Du Long Tùy Nguyệt

Du Long Tùy Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3210764

Bình chọn: 8.5.00/10/1076 lượt.

hứ, nói con cháu nhà mình là bị thúc ép làm sơn tặc, cầu Triệu Phổ nhẹ tay.

“Những yêu nhân này, cũng rất có thể là lợi dụng ngôn luận về yêu giáo, đe dọa dân chúng.” Công Tôn nói, “Ép buộc những người trẻ tuổi kia lên núi làm sơn tặc!”

“Bắt những tên yêu giáo này, đơn giản cũng chỉ có tác dụng gây kinh sợ, chúng ta vẫn phải vào trong núi tìm được hang ổ của chúng, bắt đầu lĩnh yêu giáo và sơn tặc đi chém.” Triệu Phổ nói, “Bất quá chỉ sợ hắn không ra, hoặc là di chuyển đến vùng khác.”

“Lần này có phải đả thảo kinh xà rồi hay không?” Triển Chiêu hỏi.

“Chúng ta nhiều người như vậy, muốn không đả thảo kinh xà cũng khó.” Âu Dương Thiếu Chinh lắc đầu, nói, “Hơn nữa theo ta thấy, sơn tặc kỳ thực là chuyện nhỏ, then chốt là yêu giáo, vô cùng khả nghi!”

“Thẩm vấn tên dẫn đầu thế nào rồi?” Triệu Phổ hỏi Tử Ảnh.

“Là một tên câm.” Giả Ảnh đáp, “So với bọn sơn tặc kia còn ác độc hơn, mấy tên dần đầu đều là người câm, chỉ y y nha nha nói bậy, những người khác thì không biết gì, đặc sắc nhất chính là bọn họ không biết giết người thì đền mạng.”

“Hả?” Triển Chiêu có chút giật mình mở to hai mắt nhìn Giả Ảnh, hỏi, “Không biết giết người thì đền mạng?”

“Đúng, ta cảm giác họ không phải người, như là động vật vậy, chỉ cần ăn no, cướp đồ vật là xong rồi!” Giả Ảnh lắc đầu, “Ta thẩm vấn nhiều tộc người man rợ, chưa từng thấy loại ngang ngược như vậy.”

“Bọn họ là người ở đâu?” Công Tôn hỏi.

“Hình như đều sống trên núi, có rất nhiều người chưa từng đi qua thành trấn.” Tử Ảnh nói, “Tựa hồ từ nhỏ đã sống trên núi rồi.”

“Là bên trong Loan Thúy Thập Tam Phong, hay là ở bên ngoài?” Bạch Ngọc Đường thắc mắc.

“Hình như là người địa phương.” Tử Ảnh nói, “Có một loại khẩu âm của người địa phương.”

“Vậy thật kỳ quái.” Công Tôn nhẹ nhàng sờ sờ cằm, nói, “Chẳng lẽ yêu giáo này nguyên bản đã ở trong sơn cốc tại Loan Thúy Thập Tam Phong, mà các giáo chúng này, cũng là nhiều năm cách biệt với bên ngoài mà sinh tồn?”

“Ở đó chắc hẳn có một thôn xóm.” Triệu Phổ nói.

“Rất có thể.” Công Tôn gật đầu, hỏi, “Có thể tìm người dẫn đường địa phương không? Ta cũng không tin, Dĩnh Xương phủ lớn như vậy mà ngay cả một người từng lên núi cũng không có!”

Đang trò chuyện, bên ngoài có ảnh vệ chạy vào báo, “Trị phủ hiện ở ngoài cửa, nói là muốn cầu kiến.”

“Cầu kiến?” Triệu Phổ gật đầu, “Được, tới đúng lúc lắm, một mình tri phủ hay toàn bộ phủ nha đều tới?”

“Toàn bộ phủ nha, còn có các quan viên địa phương đều tới!” Giả Ảnh trả lời.

“Hay!” Triệu Phổ cười lạnh một tiếng, “Trói hết lại cho ta, giam giữ thẩm vấn, đừng khách khí với bọn chúng, phải chém đầu!”

