Polly po-cket
Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh 1

Đức Phật Và Nàng: Hoa Sen Xanh 1

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323005

Bình chọn: 9.00/10/300 lượt.

đến đứa bé!

Tôi ôm bụng, cơn đau khiến mồ hôi trên trán tôi túa ra đầm đìa:

- Không phải em không chịu ăn mà bụng em đau dữ dội, đau đến mức em không muốn ăn bất cứ thứ gì.

Tôi thở hổn hển, ngả lưng xuống gối:

- Em e mình sẽ sinh non mất.

Bát Tư Ba bàng hoàng khi thấy thân dưới của tôi ra máu.

- Ta sẽ lập tức cho gọi bà đỡ đến và lệnh cho tất cả các thầy thuốc của giáo phái đứng đợi lệnh ở bên ngoài.

Tôi vội nắm chặt tay áo rộng của chàng, ngăn lại:

- Em muốn tự mình sinh con vì em không thể biến thành Kangtsoban được nữa, không thể để người khác nhìn thấy gương mặt thật của em.

Chàng sốt ruột:

- Đến nước này rồi, em còn lo chuyện đó làm gì! Em sinh non khi mới mang thai bảy tháng, cả hai mẹ con đều rất nguy hiểm.

Tôi khổ sở lắc đầu:

- Em đã diễn vở kịch này ngần ấy thời gian, nếu bây giờ bị lộ, công lao của em và Kháp Na sẽ đổ xuống sông, xuống biển.

Chàng hơi do dự. Thấy tôi đau đớn, quẳn quại, chàng liền bật dậy, nhặt tấm chăn thừa, trèo lên giường, buộc hai đầu góc chăn lên cột giường, để tấm chăn rủ xuống đúng phần ngực của tôi, sau đó buông màn che kín bốn xung quanh. Chàng nhìn tôi, gật đầu:

- Làm thế này, bà đỡ sẽ không nhìn thấy dung mạo của em.

Tôi không đủ sức để đáp lời, đành cắn răng, gật đầu.

Bà đỡ đến rất nhanh, theo sau là Zhuoma. Vừa vào phòng, các bà đỡ ráo riết chuẩn bị vải sạch, dây buộc, kéo và dao nhỏ đã được đun trong nước sôi, nước sôi và rượu gạo nồng độ cao. Bát Tư Ba giữ tay Zhuoma lại khi cô ấy định vén màn. Tôi nghe thấy Zhuoma nói với Bát Tư Ba:

- Đại ca, hãy để muội chăm sóc em dâu, huynh cứ ra ngoài đi.

Bát Tư Ba nghiêm giọng đáp:

- Không cần đâu, không ai được phép vào bên trong, ta sẽ chăm sóc cô ấy.

Các 32bà đỡ c8đều ngỡ 2cngàng, một bangười rụt 9rè lên tiếng:

- cThưa pháp 39vương, xin 1mời ngài 49ra ngoài dchờ. Đàn b3ông không fđược phép avào phòng 1fđẻ.

Chàng b1trầm ngâm 4dmột lát erồi cất 02giọng chắc 94nịch:

- d6Ta không đi 7đâu cả. 4b Ta sẽ ở bđây, bên 2fcạnh cô 2ấy. Các dngười cứ 6blàm tốt 8phận sự 7của mình, c1nhất định 15phải giúp 4mẹ con cô dấy được ebình an.

Zhuoma 31thất kinh:

- 0Đại ca, elàm vậy 6không hợp 1với lễ d2nghi. Huynh 1là…

Bát 9Tư Ba ngắt e5lời Zhuoma:

- 5Ta là bác earuột của bđứa bé, 3bác cũng 4như cha vậy. 9e Ta chỉ cần 78biết có 0dthế, trước 7mặt đứa 6bé này, thân f4phần gì 7cũng vô dnghĩa.

Zhuoma eevẫn kiên 6trì thuyết 6phục:

- dbHuynh không 4sợ người cđời chê 61trách sao?

- 5eTa đâu cần 9ebận tâm 2người khác 02sẽ nói 3gì.

Chàng 9ngừng lại, 3fgiọng nghẹn 3ngào:

- 08Ta đã mất d8Kháp Na, bta không 5thể mất fthêm mẹ dcon cô ấy.

