Disneyland 1972 Love the old s
Đũa Lệch Dễ Thương

Đũa Lệch Dễ Thương

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325040

Bình chọn: 9.5.00/10/504 lượt.

ể đọc truyện tranh".

"Có bạn học nam theo đuổi không?"

Bối Nhĩ Đóa nhớ lại một lát, gật đầu thành thật: "Có, còn không chỉ có một. Nói ra anh đừng tưởng tôi khoác lác, thực ra ba năm cấp ba tôi rất có giá, còn là hoa khôi của lớp nữa".

Diệp Trữ Vi dường như thấy hứng thú: "Thế à? Khi đó cô không giống bây giờ hay sao?"

"Anh đừng có độc mồm độc miệng". Bối Nhĩ Đóa trợn mắt nhìn anh ta: "Khi đó tôi rất gầy, da mịn màng hơn bây giờ mười lần, tóc cũng dài hơn bây giờ, miễn cưỡng được coi là người đẹp".

Nói ra miệng, chính cô cũng hơi xấu hổ, thế là ngượng ngùng bổ sung: "Đương nhiên huy hoàng đã qua rồi, hảo hán không nhắc lại cái dũng năm xưa, không nhắc tới nữa, không nhắc tới nữa".

Trong bóng đêm, đôi mắt đen của Diệp Trữ Vi vẫn chăm chú nhìn cô, nhìn đến mức cô mất tự nhiên hỏi anh ta: "Rốt cuộc anh đang nghĩ gì?"

"À, đột nhiên tôi phát hiện tình yêu thời cấp ba không nhạt nhẽo như tôi tưởng". Anh ta vẫn nhìn cô.

"..." Chẳng lẽ anh ta bị hai cô cậu vừa rồi kích thích?

"Đi thôi". Anh ta thu ánh mắt lại.

Quay lại đường cũ, chuồn êm ra cổng sau, Diệp Trữ Vi tiện tay phủi vạt áo, lại đưa tay nhặt lá cây trên đầu Bối Nhĩ Đóa.

"Hôm nào có thời gian gửi cho tôi ảnh của cô thời cấp ba".

"Vì sao?"

"Tôi muốn thấy hoa khôi lớp trước kia nhìn thế nào".

Bối Nhĩ Đóa nhún vai: "Được thôi. Có điều đổi lại anh cũng phải gửi ảnh của anh thời cấp ba cho tôi".

"Được".

Thực ra Bối Nhĩ Đóa có một mục đích, cô muốn thấy anh ta mặc đồng phục học sinh.

Hai người lên xe rời khỏi trường trước khi các học trò tan lớp tràn ra cổng.

Ngồi trên xe, Bối Nhĩ Đóa nhớ lại cảnh tượng trên sân thượng vừa rồi, suy nghĩ từ từ trở nên rõ ràng hơn. Anh ta nói mặc dù hơi vòng vèo làm người ta khó hiểu, nhưng phân tích từng câu một thì không khó đưa ra một kết luận, đó chính là anh ta đã nghe theo đề nghị của sếp Úc.

Chẳng lẽ là sếp Úc đã bí mật cho anh ta lợi ích gấp đôi? Bối Nhĩ Đóa thầm nghĩ. Nhưng anh ta không thiếu tiền. Hay là anh ta có cái chuôi nào rơi vào tay sếp Úc, hoặc là trang video của sếp Úc cũng có một phần đầu tư của anh ta? Dù sao hai người đó cũng là cậu cháu, anh ta có một cổ phần nhất định cũng là chuyện dễ hiểu. Bởi vì có dính dáng về lợi ích như vậy nên anh ta mới...

"Vừa rồi tôi nói cô nghe hiểu chứ?" Diệp Trữ Vi đang lái xe hỏi.

Bối Nhĩ Đóa chấm dứt suy nghĩ, nói: "Nếu tôi không nghe nhầm thì ý anh là ủng hộ ý kiến của sếp Úc?"

