
g tự giễu nở nụ cười,“Thiên sứ? Tôi là ác ma bẻ gẫy cánh thiên sứ……”
Trở lại A.N.Jell, vừa mới vào cửa, chợt nghe thấy Kang Shin Woo hỏi
Mi Nam chuyện sự cố ngày hôm qua, Tae Kyung thở dài, nói:“Là lỗi của
tôi!” Tae Kyung đi ngang qua Kang Shin Woo, tiếp tục giải thích
nói:“Thượng rất hoạt cho nên điệu trong nước , vừa lúc tiểu tử này ở đó, hắn giúp ta!” Nói xong, thẳng đi lên thang lầu.
“Anh cả!” Mi Nam kêu Tae Kyung, đối giúp Shin Woo đang ngồi lau tóc nở nụ cười, liền đuổi theo Tae Kyung lên lầu .
Shin Woo trong tay cầm khăn mặt, buồn bực nói:“Hwang Tae Kyung nhận sai, cái này càng kỳ quái !”
Ta kéo hành lý của anh đi vào trong phòng, thấy một mình Kang Shin
Woo ngồi đó bộ dạng có tâm sự , hắn nhìn thấy ta, lại ôn nhu cười:“Đến
đây!” Hắn nhìn tay ta , có chút nghi hoặc:“Em đây là?”
‘Em đi khuyên anh đây!’ Ta cười giải thích.
“Để tôi giúp em đi!” Kang Shin Woo có ý tốt đề nghị.
‘Không cần, em cũng thuận tiện đi một chút là đến.’ Sợ Kang Shin Woo
không hờn giận, ta giải thích nói:‘Anh không thích người khác vào phòng
hắn.’
“Anh biết!” Kang Shin Woo không thèm để ý nói, cười hỏi ta:“Hôm nay anh mời em uống trà, có thời gian rảnh sao?”
‘Cám ơn! Vinh hạnh của em!’ Ta cao hứng nhận.
“Sắp tới có buổi diễn quan trọng, chúng ta mấy ngày tới sẽ bề bộn
nhiều việc. Cô không có chuyện gì đi!” Kang Shin Woo quan tâm nói.
‘Không có việc gì, em cũng đang muốn tận dụng mấy ngày nay làm chút chuyện.’
Nghe được trên thang lầu truyền đến tiếng bước chân nặng nề, ta tò mò ghé mắt xem qua, chỉ thấy Go Mi Nam rầu rĩ không vui tiêu sái xuống
dưới.
“Jin Hee! Cô tới rồi à!” Mi Nam nhìn thấy ta, quăng buồn bực lúc trước, cười chào hỏi.
‘Làm sao vậy?’ Ta tò mò hỏi.
“Không có gì, anh cả không thể ăn tôm sao?” Mi Nam đột nhiên hỏi.
‘Nghiêm khắc mà nói, là không thể ăn hải sản, anh có chứng mẫn cảm hải sản nghiêm trọng.’ Ta cười giải thích.
“Tôi cái gì cũng không biết, thật không biết gì về anh cả!” Mi Nam rầu rĩ nói.
‘Hiểu biết một người, không phải nghe người khác nói như thế nào, mà là chính mình tự phát hiện.’ Ta cười an ủi.
“Cám ơn cô, Jin Hee!” Mi Nam nghĩ thông suốt sau đó cười nói.
‘Hảo hảo luyện tập, đừng làm cho anh tức giận nga! Cố lên!’ Ta cổ vũ nói.
“Jin Hee! Em tới rồi!”Jeremy từ trên lầu chạy đến bên người của ta, giống như chú chó nhỏ đáng yêu.
Nhìn thấy mái tóc của hắn ướt sũng, ta cầm lấy khăn mặt trên bàn, trìu mến lau khô cho hắn.
‘Như thế nào không lau khô đầu tóc vậy, Jolie lớn?’ Ta trêu ghẹo nói.