Zhuoma 6và các bà 25đỡ không 54biết phải 80nói sao. 94 Bát Tư Ba 4vén màn, 3ebước vào, engồi xuống dbên cạnh 9tôi, đôi b4mắt hun fhút buồn:

- 2Ta sẽ ở bbên, cùng 9em vượt fcqua cửa e7ải này!

Cơn 9đau dồn ađến, ào 8ạt như 6ebão tố. d Tôi đau 9đớn rã 40rời, càng 4thấm thía 08lời nói 0fnăm xưa 8acủa Khabi. 6 Yêu loài 07người, bsẽ phải 83chịu đựng 2cnỗi khốn 64khổ khi 4sinh nở 0nhiều hơn 93gấp trăm eangàn lần 9so với đồng 45loại, huống 7hồ tôi 8lại đẻ 8anon thế 11này. Theo 1chỉ dẫn 0dcủa Zhuoma, 2Bát Tư Ba ekê mấy elần gối 8dưới lưng 5etôi. Tôi fbhá miệng 02thực hiện afđộng tác 96hít thở, 9không được c7thở quá 9mạnh, càng a6không được bnín thở.

Bát 1Tư Ba lau 4mồ hôi 6trên trán 81tôi, không angơi tay. f Tôi đau 1đớn đến akhông còn c1giữ nổi csự tỉnh 7táo, cứ 1túm chặt 16lấy cánh atay chàng. a5 Chàng khẽ 6rùng mình, 5hàng lông dmày xô lại 6như thể 3đang chịu 12đựng điều 1gì. Tôi 0mặc kệ, aftiếng Zhuoma 3vọng vào:

- 1eEm dâu à, ephải hết 2sức bình 7tĩnh. Nào, d9hãy đếm 4atheo ta: một, cbhai, ba…

Chàng 4nắm chặt f4tay tôi. ca Tôi gượng 8mở cặp 32mắt đã 77mệt lử, b0quay sang ecnhìn chàng. 7f Toàn thân 8cchàng run 6lên bần cbật, hàng clông mày b7nhíu lại, b0rúm ró, bkhổ sở 9nhưng bàn 8tay vẫn 2fsiết chặt 3tay tôi, betruyền cho btôi hơi cấm và sức 83mạnh. Chàng 0enhìn tôi 84trân trân, fgương mặt 88nhễ nhại 8bmồ hôi 96của tôi abin trong đôi 3đồng tử cmàu đen 07huyền hoặc 8ấy.

- dTa sẽ đếm acùng em, 8một, hai, 1ba…

Tôi f6không cầm 6được nước 6mắt. Trên 41vầng trán 0cao rộng 62của chàng bđã xuất 8hiện vài 1nếp nhăn, 45gương mặt 42gầy guộc 31mà kiên 1định, vững 69chắc, giọng bnói trầm a3vang, ấm 0áp. Tôi 9thấy mình dđược an 05ủi rất 6nhiều, mạnh 6mẽ lên 4rất nhiều 9enên cũng 6gắng gượng, 0lẩm nhẩm 8theo:

- 8Bốn, năm, 0bsáu…

Không bbiết chúng etôi đã fđếm đến 8bao nhiêu, 8bgiọng nói 6của chàng 3vẫn vang 8vang bên 0tai tôi. 0 Tôi đếm 41theo chàng 2ađể quên 7dđi cơn đau enhư thể 80có hàng ftrăm cỗ 38xe đang giày 8exéo phần 8thân dưới.

Trong 6cơn mê man, f6tôi nhận fra mình được e4nhấc lên, 6tựa vào bmột bờ fvai gầy eguộc. Giọng 60nói của cai đó run 0lên bần 4bật, cơ fthể như afbị co rút dvì đau đớn:

- 30Đây là e9canh nhân 38sâm nghìn f6năm, em hãy 23chịu khó 8uống để 8alấy sức.

Chàng fbón cho tôi 36từng thìa 7một, tôi 8bcố nuốt 2avài ngụm. 73 Bên ngoài 66vọng vào 1giọng nói fđầy lo blắng của b9bà đỡ:

- bThưa Vương 8cphi, đứa febé bị kẹt fbên trong. 40 Xin hãy rặn fthật mạnh!

Tôi 5muốn làm 80theo