“Dạ!” Tử Ảnh và Giả Ảnh trực tiếp ra ngoài bắt người.

Công Tôn có chút lo lắng hỏi Triệu Phổ, “Như vậy không sao chứ?”

Triệu Phổ khoát khoát tay, nói, “Yên tâm, ta nói chém, nhưng lúc đó còn phải thẩm tra, hơn nữa từ miệng bọn quan lại này có thể hỏi ra được cái gì chứ? Bách tính sở dĩ không dám nói, hơn phân nửa là do quan lại bao che cho nhau, trước tiên bắt hết bọn chúng lại, đến lúc đó tự nhiên sẽ có bách tính lên cửa cáo trạng, ta sống ở ngoài biên cảnh, tình huống thế này đã thấy nhiều rồi.”

Công Tôn có chút giật mình, cũng đúng, Triệu Phổ ngoại trừ đánh giặc, quản lý địa phương cũng làm rất tốt.

Tiểu Tứ Tử ngưỡng cổ nghiêm mặt cười tủm tỉm với Triệu Phổ, “Cửu Cửu hảo suất nha.”

Triệu Phổ nghe rất hưởng thụ, vươn tay nhéo má bé.

“Tiếp theo chúng ta làm gì nữa?” Âu Dương Thiếu Chinh hỏi, “Dù sao cũng phải nghĩ cách tìm ra hang ổ của sơn tặc.”

“Hm…” Triệu Phổ gật đầu, lấy ra bản địa đồ quan sát, nói, “Phía nam Loan Thúy Thập Tam Phong này gần Dĩnh Xương phủ nhất, cho nên chúng ta hãy đóng đại quân ở vùng này, đây cũng là đường mà nhất định sẽ có thương nhân lui tới, chúng ta từ nơi này bảo hộ bọn họ, chặn đường bọn sơn tặc!”

“Ừ.” Công Tôn gật đầu, “Tốt thì tốt, nhưng sơn tặc tất nhiên sẽ chó cùng rứt giậu, chạy ngược ra phía Đông. Phía Tây gần với Khai Phong, đại lượng quan binh đóng quân ở đó, mượn thêm mấy lá gan thì bọn chúng khẳng định cũng không dám, phía Bắc thì dựa vào núi, hơn nữa gần như tiếp cận đất Liêu, một vùng hoang dã, vả lại dân phong còn rất bưu hãn, cho nên lối ra tốt nhất của bọn chúng chính là tại phía Đông.”

“Không sai!” Triệu Phổ cười nói, “Cho nên, chúng ta nên đến phía Tây dẫn xà xuất động, vào hang hổ giết hổ.”

Công Tôn nghĩ nghĩ, hỏi, “Làm thế nào?”

“Sơn đại vương kia không phải mừng sinh thần hay sao?” Triển Chiêu cười cười, “Tất nhiên sẽ đi cướp gì đó.”

“Không phải lại dùng ‘chiêu đó’ chứ?” Tử Ảnh hỏi Giả Ảnh, “Dù sao lần nào cũng thành công!”

“‘Chiêu đó’ là chiêu gì?” Công Tôn hiếu kỳ hỏi hai người.

“Nga, giả làm đội tống giá (đưa cô dâu) ở phần đất bên ngoài đi ngang qua.” Triệu Phổ nói, “Ngươi nghĩ đi, có mỹ nữ lại có tiền tài, sơn tặc nào lại không động tâm.”

“Vậy tống giá không phải cần có tân nương tử sao?” Công Tôn hỏi, “Để ai đi? Sẽ nguy hiểm đó!”

“Thường ngày đều tìm nam nhân dễ nhìn trong quân giả trang, loại chuyện này không nên để Phi Ảnh các nàng đi, Nguyên Soái không cho.” Giả Ảnh nói, liếc nhìn mấy người đang ngồi.

Tiểu Tứ Tử nhìn


80s toys - Atari. I still have