"Đúng". Úc Thăng đến tìm anh ta, không nói gì khác, chỉ có một câu, anh muốn có nhiều cơ hội tiếp xúc gần gũi với Bối Nhĩ Đóa hơn hay không?

"Bởi vì sếp Úc đã hứa cho anh một số lợi ích?" Cô thăm dò.

"Nói như vậy cũng không sai". Anh ta thừa nhận.

Quả nhiên là như vậy. Bối Nhĩ Đóa cho rằng mình đã đoán đúng, anh ta và sếp Úc nhất định có lợi ích liên quan cho nên anh ta mới đồng ý với kế hoạch

này.

Đèn đường bên ngoài chạy vùn vụt về phía sau, ánh sáng màu vàng ấm áp hắt lên khuôn mặt Bối Nhĩ Đóa. Ngoài mặt cô vẫn ung dung, nội tâm lại nghiêm túc cân nhắc lợi hại trong chuyện này.

Bây giờ anh ta sẵn sàng cùng cô đóng giả tình nhân, tạo ra tiêu điểm trước mặt đại chúng, mặc dù là do quan hệ với sếp Úc nhưng anh ta đã gật đầu, điều này ít nhiều cho thấy anh ta không bài xích sự tồn tại của cô. Đây trở thành cơ hội duy nhất để cô có thể "hợp tình hợp lí" tiếp tục gặp mặt, qua lại mật thiết với anh ta.

Như Đường Lật nói, cô đã có một chút cảm tình với anh ta, vậy trước mắt cô bây giờ chính là một cơ hội.

Nếu giữa hai người không có quan hệ này, với cá tính của anh ta, rất có khả năng anh ta sẽ chẳng buồn nói chuyện với cô.

Đây là lần đầu tiên cô thích một người nên cũng không có kĩ xảo theo đuổi nào, thậm chí ngay cả mời anh ta đi xem phim thế nào cũng không biết.

Sự thật là ngoài đi đường tắt này, cô không có biện pháp nào khác để tiếp cận anh ta.

"Ý cô là gì?" Thấy cô suy tư một thời gian dài, anh ta lên tiếng hỏi.

"Nếu quyết định như vậy, trong một thời gian rất dài anh sẽ không thể nghĩ đến chuyện yêu người khác". Bối Nhĩ Đóa hỏi lại: "Như vậy anh cũng không thấy có vấn đề gì sao?"

Diệp Trữ Vi thậm chí còn không ngước mắt lên: "Chẳng phải tôi đang yêu cô sao?"

Nghe thấy anh ta nói thẳng băng không hề có chút tâm tình nào, Bối Nhĩ Đóa chớp chớp mắt. Anh ta quả nhiên là một người nhanh chóng vào vai, một lòng vì công việc, làm gì cũng đi thẳng vào vấn đề.

"Nếu cha mẹ anh hỏi đến, anh có nói thật với họ không?"

"Cha mẹ tôi không chú ý nhiều lắm đến đời sống riêng tư của tôi". Diệp Trữ Vi nói: "Nhưng nếu họ hỏi, tôi sẽ nói thật với họ".

"Vậy tôi đồng ý". Cô nói ra bốn chữ.

Hai tay cầm vô lăng của anh ta bất giác nắm chặt hơn, giọng nói trở nên trịnh trọng: "Cô đã đồng ý thì phải nhớ, bắt đầu từ bây giờ không được có qua lại

với người khác giới ngoài tôi".

"Đương nhiên rồi". Cô gật đầu: "Một khi đã hợp tác, tôi vẫn có đạo đức nghề nghiệp".

"Đạo đức nghề nghiệp?" Anh ta nhắc lại lời cô, sau đó sửa lại bằng giọng lạnh nhạt: "Ý tôi là không chỉ quan hệ hợp tác giữa chúng ta. Cô không được có liên lạc với người khác giới mà giấu tôi, kể cả suy nghĩ trong lòng cũng kh