
ại đi ra đây?”
Ta oán trách trừng mắt liếc hắn một cái, đi qua giữ chặt bàn tay Go
Mi Nam, Go Mi Nam thân thể cứng đờ, hơi hơi giãy dụa. Ta nhìn sang anh,
hắn đang đứng đó bất mãn trừng mắt Go Mi Nam.
‘Anh, trên người câu ấy đều ướt đẫm, như vậy đi xuống sẽ sinh bệnh,
em trước hết mang cậu ấy về nhà tẩy nước ấm, sau đó đổi một bộ quần áo
sạch sẽ!’ Không chờ anh hai đáp ứng, ta đã kéo Go Mi Nam vội vàng đi vào trong nhà.
Go Mi Nam sững sờ đứng ở trong phòng, không dám nhúc nhích.
Ta lấy khăn mặt mới cùng khăn tắm đặt ở trong tay cô ấy, dùng tay
niểu lộ, ý bảo cô đi tắm rửa, nhưng mắt thấy người kia vẫn chưa tỉnh
lại, ta cười đem Mi Nam kéo vào phòng tắm.
“Cám ơn!” Phản ứng hồi phục, Go Mi Nam cúi đầu cười cười nói lời cảm tạ.
Ta trở lại phòng, vừa lúc ta mới mua một bộ quần áo trung tính, ta
vui vẻ rạo rực cầm quần áo gõ gõ cửa phòng tắm, sau đó thẳng mở cửa đi
vào.
Go Mi Nam đem toàn bộ thân mình giấu ở dòng nước, cô đơn lộ ra mỗi cái đầu, nhìn thấy ta tiến vào, kinh ngạc trừng mắt.
Ta dùng tay thấm nước viết ở trên gương:‘Tôi biết cậu là con gái’.
Go Mi Nam vẻ mặt dịu đi, thấp giọng hỏi:“Là anh trai nói cho cô biết sao?”
Ta lắc lắc đầu, ở trên tấm gương viết :‘Bí mật’.
Cô ấy áy náy đối với ta cười cười, ta chỉ chỉ bộ quần áo ý bảo hãy mặc vào, cô ấy cảm kích cảm ơn.
Khi nhìn cậu ấy quần áo ướt sũng, ta thấy chiều dài của mảnh vải
choàng trắng kia thật sự rất dài, thương hại lắc lắc đầu,‘Thật sự là làm khó cho cậu ấy .’
Trở lại phòng khách, chỉ thấy anh hai quyệt miệng tựa người vào sô pha, bộ dáng rất tức giận nhưng cũng rất là đáng yêu.
Ta áp chế xúc động muốn cười, đi đến ngồi bên cạnh anh.
“Vì cái gì muốn đem hắn mang về?” Tae Kyung bất mãn chất vấn.
‘Em thích cậu ấy, cậu ấy thực tinh thuần.’ Ta mỉm cười giải thích.
Anh hai bật thẳng người đứng dậy, trừng mắt nghiêm túc nói:“Nhóc đó là nữ !”
Ta ôn nhu cười,‘Em biết, cũng rõ ràng như thế, mới càng thêm đáng
quý.’ Nhìn anh hai nhíu mi vẻ mặt khó hiểu ,‘Anh biết nguyên nhân cậu ấy nữ giả nam sao?’
“Là vì anh trai, Go Mi Nam chân chính.” Anh gật đầu đáp.
‘Vì anh trai không tiếc hết thảy làm nhiều việc khiến cho em cảm
động, vì anh trai cô ấy hy sinh dũng khí, anh em thấy rất hâm mộ cậu ấy, vì anh trai mà làm nhiều chuyện như vậy.’ còn chưa ‘Nói’ hết, anh hai
đã đem ta gắt gao ôm vào trong ngực, anh đang muốn nói chuyện gì, mắt
thấy Go Mi Nam chân tay co cóng tiêu sái đi vào.
Ta xem liếc mắt một cái đồng hồ treo trên tường, từ trong lòng anh
giãy ra, đối với bọn họ chờ mong cười,‘Cùng nhau ăn cơm trưa đi, tôi tự
mình xuống bếp!’
