The Soda Pop
Dùng Hết Đời Để Yêu

Dùng Hết Đời Để Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326505

Bình chọn: 9.5.00/10/650 lượt.

đem Lâm Miểu kéo , đánh giá cao thấp một phen, đau lòng nói: “Em không thiệt thòi a?” Nghe được ngữ điệu cùng nội dung Giang Tu Nhân như thế , nữ nhân xinh đẹp tuyệt vọng nhắm mắt lại.

Lâm Miểu đẩy hắn ra: “Thả em ra! Vừa được 20 tuổi, lần đầu tiên bị người mắng ‘ tiểu *****’! Em là không phải đời trước thiếu nợ anh? !”

Giang Tu Nhân giơ lên cái ghế đánh tới hướng bốn nữ nhân: “Là ai nói! ?” Nữ nhân xinh đẹp đầu thì tránh thoát được, cánh tay trúng chiêu.

Nữ nhân kia xụi lơ trên mặt đất: “Giang đại, đúng, thực xin lỗi, thỉnh, xin ngài. . . . . .” Còn chưa nói xong, Thành Thành rảnh rỗi nói ra: ” Xin lỗi thực hữu dụng, còn muốn cảnh sát làm gì vậy?”

Lâm Miểu trái lại lại tỉnh táo, nàng hiểu được sự việc hôm nay đều là Đoạn Di làm ra. Lâm Miểu lôi kéo Thành Thành: “Thôi. Đều là Đoạn Di làm ra, mấy người này cũng quá kiêu ngạo.”

Lâm Miểu nhìn Giang Tu Nhân, trong nội tâm bi thương vô hạn: “Em biết rõ anh là một nhà tâm lý học, đừng cho bất cứ người nào khiêu khích em, trông nom hảo các nàng.” Nàng kéo Thành Thành: “Thành Thành, chúng ta đi.” Còn chưa nói xong, liền nghẹn ngào, nước mắt chảy xuống rào rào. . . . . .

Giang Tu Nhân vội vàng đem Lâm Miểu kéo vào trong ngực, sợ hãi nói: “Miểu Miểu. . . . . .”

Thành Thành thấy rất rõ ràng, vô luận như thế nào, giờ phút này Giang Tu Nhân thành khẩn . Nàng nghĩ nghĩ, mở miệng: “Miểu Miểu, cậu đói không? Chúng ta ăn một chút gì được không?”

Giang Tu Nhân cảm kích nhìn thoáng qua Thành Thành, ôm lấy Lâm Miểu, hôn hôn: “Chúng ta đến hậu viện đi.”

Lâm Miểu chỉ vào bốn cái ghế nói: ” Đem bốn cái ghế này mang lên bãi đỗ xe cho ta, thiêu.”

Giang Tu Nhân lập tức ra lệnh: “Còn không bắt đầu làm việc, đều đứng ở đó làm gì vậy?”

Lưu Đông Phương đứng lại, đối nữ nhân xinh đẹp kia nói: “Đặng Hiểu, đi về trước đi. Có chuyện gì ngày mai chúng ta nói sau.”

Bốn nữ nhân thất tha thất thểu rời đi.

Vừa náo loạn như vậy, Lâm Miểu rất nhanh liền mệt mỏi. Khi bọn họ đi ra, đại sảnh đã hoàn toàn khôi phục nguyên dạng, Đoạn Di đã không còn ở đây nữa.

Lâm Miểu đi đến trước mặt Lư Huệ : “Cám ơn cô, Lư Huệ.”

Giang Tu Nhân nhìn Lâm Miểu, Lâm Miểu cười nói: “Lư Huệ muốn nói cho em biết , bị Đoạn Di ngăn trở. Nàng một mực dùng ánh mắt nói với em, nhưng khi đó em không có hiểu được.”

Giang Tu Nhân gật gật đầu: “Rất tốt, Lư Huệ. Từ giờ trở đi, ngươi tiếp nhận công việc của Đoạn Di, có vấn đề sao?”

