
hông hề nói nữ nhi Ứng Tuyên ). Duyên phận gì đó ai cũng nói không rõ ràng. Trong lúc này cửa chính vĩnh viễn đều rộng mở cho cháu. Miểu Miểu, đi phòng bếp nhìn xem, bảo người ta làm chút gì cho Ứng Tuyên ăn .”
“Vâng, mẹ.” Lâm Miểu đứng lên đối Ứng Tuyên nói: “Ứng Tuyên tỷ, chị nghĩ muốn ăn cái gì? Em gọi là người làm cho chị.” Sau đó Lâm Miểu đến phòng bếp, tự mình bưng trà cho Giang Nam cùng Quý Nhiên: “Ba ba, mụ mụ, đây là trà thanh lọc con nấu , sau khi ăn xong uống cái này trợ giúp tiêu hóa rất tốt.” Giang Nam cùng Quý Nhiên khen ngợi đối Lâm Miểu gật gật đầu. Lâm Miểu phân phó bảo mẫu đưa lên cho Giang Tu Nhân, vừa cười đối Ứng Tuyên nói: “Ứng Tuyên tỷ, em gọi người làm cho chị canh loãng Bạch Thái (cải trắng) nấm hương.”
Chứng kiến Lâm Miểu trong nhà này như cá gặp nước, Ứng Tuyên khổ sở nói: “Không cần, tôi đặt rượu ở quán rồi, buổi tối tôi hẹn người ta bàn chuyện.”
Quý Nhiên vẫn cười híp mắt nói: “Có chuyện cháu hãy đi đi, hãy như từ trước đồng dạng, vẫn là trong nhà.”
Ứng Tuyên chạy trối chết, Lâm Miểu nhàn nhạt nói: “Mụ mụ, con đi tiễn Ứng Tuyên.”
Ra cửa chính Giang gia, đi vào trong sân, Ứng Tuyên cười khổ mà nói: “Cô đây là hướng tôi thị uy sao? Hay là cười nhạo sự thất bại ấy?”
“Chị bảo vệ tình yêu không có sai, nhưng chị không nên đem người vô tội kéo đến, đó là mẹ em.”
Ứng Tuyên vô cùng kinh ngạc: “Nguyên lai cô cái gì cũng biết, tôi trong mắt cô có phải là rất buồn cười?”
“Nói thật, không phải buồn cười, đáng giận.” Ứng Tuyên trông thấy Giang Tu Nhân đứng ở cửa, lập tức hiểu được, đây là Giang Tu Nhân đề phòng nàng đối Lâm Miểu phát sinh chuyện. Nguyên lai suy nghĩ của nàng được Giang Tu Nhân nhìn thấu, làm nhiều chuyện như vậy, ở trong mắt Giang Tu Nhân, cái gì cũng không phải, liền chê cười cũng không phải. Nàng nhắm mắt lại, lại mở ra, kiên định mà bước thẳng đi.
Hết thảy đều đã xong.
Giang Tu Nhân mang theo Lâm Miểu đến hội sở Ánh Dương, nhìn thấy bọn người Lưu Đông Phương, cũng kêu gọi ầm ĩ muốn anh mời khách. Huynh muội Trần Kha còn không biết chuyện gì xảy ra, đều đã đi tới, hỏi: “A Nhân có chuyện tốt gì? Tôi làm thượng cấp của anh rõ ràng cũng không biết.”
Giang Tu Nhân cười nói: “Trần ca, tôi muốn kết hôn, tháng 1 sang năm.” Trần Kha cười nói: “Vậy thì thật là tin tức tốt, tên hoa tâm toản thạch vương lão ngũ này rốt cục muốn kết hôn. Thật sự là thật đáng mừng.” Lâm Miểu ngọt nhơn nhớt nói: “Là tôi mỗi ngày đến cột đuổi theo, khóc muốn gả cho anh ta, hiện tại soái ca này rốt cục thuộc về ta.” Giang Tu Nhân nhẹ nhàng cười, biết rõ Lâm Miểu châm chọc Trần kha quản được quá rộng, Giang Tu Nhân có phải là hoa tâm còn chưa tới phiên Trần Kha ngươi lắm miệng.
