
nhìn vừa mới tình cảnh kia, sợ một người không có ở đây, thật sự
làm ra tình cũ tái hợp cái gì, vội gọi điện thoại cho Chu Tự Hàn xin
phép một chút, chỉ là cũng sợ Chu lão đại bị kích thích, không nói cụ
thể như thế nào, chỉ nói Lăng Chu rất thân sĩ, có cảm tình rất tốt với
Sở Dĩnh, không hề háo sắc như người khác, lời ngầm nói đúng là, Chu lão
đại hi vọng Lăng Chu làm khó Sở Dĩnh là chuyện không thể xảy ra.
Hơn nữa, chỉ bằng Lăng Chu mặt trắng nhỏ kia, nếu thật sự muốn làm gì, dự
đoán cũng không cần tốn sức, quan nhị đại nghiêm chỉnh, rùa biển tinh
anh, năng lực cũng nổi trội, phụ nữ chỉ hận không thể dán lên được, so
với Chu lão đại cũng không kém nhiều lắm, huống hồ, người yêu hay là bạn học cũ, mặc dù hai người giả vờ rất giống, nhưng ánh mắt giữa nam nữ
kia đã lộ ra ngoài từ sớm.
Truyện chỉ được post duy nhất tại diễn đàn lê quý đôn
Lâm Kiến Quốc không dám nói thẳng với Chu Tự Hàn, một khoảng thời gian gần
đây, tính khí của Chu lão đại nóng nảy khác thường, rõ ràng bị cô nàng
Sở Dĩnh này giày vò chưa thỏa mãn dục vọng, anh mà nói ra không chừng
lại tưới thêm dầu vào lửa, với tính khí của Chu lão đại nhất định sẽ
phát cáu lên, Sở Dĩnh xui xẻo không nói, làm không tốt, anh và Trần Bân
cũng đi theo ăn mắng, chuyện này vẫn nên trì hoãn đi!
Hơn nữa,
nhìn Sở Dĩnh như vậy cũng không giống như muốn phát triển cái gì với
Lăng Chu, nếu như thật sự muốn làm gì, hai người là bạn học cũ còn chờ
tới bây giờ sao, nói không chừng cũng đã có đứa bé rồi, đâu còn có
chuyện gì với Chu lão đại.
Nghĩ tới những việc này, Kiến Quốc
nghĩ kế nói: "Lão đại muốn người anh em này nói, cũng đừng tính toán
những chuyện này, trực tiếp chỉnh đốn ở trên giường, bất kể chuyện gì
cũng đều giải quyết được."
Chu Tự Hàn không có quan tâm đến anh
ta, trực tiếp cúp điện thoại, nếu Sở Dĩnh giống như những người phụ nữ
khác, anh còn buồn phiền cái rắm, không phải là bởi vì người phụ nữ này
mềm không được cứng cũng không xong sao, nếu anh muốn cứng rắn cắt đứt
cũng có chút không bỏ được, vừa định đem cô đá ra ngoài thì chính mình
lại không kiềm chế được, phía sau mình trước hết không bỏ được.
Tính tình của Sở Dĩnh này, anh cũng thật lo lắng cô ấy cho anh đội nón xanh
trên đỉnh đầu, nếu như Sở Dĩnh xem trọng chuyện kia, ban đầu cũng sẽ
không làm giao dịch một năm với mình.
Nhớ tới những thứ này, Chu
Tự Hàn liền buồn bực không vui, Sở Dĩnh đi theo mình một năm, làm sao
anh lại không nhìn ra người phụ nữ này đang diễn trò với anh chứ, trang
điểm lên sân khấu, diễn rất chân thật sống động, nhưng Chu Tự Hàn lại
nhớ rõ ràng, dáng vẻ yêu mị của Sở Dĩnh khi ở trên giường, căn bản là
không thể là một đứa con nít.
Chu Tự Hàn cũng không có coi trọng
chuyện xử nữ gì, phụ nữ quá non nớt, không nói không có chút phong tình
nào, cũng rất khó làm cho đàn ông sảng khoái, cho nên lúc đầu anh đối
rất hài lòng với Sở Dĩnh, giữ ở bên người một năm rồi, còn chưa có chán
như thế, sau đó lại là phát hiện người phụ nữ này thay đổi, trở nên được voi đòi tiên giống như những người khác, bây giờ suy nghĩ một chút, nói không chừng vì để cho anh sớm vứt bỏ cô ấy một chút, người phụ nữ này
thật sự tính kế trên người anh, cho nên muốn hiểu rõ như vậy, đừng nói
cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.
Chứ đừng nói, bây giờ anh nhìn cô chỗ nào cũng thuận mắt, không thu vào tay, cảm giác ngủ không yên
ổn, trước kia Chu Tự Hàn thật sự không để ý trước kia người tình của
mình đã qua lại với người nào, phụ nữ sao? Chuyện cứ như vậy, sảng khoái thì phải, nhưng rất không thoải mái đối với người đàn ông trong quá khứ của Sở Dĩnh, hơn nữa càng ngày càng không thoải mái, vừa nghĩ tới trong lòng liền bốc lửa, cho nên lựa chọn không chú ý.
Nhưng trước khi anh có thể lựa chọn không chú ý, hiện tại nếu Sở Dĩnh dám cho anh đội
nón xanh, anh có thể bóp chết cô ấy, dù là anh đưa cô đi qua cũng giống
vậy, căn bản Chu Tự Hàn sẽ không nghĩ tới, những ý nghĩ của chính mình
và hành động hoàn toàn mâu thuẫn với nhau, Sở Dĩnh còn chưa có làm gì
đâu, chính Chu Tự Hàn tự làm cho mình sắp rối loạn thần kinh rồi.
Chu Tự Hàn để điện thoại di động xuống, trong lòng vẫn là không thể bỏ
được, cuối cùng cảm thấy chuyện này rất đau đầu, gọi điện thoại cho tài
xế tiểu Triệu, nói muốn đi studio.
Tiểu Triệu ngoài ý muốn một
chút, bình thường trừ phi có trường hợp xã giao quan trọng, sau khi tan
việc Chu tổng đều tự mình lái xe, tuyệt đối không dùng một phần nhỏ đến
anh, hôm nay thế nào vậy? Tiểu Triệu vừa đi ra ngoài, vừa quét mắt nhìn
đồng hồ trên tường, cũng sắp mười một giờ rồi.
Sở Dĩnh không cố ý từ chối, hôm nay thật sự cảnh quay ban đêm, còn là một cảnh quay rất
quan trọng, là chính mắt Thanh Liên thấy hai người Văn Sinh và sư muội
Thanh Đường thân thiết ở trên giường, Thanh Liên giận dữ tát Văn Sinh
một cái, lại bị sư muội trực tiếp đánh trở lại, châm chọc cô (TL), nói
mình cùng Văn Sinh đã sớm ở chung một chỗ, không nói với cô là bởi vì
không muốn ảnh hưởng đến cuộc thi diễn kịch cuối cùng vào ngày mai, hơn
nữa còn nói cho cô ấy biết, lần tr