“Cám ơn Giang đại tín nhiệm. Tôi sẽ cố gắng . Tôi nhất định yêu cửa hàng như nhà.”

Giang Tu Nhân tán dương gật đầu.

Lâm Miểu cùng Thành Thành biết rõ, nếu như Lư Huệ trả lời ‘ không có vấn đề ’, Lư Huệ lập tức sẽ bị knock out.

Đặng Hiểu một mực chờ Lưu Đông Phương. Lưu Đông Phương từ trong xe đi ra, liền nhìn thấy Đặng Hiểu ngồi ở trứơc bồn hoa, mờ mịt không biết làm sao. Hắn thở dài một hơi: “Đặng Hiểu, đừng ở chỗ này, chúng ta đến hội sở a.” Lưu Đông Phương đem Đặng Hiểu đưa đến cư xá của hội sở.

Đặng Hiểu chảy nước mắt, cũng rất bình tĩnh nói: “Tôi chỉ muốn biết hắn sẽ xử lý ta như thế nào.”

“Xem bộ dạng Lâm Miểu, nàng không có ý định truy cứu. Chính là A Nhân có bỏ qua cho bạn của cô không. A Nhân tức giận cô đã tận mắt nhìn thấy .”

“Lưu ca, anh có thể giúp nàng?” Đặng Hiểu bắt lấy tay Lưu Đông Phương.

Lưu Đông Phương buông ra không luyến tiếc: “Vấn đề này ta không dám nói với hắn, tính tình của hắn ngươi cũng không phải không biết.”

“Chẳng lẽ một chút cơ hội đều không có sao?”

“Có thể cứu bằng hữu của ngươi chỉ có Lâm Miểu. Ta có thể nói cho ngươi như vậy mà thôi, đừng có lại tìm ta , đây đối với mọi người chúng ta đều tốt.”

Lưu Đông Phương đi, Đặng Hiểu nhìn thấy Lưu Đông Phương lấy điện thoại ra, rất rõ ràng, Lưu Đông Phương nói cho Giang Tu Nhân chính mình tìm hắn. Vừa rồi nàng cầm tay Lưu Đông Phương thì trong nội tâm liền chứa ý tứ này, nắm bắt Lưu Đông Phương, nhờ hắn trợ giúp chính mình. Không nghĩ tới, Lưu Đông Phương không chút do dự đẩy ra.

Giang Tu Nhân sau khi cho Lâm Miểu ngủ, đi gõ cửa nhà Thành Thành. Thành Thành nhìn thấy, lộ ra một hàm răng trắng: “Lãnh đạo, mời vào.”

Mẹ Thành Thành tự giác trở vào trong phòng.

“Thành Thành, hôm nay thật sự là cám ơn ngươi.”

“Lãnh đạo, đừng khách khí. Đều là ta phải làm . Anh nguyên bản không có nghĩa vụ đối với tôi tốt như vậy. Tôi là thật sự cảm tạ anh.” Thành Thành kiên định nói: “Tôi cũng nghĩ đến việc anh làm bất cứ chuyện gì, nhưng điều kiện tiên quyết là Miểu Miểu vĩnh viễn đều là vị trí đệ nhất .”

Giang Tu Nhân cảm thán nói: “Miểu Miểu có thể cùng cô làm bằng hữu, ánh mắt của nàng rất tốt. Các ngươi đều rất tốt, đều rất thông minh, hiểu chuyện. Tôi là thiệt tình cho rằng cô là muội muội, tôi thích tính cách của cô, đặc biệt từ sau khi nghe chuyện của cô, cô là nữ nhân tôi bội phục.”

“Cám ơn anh, lãnh đạo. Tôi cùng Miểu Miểu một chỗ, là may mắn của nàng, cũng là vận may của ta.”

Giang Tu Nhân gật đầu: “Ngày đó tôi nhìn thấy Miểu Miểu đối với một ít Đô-la lẻ lau nước mắt, tôi biết rõ nhất định là cô cho nàng , nói không chừng lúc ấy toàn bộ tài sản của cô có lẽ không có thừa 100 nguyên.”

Thành Thành cười hắc