
ng.
Cộng đồng có được vô số trẻ nhỏ trân quý nhớ lại giống như một phần vật
báu vô giá, một phần gần kề thuộc về hai người bọn họ không cách nào
chuyển cho người khác cũng vô pháp truyền cho tôn tử tài sản đặt biệt.
Nói cho cùng, ngươi cùng với ai cùng sở hữu một phần tài sản này, vận
mệnh của ngươi thì cùng với ai cùng sở hữu đời này kiếp này. So sánh với nhau, tình yêu lãng mạn nhất cũng chỉ xem như mây khói trôi qua. Giang
Tu Nhân chính là như vậy lại làm cho Lâm Miểu cảm thấy chán ghét.
Lâm Miểu như thường vẫn hầu hạ chồng của mình tắm rửa, nàng phát hiện chồng mình rõ ràng đã là tắm rửa qua , nhưng Lâm Miểu thông minh vẫn bộ dạng làm bộ hồn nhiên chưa phát giác ra, nàng xem lưng chồng của mình
đối chính mình thở phào nhẹ nhõm thật to.
Lâm Miểu nghĩ chính mình thật đúng là ác độc, đã lâu như vậy vẫn
không có yêu chồng của mình; Giang Tu Nhân thì càng ác độc, hôn nhân của bọn họ mới nửa năm, chồng cũng đã bắt đầu bên ngoài. Lâm Miểu phiền
muộn còn có hai tháng là mình 20 tuổi chính là trong hôn nhân hình thức
mà vượt qua cả đời phải làm thế nào đây? Mỗi lần nghĩ đến chỗ này, tâm
Lâm Miểu giống như kim đâm. Xem ra Lâm Miểu nàng thật sự là đánh giá cao chính mình, nguyên lai nàng tưởng rằng chồng của mình tối thiểu phải 3
năm sau mới có thể bắt đầu bên ngoài, bởi vì lúc này chính là thời kì
giữ vững tình yêu. Hạnh phúc là khó khăn. Có lẽ, ẩn núp tại sau lưng
tình yêu chân chính chính là ưu thương thâm trầm, hiện đại ẩn núp tìm
hoan tác nhạc sau lưng chính là hư không. Hai bên tương đối, người phía
trước vô hạn cao hơn sau.
Kế thúc thúc vẫn lặng yên đứng ở phía sau mình, hắn luôn đứng ở chỗ
mình vừa quay đầu lại có thể nhìn qua. Chính là Lâm Miểu như thế nào
cũng nghĩ không thông, Kế Lương đã yêu mình như vậy, vì sao cũng không
đáp lại tình yêu của mình? Chẳng lẽ ánh mắt cùng đạo đức thế gian thật
sự là giấy gông xiềng tất cả có thể vượt qua giữa hai người sao? Giờ
phút này Lâm Miểu cũng không đồng tình với Kế Lương, vô luận Kế Lương vì chính mình làm cái gì, hắn vô tình đem mình đẩy ra đây là chuyện thực
không cách nào phai mờ.
Thực lực tốt, diện mạo đàn ông, ánh sáng bắn ra bốn phía làm cho
người yêu nhất nhớ kỹ mình nguyên lai là chuyện tình thảm thiết như thế
này. Có thể nắm được thời điểm, Kế Lương ngoại trừ so đo tờ giấy gông
xiềng kia, lại không có làm gì cả. Kế Lương tại BLOG chính mình đã nói
qua, không cần phải dùng cuộc sống con người thành bại mà luận, cũng
không cần dùng tình yêu thành bại mà luận. Trong hiện thực tình yêu hơn
phân nửa là thất bại , bất đắc dĩ không phải bại mà khó thành thân
thuộc, chính là bại vào sẽ thành chán ghét thân thuộc. Nhưng mà, bất đắc dĩ để lại hoài niệm vĩnh cửu, chán ghét theo đuổi khơi dậy bình thường
mới, cái thành công này lại khó không phải tình yêu thân mình. Nói cho
cùng, tình yêu vượt qua thành bại. Tình yêu là mộng ảo xinh đẹp nhất của con người, ngươi có thể nói ngươi làm một cái mộng thành công hoặc mộng thất bại sao? Lâm Miểu sâu sắc chấp nhận.
Lâm Miểu bình tĩnh quay thân lại thì phát hiện một người đàn ông đã
nhích lại vô cùng gần mình. Lâm Miểu cảnh giác nhìn người đàn ông ấy,
tính toán mau khả năng chính mình sẽ lớn tiếng kêu cứu cùng với ảo
tưởng chính mình nếu như là loại vệ sĩ của Tần Viên không có lúc nào là
không có người vờn quanh ở chung quanh thật là tốt biết bao.
Người đàn ông đấy lại cúi đầu nở nụ cười, Lâm Miểu cũng tức thì kịp
phản ứng, này chắc không phải người xấu, xem ra hắn hiểu lầm là mình
muốn tự sát.
Lâm Miểu cũng cười, hai người nam nữ vốn không quen biết đồng thời
cười ha hả quỷ dị. Nhìn thấy Lâm Miểu cười ra nước mắt, người đàn ông đó nói ra: “Đừng trách tôi hiểu lầm, lần đầu tiên tôi phát hiện thân thể
cô cũng có thể là khắc đầy bi thương .”
Lâm Miểu thu lại nụ cười: “Ông thật đúng là văn nghệ. Lão Xá 《 Lạc
Đà tường tử 》 bên trong có một câu tôi vẫn nhớ, ‘ yêu cùng không thương, người nghèo được tiền tài quyết định, loại chuyện chỉ sinh tại nhà đại
phú ’. Thật đáng tiếc, tôi không có sanh ở nhà đại phú.”
Người đàn ông dò xét Lâm Miểu từ trên xuống dưới: “Tiểu thư, cô một
thân trang phục này sợ là cuộc đời rất nhiều người này đều không thể
theo. Chính là đồng hồ của cô giá trị đều làm cho đại chúng xấu hổ.”
Lâm Miểu cười nhạo nói: “Ông quan sát quá cẩn thận rồi .”
Người đàn ông nhún nhún vai: “Đương nhiên, tôi là một người họa sĩ, quan sát của ta là nghề nghiệp.”
Lâm Miểu cực kỳ hiếu kỳ: “Ông là hoạ sĩ?” Trong tưởng tượng của Lâm
Miểu, tất cả hoạ sĩ đều đại biểu cao nhât là lôi thôi. Chính là người
đàn ông ở trước mắt sạch sẽ như vậy, thích hợp, con mắt thâm thúy mà
kiên định, chưa nói tới có bao nhiêu anh tuấn, nhưng từng người nhìn
thấy ông đều sẽ cảm giác được ông là có tình cảm sâu đậm cao thượng tuổi trẻ đầy hứa hẹn.
Lâm Miểu đưa tay: “Nhĩ hảo, tôi gọi là lâm miểu. 20 tuổi, đã kết hôn.”
Người đàn ông đưa tay: “Nhĩ hảo, tôi gọi là Ngư Ngư. 25 tuổi, chưa lập gia đình.”
Nhìn thấy Lâm Miểu tuyệt không bộ dạng hiếu kỳ, Ngư Ngư hỏi lại: “Làm sao cô lại không cười tên