
a đồ, trở về nấu bữa tối!”
“Jin Hee!” Tuệ tĩnh cầm đồ uống hướng ta đi tới, phía sau đi theo Jeremy.
“Tuệ Tĩnh!” Ta cười đối với Tuệ Tĩnh vươn tay,“Đây là anh trai của
ta, anh Hwang Tae Kyung, đây là Go Mi Nam, Kang Shin Woo, tiểu đáng yêu ở phía sau người, chính là Jeremy !”
“Chào mọi người, tôi là Lí Tuệ Tĩnh! Thật sự rất cao hứng khi gặp mọi người ở đây!” Tuệ Tĩnh khách sáo nở nụ cười cùng Mi Nam bọn họ chào
hỏi.
Ta nhíu nhíu mi, tay phải nhẹ nhàng ấn bụng, thật sự là rất đau .
“Em làm sao vậy?” Shin Woo quan tâm nhìn ta, hỏi.
“Không có gì!” Ta theo bản năng né tránh, không muốn nói chuyện.
“Dạ dày bị đau sao?” Tuệ Tĩnh đi tới, quan tâm hỏi. Ta nhẹ nhàng gật gật đầu.
“Biết đau ! Không có việc gì thì uống nhiều cà phê như vậy làm chi.” Tuệ Tĩnh trách cứ nói.
“Jin Hee, em không sao chứ!” Anh trai, Jeremy, Mi Nam trăm miệng một lời nói.
“Không có việc gì, em trở về uống thuốc thì tốt rồi!” Ta cười an ủi nói.
“Anh cùng em trở về!” Anh trai cau mày, lo lắng nói.
“Không cần, có Tuệ Tĩnh cùng em rồi, anh hai không cần phải lo lắng,” Ta cầm lấy bàn tay của Tuệ Tĩnh, tự hào giới thiệu nói:“Tuệ Tĩnh tinh
thông y dược, chứng mất giọng nói của em, chính là nhờ cô ấy chữa khỏi
!”
“Thật vậy chăng?” Anh vẻ mặt khó có thể tin nhìn Tuệ Tĩnh, phục hồi
lại tinh thần, kích động nói:“Cám ơn cô, cám ơn cô đã chữa trị cho Jin
Hee!”
“Hwang Tae Kyung tiên sinh không cần khách khí, tôi là bạn thân của Jin Hee.” Tuệ Tĩnh cười trả lời.
“Cùng nhau ăn khuya đi!” Yên lặng không nói gì, Shin Woo thản nhiên nhìn ta, mỉm cười mời.
“Tốt, tốt! Hôm nay anh cùng anh Shin Woo xuống bếp, Jin Hee còn chưa
có cơ hội được hưởng qua tay nghề của anh đâu!”Jeremy hưng phấn nhảy
nhót qua đây.
“Không được.” Ta cười thản nhiên cự tuyệt:“Đã khuya, em cùng Tuệ Tĩnh còn có việc phải làm.”
Ta trốn tránh ánh mắt Kang Shin Woo, lôi kéo Tuệ Tĩnh đi tiền trả.
“Jin Hee!” Anh trai cau mày gọi ta lại, nhìn thoáng qua Mi Nam bọn họ bên người, dặn nói:“Chú ý thân thể! Sớm một chút nghỉ ngơi!”
Ta gật gật đầu, chân bước nhanh rời đi.
“Ngươi vẫn cứ định trốn tránh như vậy hay sao?” Tuệ Tĩnh ngồi ở bên cạnh ghế điều khiển nhàn nhàn nói.
Ta xem nàng liếc mắt một cái, thở dài:“Hiện tại cũng chỉ là thích mà
thôi, mà cho dù ta có yêu thượng, nếu hắn không thương ta, ta cũng sẽ
không đi cầu xin, kiêu ngạo của ta không cho phép ta làm như vậy.”
“Ngươi không có tỏ thái độ, như thế nào biết chính mình không có cơ hội?” Tuệ Tĩnh phản bác nói.
