Disneyland 1972 Love the old s
Đuổi Theo Trái Tim

Đuổi Theo Trái Tim

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321472

Bình chọn: 9.5.00/10/147 lượt.

cái dạng này."

"Nào có! Cậu trước kia không lớn như vậy."

"Ai nói, ta vốn là lớn như vậy, kỳ quái a, bộ ngực này đến cùng là của tớ hay là của cậu hả, nó có bao lớn, còn cần cậu nói tớ mới biết sao? Chậc, không đầu óc." Lại mắng hắn một câu, "Cậu thần kinh a, cũng không có việc gì hả ? Sao cứ nhìn chằm chằm vào ngục tớ thế? Hứ —— cậu không phải yêu thầm tớ chứ, cho nên mới luôn luôn chú ý tớ?" Hữu An nheo mắt, cảm thấy việc này rất có khả năng.

Đang uống nước Bách Thành nghe được, nước bỗng chốc chạy vào khí quản, đột nhiên bị sặc, "Khụ khụ khụ." Hắn ho đến ánh mắt ứa ra lệ, còn dùng lực sức đập vào lồng ngực vững chắc, mãi đến khí dằn được xuống mới thôi.

Hắn thiếu chút bị cô hù chết."Được, tớ tin bộ ngực của cậu là thật, tuyệt không lãng phí bỏ tiền ra đi độn ngực, nhưng xin cậu đừng chụp mũ loạn xị ngậu lên tớ, bằng không mẹ tớ nếu tin là thật, bà sẽ cho rằng tớ gần đây bị bệnh, cho nên mới đem tiêu chuẩn hạ xuống thấp như vậy."

"Chết tiệt, dám bôi bác tớ!" ác liệt cho hắn một quả đấm, cảnh cáo hắn rằng cô rất mạnh, mà "ngoan ngoãn cho yên", bữa ăn rất nhanh được đưa tới, bằng không Bách Thành còn phải bị Hữu An K vài cái nữa.

Hắn chính là như vậy luôn luôn sống dưới sự bạo lực của Hữu An, cho nên đừng hỏi hắn vì sao cho tới bây giờ không coi Hữu An là con gái, bởi vì dưới con mắt của hắn Hữu An chưa bao giờ từng là người khác phái, tóm lại hắn cùng cô —— aizz, chính là không có lửa a, nhưng hắn lại nguyện ý coi Hữu An như anh em cùng giới cả đời, đáng tiếc là, vị anh em này của hắn không cần tham gia quân ngũ, hại hắn mỗi khi nghĩ đến hai người bọn họ phải chia xa hơn hai năm, hắn luyến tiếc a.

A, chết tiệt, hắn nghĩ đến điều đó còn muốn rớt nước mắt a!

Bách Thành vội nhanh nhẹn lấy giấy ăn lau đi khóe mắt.

"Cậu làm sao vậy?" Hữu An cắt bít tết trên cái khay bằng kim loại phát ra tiếng kêu, một chút trình độ dùng cơm tây cũng không có, không có biện pháp a, ai kêu bụng cô đói muốn chết.

Dùng dao cắt bít tết thành miếng, Hữu An lấy nĩa đâm một miếng cho vào miệng nhai, rất ngon a, quá hạnh phúc đi. Ánh mắt của cô híp cả lại.

Lúc này hết thảy đều tốt đẹp, nếu tên chướng mắt đối diện kia liền biến thành bạch mã hoàng tử của cô thì tốt biết mấy.

"Di, A Bách, cậu đang khóc sao?" Cô vừa rồi hình như có nhìn thấy hốc mắt hắn có nước đang chớp động nha!"Là ai khi dễ cậu, cậu nói tớ nghe, tớ sẽ tìm hắn tính sổ!"

"Không có, tớ rắc nhiều tiêu, gió thổi qua, thổi vào mắt." Hắn thuận miệng bịa chuyện, nói đại cho xong chuyện, bởi vì hắn cũng không thể nói thực với Hữu An rằng, hắn là nghĩ cảnh hai đứa sắp phải xa nhau, cho nên mới thương tâm, rồi khóc.

Nếu Hữu An biết nguyên do, còn có thể không cười cho thúi mũi sao, không nói hắn ẻo lả, không có khí khái đàn ông sao?

Làm ơn đi, cô cho rằng hắn thích khóc sao, kỳ thực hắn vốn cũng được coi như là nước mắt đàn ông không thể tùy tiện rơi a, ngay cả lúc biết sắp phải tham gia quân ngũ hắn cũng nói tạm biệt với tất cả nhóm bạn gái của hắn, hắn còn vừa cười vừa nói tạm biệt với từng người a, hắn nào biết được bản thân mình dị thường thế này, việc y chang mà khi đụng phải Hữu An liền hoàn toàn biến đổi, hắn đều cảm thấy bản thân mình quá biến thái đi, khóc cái gì chứ! Chỉ xa nhau có hai năm thôi mà.

Bách Thành an ủi bản thân, mà Hữu An thật tin rằng do tiêu văng vô mắt hắn."Ở chỗ nào? Để tớ coi." Cô ngồi vào bên cạnh hắn, muốn hắn mở mắt ra.

"Không cần ."

"Không sao đâu, cậu với tớ còn khách khí cái gì." Cô còn dùng tay đi xốc mí mắt hắn lên, làm hại Bách Thành động cũng không dám động, sợ bản thân không chú ý một chút, ánh mắt sẽ bị cô chọc mù.

Kỳ thực Hữu An vộn không nhìn thấy hạt tiêu gì cả, nhưng cô vẫn nhắm thẳng vào mắt Bách Thành thổi hơi."Như vậy có đỡ tí nào chưa?"

"Có, có rồi." Bách Thành cứng ngắc trả lời, bởi vì Hữu An cô nhóc vô tâm này, không phát hiện ra bọn họ làm ra tư thế này có bao nhiêu ái muội sao?

"Cậu trở về vị trí ngồi đi ."

Hắn vẫy tay đuổi cô trở về, miễn cho người khác nhìn thấy hắn với cô trong tình trạng này, vậy sau này hắn làm sao có thể cưa gái? Danh dự cả đời của bản thân còn có thể không bị hủy dưới tay của Hữu An sao?"Cậu mau trở về ngồi ngay ngắn đi." Bằng không hắn sẽ nhấc chân đá đít cô trở vể chỗ cũ.

"Được rồi, được rồi, đuổi cái gì chứ, thật đáng ghét." Hữu An không cam lòng tình nguyện muốn dịch chuyển mông, mà đúng lúc này, ánh mắt sắc nhọn của cô thấy được!

"Ý? A Bách!"

"Sao ?"

"Tôm hùm của câu nhìn có vẻ ngon nha." Lời vừa mới dứt, dao, nĩa liền bay qua, ngấp nghé đồ ăn trong đĩa của người ta.

"Cậu chờ chút!" Cũ khí của cô bị hắn chặn lại trong không trung. Cô tên trộm, tên thổ phỉ này!"Cậu ăn bít tết của cậu, đừng nghĩ tới việc ăn vụng món tôm hùm trong phần ăn của tớ."

"Á, cậu sao nhỏ mọn như vậy, nhường tớ ăn một miếng sẽ chết hả?"

"Sẽ, cũng không ngẫm lại xem cậu gần đây bị cảm, hắt xì hơi liên tục, nước mũi chảy tùm lum, ghê tởm chết, còn muốn ăn tôm hùm của tớ, nếu như bị cậu truyền nhiễm, vậy diễn viên nam chính giỏi nhất tớ còn dám mơ hay không hả?"

"Phải không?" Đáng ghét, dám chê bai cô