
cậu là ở bên ngoài, đánh lén người và xe gần toà nhà, chặn bọn họ tăng viện."
"Bọn họ dùng thủy tinh chống đạn sao?" Iris hỏi.
"Đúng, thủy tinh chống đạn dày 3cm."
Iris gật đầu: "Tôi biết rồi."
Phất Khải nói: "Dù bắn thủng, cũng sẽ sinh ra khoảng cách sai lệch nhất định."
"Chỉ cần bắn lén ở cự ly trong vòng 200m thì sẽ không sao." Iris trả lời, "Tôi chuẩn bị sử dụng đạn xuyên thép, một phát liền có thể bể đầu."
Dương nói tiếp: "Phất Khải và người của cô ấy thiết lập vòng cách ly phía bên ngoài, ngăn cản cảnh sát tham gia. Bọn họ sẽ cho chúng ta đầy đủ thời gian hành động, nhưng để bọn họ dễ bàn giao với phía trên, chúng ta phải phối hợp bọn họ giả vờ giả vịt, làm càng lớn càng tốt, sau đó đẩy cho căn cứ tổ chức là được."
Phất Khải gật đầu nói: "Yên tâm giao cho chúng tôi, chiến pháp đẩy trách nhiệm này Sa Mạc Ưng Non sở trường nhất."
Khi những vấn đề chiến thuật từ từ được xác nhận giải quyết, một dấu chấm hỏi càng lúc càng lớn toát ra ở trong đại não Keith. Anh cảm thấy rất kỳ quái, bọn họ đang nói giải cứu con tin, bọn họ đang bàn về Lý. Nhưng sao bọn họ lại nói đến "cô". Đây là chuyện gì xảy ra?
Anh ngồi xuống như tên hòa thượng lùn hao thước với tay sờ không đến đầu (vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì).
Kể từ khi nghe nói Lý bị gia tộc Akis tù binh, Keith liền đắm chìm trong tâm tình không rõ, cả người liền tản ra loại khí cự tuyệt loài người đến gần, muốn công kích bất kỳ một người nào muốn tới gần anh. Nhưng hiện tại, không phải nghi ngờ và nóng nảy, mà thay vào đó là một loại tình trạng phiền não không cách nào nắm chặt.
Dương kéo Brad đang cắm cọc trong phòng sách ra ngoài: "Cậu có chừng có mực một chút, đến phần cậu rồi, cậu ngồi đàng hoàng nghe cho tôi."
"Đạn Dumdum của tôi. . . ." Brad không vui nói.
Dương cười lạnh móc một bó dây kim loại răng cưa ra, liếm khoé miệng một cái, tràn đầy hương vị máu tanh. Brad lập tức ngồi yên, mùi khói thuốc súng trên người làm Iris bị choáng ngã xuống, khiến Phất Khải bực bội đến mức chửi mẹ nó.
Dương lại nói: "Bây giờ là phần của tôi, Brad, và Keith. Ba người chúng tôi phụ trách tiến vào tòa nhà cứu người, tôi nhiễu loạn tầm mắt, Brad trợ giúp hỏa lực sau lưng, Keith chủ yếu phải tìm nhân vật mục tiêu."
Keith giơ tay.
Dương dừng lại hỏi: "Có vấn đề gì không?"
"Đúng, tôi có một cái vấn đề, người cần cứu viện không phải một mà là mấy người lận sau?"
Dương nhíu lông mày: "Cái gì mấy người."
"‘ Cô ’ là ai ?" Không hỏi rõ ràng vấn đề này thủy chung không thể an tâm nên Keith phải hỏi.
". . . . . ."
Phất Khải nói như đương nhiên: "Cô không phải chỉ Lý, thì còn có thể chỉ ai?"
"Nhưng, Lý nên là ‘ cậu ’ chứ. . . ."
Dương và Iris, cùng với Phất Khải thật là cảm thấy mình gặp được kẻ ngu. Ánh mắt kia cũng xác thực khiến Keith cảm thấy mình có lẽ thật là một kẻ ngu.
Dương dùng bàn tay che mắt, rất mệt mỏi nói: "Có lẽ tôi không nên kêu anh tới tham gia hành động lần này. . . ."
Iris nói: "Có lẽ chúng ta không nên tập trung ánh mắt ở vấn đề Lý rốt cuộc ‘ cậu ’ hay là ‘ cô ’, việc cấp bách là mau sớm triển khai hành động cứu viện."
Phất Khải lập tức phản đối: "Không phân rõ mục tiêu nhân vật rốt cuộc là nam hay nữ, thì làm sao triển khai cứu viện? Tùy tiện cứu một con heo ra ngoài sau đó nói đầu kia heo là Lý?"
Keith càng lúc càng lo lắng trong lòng.
Dương rốt cuộc làm tổng kết cuối cùng: "Lý từ đầu đã là là nữ, chẳng lẽ anh tuyệt không biết?"
Trong óc Keith nổ oanh một tiếng.
Thấy nét mặt căn bản là rợn cả tóc gáy của Keith, Iris săn sóc mà khéo hiểu lòng người giải thích giúp anh: "Khả năng này cũng không phải không có, lúc tôi mới vừa thấy Lý, cô ấy từ trên xuống dưới không có một chỗ nào giống con gái, khí thế kia cũng rất hung hãn, nhìn nhầm cũng là chuyện rất có thể."
Trong óc Keith lảo đảo trôi nổi ra cảnh tượng mấy năm trước.
Anh hỏi: "Cậu là gay à?"
Lý trả lời: "Không, tôi không phải GAY, hơn nữa cả đời cũng sẽ không trở thành GAY"
Anh hỏi: "Tôi thích cậu, có thể tiếp nhận không?"
Lý trả lời: "Tôi không phải GAY, cũng sẽ không yêu nhau với một gay."
Thật là thành thực đến mức khiến người ta không thể trả lời.
Anh chợt vỗ một cái vào bàn thấp bên cạnh, tiếng vang ầm ầm sánh ngang tiếng nổ mạnh khi Brad tính sai phản ứng chất thuốc. Mấy người chuyên nghiệp lập tức bày ra tư thế phòng ngự, ngay sau đó bọn họ liền chú ý tới căn bản không có nguy hiểm gì, chỉ là người kia đang nổi điên thôi —— bọn họ kinh ngạc thấy Keith nhắm chặt hai mắt, trong miệng lầm bầm không biết đang nói thầm cái gì.
Iris cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Này, anh đang nổi điên gì thế?"
Dương theo phản xạ nghĩ đến thành ngữ "chiếc lá che mắt", "bịt tay trộm chuông", bật thốt lên: "Dù nhắm mắt lại cũng vô ích, Lý vốn chính là nữ. Iris lúc đầu cũng không nhìn ra, sau này thì tất cả mọi người đều biết rồi."
Phất Khải nhỏ giọng khuyên: "Đừng đả kích người ta như thế, tôi dám đánh cuộc, người này nổi điên lên không phải chúng ta có thể đối phó."
Phất Khải căn bản lo lắng dư thừa, Keith căn bản không nghe được lời khuyên đàm