“Hết thảy đều thực sự có thể hiểu được, ta không cần phải đi phá vỡ!” Ta chuyển tay lái, đi vào đường quốc lộ.
“Thế nhưng ngươi cũng biết rõ người Go Mi Nam thích chính là anh trai của ngươi đi, cần gì phải……” Tuệ Tĩnh khó hiểu nói.
“Nhưng là anh trai của ta rất trì độn còn chưa có phát hiện cảm tình
của bản thân hắn đâu, nếu thiếu Kang Shin Woo chất xúc tác này, con
đường đến với nhau của bọn họ sẽ khó đi hơn rất nhiều!” Ta còn nghiêm
túc quan sát đến tình hình giao thông, không chút để ý nói.
“Làm sao vậy?” Thấy Tuệ Tĩnh thật lâu không có phản ứng, ta nghiêng đầu nhìn cô nàng liếc mắt một cái hỏi.
“Đây là bản tính thật sự của ngươi đi!” Tuệ Tĩnh lắc đầu cười nhẹ nói:“Mặt ngoài thì ôn nhu, bên trong nội tâm cực lạnh lùng!”
“Đúng vậy!” Ta nhếch mi, hào phóng thừa nhận.
“Thật đúng là giống đâu!” Tuệ Tĩnh một tay chống cằm, nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, cười lẩm bẩm ,“Ngay cả tính tình cũng đều giống nhau!
Không trở thành một đôi quả thật rất đáng tiếc !”
“Đừng lấy loại sự tình này để nói giỡn!” Ta dừng xe lại, lạnh nhạt
nói:“Quá mức giống nhau, cũng không thích hợp đứng cùng nhau.”
“Hiện tại lúc này, người mà được ngươi để ở trong lòng có mấy cái?” Tuệ Tĩnh từ trong xe đi ra, đứng ở cạnh cửa, tò mò hỏi.
Đóng cốp xe sau lại, nhìn Tuệ Tĩnh liếc mắt một cái, lẩm bẩm nói:“Trừ ngươi ra cùng Jun Pyo ở ngoài,…… Còn có anh trai của ta……”
————– thời gian phân cách tuyến —————-
Hành lanh công ty, Mã thất vỗ bả vai của Tae Kyung, lo lắng hỏi:“Cậu
nói, Hwang chuyên vụ có phải hay không đã biết Mi Nam là nữ, bằng không
làm sao cô ấy để tôi đi qua giúp các cậu?”
Tae Kyung căm giận cắn răng, vài lần giãy khỏi Mã Thất mà không có kết quả, đang dùng ánh mắt phun hỏa nhìn Mã Thất.
Mã Thất bị ánh mắt Tae Kyung dọa đến, ngượng ngùng cười thu hồi tay.
Tae Kyung bất đắc dĩ liếc Mã Thất một cái, vừa muốn đi, lại bị Mã Thất kéo trở về.
Mã Thất hai tay tạo thành hình chữ thập, khẩn cầu nhìn Tae Kyung, lại chỉ chỉ cây cột.
Tae Kyung nghi hoặc nhìn sau cái cột, kinh ngạc phát hiện hóa ra Mi
Nam cùng Shin Woo đang ở đó nói chuyện với nhau, tuy rằng thực khinh
thường hành vi nghe lén chuyện riêng tư của người khác, nhưng ở trong
lòng hiếu kỳ dâng cao cùng với sự ‘Cưỡng bức’ của Mã Thất, Tae Kyung vẫn là cố mà buông tha nguyên tắc, trốn sau cây cột dỏng tay lên.
“Hiện tại là đang hỏi tôi cái cô gái kia là ai? Khiếm cho bạn gái của tôi làm phức tạp vấn đề!” Shin Woo một tay chống lan can, đối mặt với
Mi Nam nói.
“Bạn gái anh Shin Woo có hiểu lầm, thực xin lỗi, đều là bởi vì em!” Mi Nam áy náy nhìn Shin Woo nó