
ư xác ướp Ai Cập vậy”- Hàn Dương phản bác.
Tất cả mọi người đều thấy ngạc nhiên, cô gái này quả thật không bình thường. Từ trước tới giờ chưa ai dám nói như vậy với Tử Kỳ.
-“ Cô nói cái gì?”- Tử Kỳ tức giận đứng lên áp sát Hàn Dương.
-“ Nói gì thì anh đã nghe rõ, anh bị điếc hay sao mà hỏi lại?”- Hàn Dương không chịu nhún nhường, đứng dậy nhìn thẳng vào mắt Tử Kỳ.
-“ Cô chán sống rồi phải không?”
-“ Tôi vẫn rất yêu đời, hiện tại chưa muốn chết”
-“ Cũng phải, những người xấu xí thường ăn nói như vậy”- Tử Kỳ khinh khỉnh nhìn Hàn Dương.
Hàn Dương lúc này không thèm đấu khẩu với hắn mà tung chân định đá hắn. Nhanh như chớp hắn đã dùng chân đỡ được.
-“ Lần này định dùng chiêu cũ nữa à, tiếc quá, không thành công rồi”- Tử Kỳ châm chọc.
Hắn đang đắc chí, định cười thì Hàn Dương đã tung một cú đấm móc quai hàm, hắn lúc này không kịp đỡ nên đã loạng choạng lùi về phía sau vài bước, tay ôm quai hàm.
-“ Sao? Cảm giác không tệ chứ? Khi đánh nhau đừng nên chỉ chú ý bên dưới. Ngươi là đại ca mà sao kém vậy”- Hàn Dương đắc chí cười.
Hoàn hồn sau khi chứng kiến màn biểu diễn của hai người, Triệu Phong lên tiếng-“ Stop! Hai người dừng lại đi. Hôm nay gặp nhau là để hòa giải cơ mà, sao lại đánh nhau nữa”.
Hai người im lặng. Bốn mắt nhìn nhau bằng ánh mắt hình viên đạn, sau đó Tử Kỳ ngồi xuống.
-“ Hàn Dương cũng ngồi xuống đi, hihi”- Triệu Phong cười.
-“ Thôi, em về đây, hôm nay em đến đây là tưởng hắn có thành ý muốn làm bạn, nhưng không ngờ đó là do anh sắp xếp. Em hi vọng lần sau anh đừng làm vậy nữa. Tạm biệt”- Hàn Dương quay người ra về.
Nhìn bóng Hàn Dương khuất xa, tất cả mọi người im lặng.
-“ Haizz, Thật uổng công mình sắp xếp cho cậu.”- Triệu Phong thở dài.
-“ Đây là cách mà cậu nói để mình xử lý con nhỏ đó hả?”- Tử Kỳ tức giận.
Triệu Phong giải thích-“Nếu là người yêu thì có phải là thích làm gì cũng được phải không?”.
-“ Cái gì? Người yêu? Tử Kỳ này và con nhỏ xấu xí đó hả? Hừ, đúng là chuyện viễn tưởng”- Tử Kỳ cười lạnh.
-“ Thế cậu nói cho mình biết là cậu đã điều tra được gì từ con nhỏ đó chưa? Và đã tìm ra kế sách nào hay hơn kế sách của mình chưa?”- Triệu Phong nghiêm giọng hỏi.
Tử Kỳ im lặng. Thật ra hắn chưa tìm được thông tin gì của nhỏ ngoài mấy thông tin hết sức bình thường, bố mẹ là công chức ở xa nên hiện nhỏ đang ở nhờ nhà một người họ hàng. Tất nhiên những thông tin này đều do nhỏ bịa ra. Sự thật hiện tại chỉ có mình Thái Y biết.
Thấy Tử Kỳ im lặng, Triệu Phong tiếp tục tấn công –“ thấy ý kiến của mình không tồi chứ, thật ra nhỏ đó rất hợp với cậu đó, chỉ những người như thế mới có thể ở gần cậu thôi”.
-“ Để mình suy nghĩ đã” – sau đó hắn bỏ về, để mặc lũ bạn đang ngồi đó.
Ngày hôm sau Hàn Dương vẫn lên lớp với tâm trạng không vui. Nhưng hôm nay nàng cảm thấy mọi người có gì đó khác thường, những ánh mắt kì dị nhìn vào nàng và các cô bạn đứng tụ tập một chỗ bàn tán chuyện gì đó. Sau khi thấy Hàn Dương đi tới liền giải tán. Vừa vào tới cửa lớp Hàn Dương đã thấy Thái Y chạy tới bên mình.
-“ Hàn Dương! Cậu đã biết tin gì chưa?” –Thái Y hấp tấp hỏi.
-“ Tin gì? Mình vừa tới trường nên không biết, mà hôm nay mọi người sao thế? ai cũng nhìn mình chằm chằm, thật là khó chịu, làm như mình là sinh vật ngoài hành tinh vậy”- Hàn Dương khó chịu.
-“ Chuyện này cũng gần giống như vậy đó, cậu chưa biết hả? Vậy ra bảng tin mà xem”- Thái Y nói rồi kéo tay Hàn Dương đi về phía bản tin.
Ở đây mọi người đang tụ tập chật kín, khi thấy Hàn Dương đến liền dạt qua hai bên để nàng đi vào.
Đến chỗ bản tin, Hàn Dương không thể tin được những gì mình đang thấy.
Một tin thông báo nàng và Lý Tử Kỳ- đại ca của trường hiện đang yêu nhau.
Đây thật là một tin sét đánh ngang tai đối với nàng, vì từ trước tới giờ, điểm yếu duy nhất của Hàn Dương đó là mọi chuyện có liên quan đến tình cảm. Hễ chuyện gì liên quan đến nó là nàng không biết ứng trí ra sao.
-“Ai? Ai đã dán cái thông báo này lên đây?”- Hàn Dương tức giận hét lớn.
Mọi người im lặng không trả lời.
-“ Nghe nói là do chính Tử Kỳ dán đó”- Thái Y lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng đến đáng sợ.
-“ Đùng…”- tiếng nổ vang lên trong đầu Hàn Dương –“ tên “ác ma” chết tiệt, hắn làm vậy là có ý gì?”- nàng nghĩ.
Quan sát thấy vẻ mặt đáng sợ của Hàn Dương, mọi người dần dần tản ra về lớp của mình. Chỉ còn Hàn Dương và Thái Y đứng ở đó.
-“ Thái Y! cậu biết tên Lý Tử Kỳ chết tiệt đó học ở lớp nào không?”
-“ lớp 11A”- Thái Y liếc nhìn Hàn Dương.
Hàn Dương xé tờ giấy thông báo sau đó bỏ đi, không trả lời câu hỏi của Thái Y-“ Hàn Dương! Cậu đi đâu vậy?”.
Lớp 11A. Cửa lớp bật tung ra, phía sau cánh cửa là một cô gái kính cận với mái tóc hai bím trông rất ngố. Mọ người hướng ánh mắt về phía cô gái.
Hàn Dương quan sát tất cả mọi người. Ánh mắt dừng lại nơi Tử Kỳ đang ngồi, sau đó tiến về phía hắn.
Thấy hắn vẫn đang ung dung ngồi đó Hàn Dương thấy cơn tức giận của mình tăng lên đến đỉnh điểm.
-“ Anh làm vậy là có ý gì?”- Hàn Dương đặt mạnh tờ giấy thông báo xuống bàn hắn, tức giận hỏi.
Liếc thấy Hàn Dương đang