“Ta mới không phải Jolie đâu!”Jeremy bỉu môi bất mãn làm nũng, nhìn
thoáng qua Shin Woo, hướng ta cáo trạng,“Là Anh Shin Woo, hắn thế nhưng
lấy nước phun anh, vì cứu Go Mi Nam, hắn đem anh từ đầu đến chân rót hết một lần.”
‘Về sau em giúp anh phun trở về?’ Ta cười nói.
“Thật vậy chăng!”Jeremy hưng phấn nhảy dựng lên, nhìn thoáng qua Kang Shin Woo, rồi nhìn sang ta khẩn cầu nói:“Không cần! Anh Shin Woo tốt
lắm .”
Ta cười gật đầu nhận, trong lòng buồn cười vì hành vi trẻ con của Jeremy.
Từ A.N.Jell đi ra, đã là buổi chiều, một mình đi ở trên đường, đột
nhiên trong đầu có ý niệm muốn đi ‘ học viện Thần thoại ’ nhìn xem.
Đi vào ‘ học viện Thần thoại ’, sắc trời đã tối, ta bước chậm vào bên trong ‘học viện bạch kim ’, cảm giác hơi có chút hư ảo, ta hiện tại
sinh hoạt như thời xưa, ở trong [Cung'>, vốn dĩ rất là nhiều mỹ nam a,
trong thế giới này cũng có rất nhiều dạng nam tử, lần đầu tiên cảm thấy
không thực.
Đi ngang qua phòng học đàn dương cầm, ta không tự chủ được ngồi vào trước đàn, bàn tay đàn thủ khúc giống như nhạc khúc cổ xưa.
“Cô như thế nào lại chơi khúc bỉ ngạn hoa!” Một nữ tử thanh lệ đi vào trong phòng học, kinh ngạc hỏi.
Bỉ ngạn hoa ta vừa diễn cũng chính là ‘rèn hồn’, người hướng dẫn hài lòng mà ra quyết định.
‘Bởi vì chúng ta đến từ cùng một nơi!’ Ta lấy tay biểu lộ .
“‘Bạch’, ‘đá Vận’, ‘Con đường đầu thai’!” Nữ tử mắt lộ ra tinh quang hỏi.
Ta cười gật đầu, nữ tử chạy vội lại đây, ôm lấy ta, ta cũng kích động ôm lấy cô ấy.
Chúng ta trao đổi chuyện xưa: Cô tên Lí Tuệ Tĩnh, là cháu gái Túc Thân Vương, đến ‘học viện Thần thoại ’ là vì Goo Jun Pyo.
Cô ấy không đành lòng vì khiếm khuyết của ta, thề sẽ vì ta tìm cách trị liệu.
Ta cười cảm tạ, cũng đề nghị cô ấy đi gặp ‘thái tử phi’.
Cuộc gặp ngẫu nhiên ở ‘học viện Thần thoại ’ làm cho ta phấn chấn
tinh thần, tại đây trong thế giới hỗn loạn, quả thật nếu tồn tại chúng
ta, chuyện xấu cũng tồn tại, tương lai tràn ngập hy vọng!
Ta cầm vé buổi công diễn đi vào phòng khách.
Kỳ thật, đối với những trường hợp huyên náo như thế này, ta cũng
không thích, nhưng nhân vật chính là những anh trai xinh đẹp, vậy không
thể làm gì khác.
Ngọn đèn đột nhiên vụt tắt,“Hiện tại, bốn thành viên của A.N.Jell một lần nữa ra mắt công chúng”, trên đài xuất hiện bốn người âm nhạc vang
lên.
Vẫn như cũ sau khi chấm dứt, khán giả liều mạng la lên, bọn họ cũng lui về hậu trường.
Ta lẳng lặng ngồi, xem hết các màn diễn xuất, cũng thấy được ‘ yêu
tinh Quốc dân’–Uhey trong truyền thuyết với điêu nhảy nóng bỏng. Sau khi tan cuộc, ta đ