Lâm Miểu cùng Trần Tuyết hai người cũng rất thân mật, hai người thân mật ngồi cùng một chỗ, Lâm Miểu lấy ra lễ vật: “Tuyết tỷ, đây là em mang mặt sương từ Mĩ quốc về tới, vốn là phi hành gia bên ngoài vũ trụ Mĩ quốc luôn dùng để trị liệu làn da đã bị tổn thương , về sau phát hiện đối làn da phải cẩn thận, hiệu quả trắng đẹp. Tuy nhiên giá cả hơi mắc, nhưng vẫn có rất nhiều người sử dụng.”
Hội sở mọi người nhìn đến Lâm Miểu cùng Trần Tuyết thân mật như thế đều rất kinh ngạc, tình địch biến bằng hữu, cái kiều đoạn này cũng quá quỷ dị.
Trần Tuyết cười đáp: “Cám ơn em, Miểu Miểu. Chị sớm biết em nhất định sẽ gả cho A Nhân , chỉ là không nghĩ tới nhanh như vậy. Chị lần này đi nước Pháp uống rượu, cố ý mang theo cho em một lọ sâm banh, vốn là nghĩ tặng cho em làm quà giáng sinh , hiện tại liền làm lễ vật kết hôn a.”
Kế Lương đứng ở trên nóc nhìn xem ánh sao sáng đầy trời, lệ rơi đầy mặt, nhớ tới sáng sớm hôm qua Miểu Miểu tự mình đến nhà hắn nói cho hắn biết chuyện chính mình muốn kết hôn. Hắn đột nhiên cảm thấy, hắn biết phảng phất toàn bộ ý nghĩa Lâm Miểu chính là vì chờ đợi ngày này đến.
Ta sinh quân không sinh, quân sinh ta đã lão.(Khi ta sinh ra thi ngươi chưa sinh, đến khi ngươi sinh ra thì ta đã già)
Hắn thập phần hiểu được mình là mối tình đầu của Lâm Miểu, nhưng hắn không cách nào lưng đeo đạo đức giấy gông xiềng. Cái thanh gông xiềng này, là của hắn, cũng là Lâm Miểu .
Ở ban Ngoại vụ mọi người biết rõ Lâm Miểu sẽ gả cho nhị công tử Bí thư Tỉnh ủy, căn bản là trưởng cục công an trẻ tuổi. Đối Lâm Miểu thì càng tốt. Lâm Miểu rõ ràng không ôm chí lớn, chưa từng giống mẹ nàng Hoàng Dĩnh nghĩ như vậy tại con đường làm quan trên có phát ra giương, Lâm Miểu đối với quyền lực không hề ham muốn. Chỉ là vô cùng chú trọng cuộc sống phẩm chất, truy cầu vật chất hưởng thụ, nhưng mà cũng không hướng người bên ngoài khoe khoang. Chăm chú công tác phụ trách, chuyện lãnh đạo phân công đều có thể đối đãi thật tình, cùng các đồng nghiệp ở chung cũng coi như vui vẻ. Cũng không lấy sự việc của chính mình cùng Giang gia nói, mỗi ngày mở ra cỗ xe BB của mình hoàn toàn chạy trước.
Lâm Miểu lần đầu tiên đến tập đoàn Trường Giang và Hoàng Hà. Giang Tu Văn là tổng tài tập đoàn Trường Giang và Hoàng Hà, hắn là một thương nhân trời sinh, tại Cambridge Anh quốc học MBA, vinh dự tốt nghiệp cấp một.
Tập đoàn Trường Giang và Hoàng Hà tại trun