếm mà thôi, không làm

cái gì cả, anh cần gì phải tức giận đến như vậy?”

Anh lạnh lùng cười,“Không làm gì sao? Như vậy, vì sao em lại lấy tiền tôi cho em đưa cho hắn ta?” Anh nghiến răng nghiến