Snack's 1967
Du Long Tùy Nguyệt

Du Long Tùy Nguyệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327254

Bình chọn: 8.5.00/10/725 lượt.

thì đã không thể nào xứng được. Nếu như hoàn toàn không giống nhau … vậy thì xong, nguyệt duyên một đoạn!”

“Thật không? !” Tiểu Tứ Tử hai mắt mở to, hỏi, “Giá bán một cuốn như thế nào?”

“Bán sao, một đồng một cuốn, đều đã sao chép cả rồi.”

“Ta muốn lấy bốn cuốn.” Tiểu Tứ Tử lấy ra bốn đồng tiền.

“Được.” Tiểu nhị đi vào lấy ra bốn cuốn, “Tiểu vương gia, ở đây hai cuốn cho người đã thành thân, hai cuốn cho cặp chưa thành thân, một bộ hai cuốn, ngài muốn lấy hai bộ giống nhau hay hai bộ khác nhau vậy?”

“A, cái này vừa vặn, ta muốn hai bộ không giống nhau!” Tiểu Tứ Tử thanh toán bạc rồi ôm bốn cuốn câu hỏi vào trong lòng, vội vã trở về.

Tiêu Lương buồn bực, hỏi, “Cận Nhi, ngươi mua cái này để làm gì?”

Tiểu Tứ Tử thần bí nhìn xuống trái phải một lát, nói “Tiểu Lương Tử, chúng ta cho phụ thân, Cửu Cửu, Miêu Miêu với Bạch Bạch cùng làm mỗi người một cuốn, rồi sau đó đem thu hồi lại!” Nói rồi lấy bộ dành cho đôi chưa thành thân đưa cho Tiêu Lương, “Tiểu Lương Tử, ngươi đi hỏi Bạch Bạch với Miêu Miêu đi, nhớ đừng nói cho bọn họ biết nha! Ta đem cái này cho phụ thân và Cửu Cửu.”

“Ừ.” Tiêu Lương nhận lấy hai cuốn, hai tiểu hài nhi chạy về Khai Phong phủ, nhõng nhẽo cứng rắn một phen, cuối cùng thì bốn vị đại nhân cũng đều đồng ý làm.

Đêm đó, Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương chui vào trong phòng, đóng cửa lại, bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ đáp án của mười câu hỏi.

Cũng vừa vặn, Công Tôn cùng Triệu Phổ khi ăn cơm kể chuyện, Triển Chiêu với Bạch Ngọc Đường cũng nói về việc trả lời sách câu hỏi, bốn người họ nghĩ thấy bất thường, bụng đầy nghi hoặc chạy đến gian phòng bọn Tiểu Tứ Tử, đứng ngoài cửa sổ nghe trộm, xem xem hai tiểu quỷ kia giở trò gì.

Trong phòng, ngọn đèn dầu được hạ xuống.

Tiểu Tứ Tử cùng Tiêu Lương lấy bốn cuốn sách để trên bàn.

“Tiểu Lương Tử, có rồi chứ?” Tiểu Tứ Tử hỏi.

“Ừ!” Tiêu Lương gật đầu, lấy giấy ra, chuẩn bị ghi lại kết quả.

“Câu thứ nhất a!” Tiểu Tứ Tử bắt đầu đọc câu hỏi, đề của phụ thân và Cửu Cửu, “Ngươi cảm thấy nhân duyên thuộc về cái nào? Là ông trời ban thưởng lương duyên hay là nghiệt duyên? Vì sao?”

“A, Cận Nhi, sư phụ đáp là do ông trời ban thưởng lương duyên”

Tiểu Tứ Tử mặt mếu máo, “Phụ thân nói là nghiệt duyên a”

“Vì lý do gì?” Tiêu Lương thắc mắc.

“Ừ . . . . . . Cửu Cửu viết là, Thư Ngốc này là do tình cờ gặp mặt, cho nên đó là do trời ban thưởng lương duyên. Phụ thân viết là đáng lẽ ra không gặp phải, hết lần này đến lần khác đều tiến triển quá nhanh, nếu chậm lại sẽ không gặp nhau, vậy nên đó là nghiệt duyên!”