Anh hai bất đắc dĩ nhìn ta liếc mắt một cái, quay đầu đối với Go Mi Nam đảo cái xem thường,“Jin Hee mời cậu ở lại ăn cơm trưa!”
Ta vừa lòng nhóm lửa, đi vào trong phòng bếp.
“Cần hỗ trợ sao?” Go Mi Nam đi vào phòng bếp, ngượng ngùng nói.
Ta lắc đầu cự tuyệt hảo ý của cô nàng, cô ấy vuốt đầu cười cười, xoay người rời đi.
Ta bưng đồ ăn đi vào nhà ăn, chỉ thấy anh hai cùng Go Mi Nam hai
người ngồi đó trầm mặc, Mi Nam đầu cúi thật sự rất thấp, làm cho ta nhìn không rõ biểu tình.
‘Anh hai lại khi dễ Mi Nam ?’ Dọn xong đồ ăn, ta cười ‘hỏi’.
“Anh mới không có khi dễ cậu ấy!” Anh hai vội vàng tranh cãi, mà Mi Nam còn lại là vẻ mặt mờ mịt nhìn chúng tôi.
“Ăn đi!” Anh hai lên tiếng, giơ chiếc đũa lên, ăn một ngụm đồ ăn, vẻ
mặt kinh hỉ nói:“Out of this world! Jin Hee, em thế nhưng có tay nghề
tốt như vậy!”
Ta không nói gì trong mắt hiện ra ý cười, tâm trạng vui vẻ ăn cơm.
“Đúng vậy! Rất ngon miệng đâu! So với anh Shin Woo nấu còn ngon hơn.” Go Mi Nam ngẩng đầu, vẻ mặt hạnh phúc cười vui, trong mắt tràn đầy chân thành.
“Thiết, cậu nếm qua cái thứ gì tốt!” Anh hai quyệt miệng trào phúng,
nhìn thấy ánh mắt ta không hờn giận, lập tức câm miệng ngoan ngoãn dùng
cơm.
Sau khi ăn xong, anh hai chủ động thu thập mọi thứ, ta lôi kéo Mi Nam đi vào phòng mình.
‘Anh trai thường xuyên khi dễ cậu sao?’ Ta ở trên trang giấy viết chữ.
“Không phải, là do mình luôn khiến anh ấy phiền toái!” Go Mi Nam giải thích, vẻ mặt buồn bực.
‘Không quan hệ, về sau hắn nếu còn tức giận, cậu liền đối với hắn làm cái thủ thế này.’ Viết xong, ta đem đưa qua cái thủ thế ‘Tôi thích
cậu’ .
Mi Nam ngây thơ lặp lại luyện tập, buộc miệng hỏi một câu:“Là ý tứ ‘thực xin lỗi’ sao?”
Ta sửng sốt, vội vàng gật đầu, nhìn thủ thế của Go Mi Nam đang chuyên tâm luyện tập, đáy lòng nổi lên một tia khoái cảm của trò đùa dai.
Mi Nam bị Tae Kyung đuổi về nhà trọ.
Cậu về nhà, thay bộ quần áo trên người, xếp bộ quần áo vừa thay ra
lại, thì thào lẩm bẩm:“Jin Hee tiểu thư thật tốt, chẳng những đem quần
áo mới cho mình mượn, còn dạy mình phương pháp để đội trưởng không tức
giận.”
Mi Nam cầm quần áo đi đến mấy giặt, vừa vặn gặp Kang Shin Woo đang xuống lầu uống nước.
“Em đã trở lại? Không có việc gì đi!” Kang Shin Woo bưng ly nuoc1 chung như một khuôn mặt tươi cười ôn nhu, thân thiết hỏi.
“Đa tạ quan tâm, em không sao, anh Shin Woo!” Mi Nam ngây thơ cười, lách qua Kang Shin Woo đi tới máy giặt.
“Uy! Cậu như thế nào còn ở nơi này lèo nh