“Ai da . . . . . .” Tiểu Tứ Tử sờ sờ cằm, “Tiểu Lương Tử, kỳ thực là cùng chung một ý tứ ha?”

Tiêu Lương gật đầu, “Ừ . . . . . . Thế nhưng đáp án lại không giống nhau a.”

“Ý tứ giống là tốt rồi!” Tiểu Tứ Tử nói, “Cái này . . . . . . Tính luôn đi!”

“Ừ.” Tiêu Lương đánh một dấu móc ở câu thứ nhất.

Ngoài cửa sổ, Công Tôn gãi gãi đầu, Triệu Phổ liếc mắt nhìn hắn, Công Tôn nhìn trời.

“Câu thứ nhất của Miêu Miêu và Bạch Bạch thế nào?” Tiểu Tứ Tử hiếu kỳ.

“Ừ, câu hỏi là, ấn tượng đầu tiên khi nhìn thấy người kia là gì?” Tiêu Lương đọc câu hỏi.

“Miêu Miêu trả lời, woa, mỹ nhân a! Quả nhiên là danh bất hư truyền.” Tiểu Tứ Tử liếc Ngọc Đường đáp án, “Nhìn rất là thuận mắt.”

“Cái này là như nhau ha?” Tiểu Tứ Tử cười tủm tỉm hỏi Tiêu Lương, “Đúng ha đúng ha?”

Tiêu lương thấy khuôn mặt tròn tròn tiến lại gần đối diện, vội vàng vẽ một dấu móc, tâm nói Cận Nhi nói cái gì mà cũng đúng hết! (Sặc, đúng là bé công chính hiệu)

“Câu thứ hai.” Tiểu Tứ Tử nhìn sang cuốn câu hỏi của Công Tôn, “Có thỏa mãn với sinh hoạt lúc thành thân không?”

Tiểu Tứ Tử, “Cửu cửu nói không hài lòng, phụ thân cũng là không hài lòng.”

“Woa!” Tiêu Lương giật mình, “Trả lời như nhau! Thế nhưng vì sao cũng không thoả mãn vậy?”

“Phụ thân nói, bị làm nhiều quá, Cửu Cửu nói, được làm ít quá!” Tiểu tứ tử chọc chọc, Tiêu Lương “Tiểu Lương Tử, dấu chọn!”

“Ách . . . . . . Nhưng mà Cận Nhi, ý tứ không giống nhau nha.”

“Mặc kệ đi!” Tiểu Tứ Tử quệt miệng, “Đáp án như nhau mà!”

Tiêu Lương tiến đến gần một chút, “Hôn một cái?”

“Ừ.” Tiểu Tứ Tử hôn chụt một cái, Tiêu Lương nhanh tay đánh dấu chọn. (Tiểu Lương Tử, được lắm!!!)

Ngoài cửa sổ, Công Tôn trừng mắt liếc Triệu Phổ, Triệu Phổ nhìn trời.

“Câu thứ hai của Miêu Miêu và Bạch Bạch.” Tiểu Tứ Tử đọc câu hỏi, “Ưu điểm của đối phương mà ngươi thích nhất là gì, khuyết điểm của đối phương khiến ngươi ghét nhất là gì? Ngươi nghĩ người ta đối với ngươi thấy thế nào?”

Tiêu lương, “Ừ, Triển đại ca nói, ưu điểm lớn nhất của Bạch Ngọc Đường là người tốt, khuyết điểm lớn nhất là im lặng, hắn hẳn là nghĩ ta là người tốt, chỉ là đôi khi hay xen vào việc của người khác. Còn Bạch đại ca viết là, Triển Chiêu ưu điểm lớn nhất là người tốt, khuyết điểm lớn nhất là hay xen vào việc của người khác, hắn hẳn là nghĩ ta quá im lặng.”

“Woa a!” Tiểu Tứ Tử vỗ tay, “Thật là lợi hại nha!”

“Đúng vậy!” Tiêu Lương cũng nói, “Bọn họ vốn đều không phải là một người! Không đúng, bọn họ là một người!”

Tiểu Tứ Tử nhìn sang, Tiêu Lương hắc hắc cười khúc khích.

Ngoài cửa sổ Bạch Ngọc Đ