Disneyland 1972 Love the old s
Đường Chim Bay

Đường Chim Bay

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324153

Bình chọn: 7.00/10/415 lượt.

ung bắn vào tòa nhà, tiêu diệt bất kỳ kẻ có sức chiến đấu nào mà anh ta đang nhìn thấy.

Khẩu súng bắn tỉa của công ty Beretta này có tầm sát thương đạt tới 1. 5 cây số, được người nâng cấp súng ống nổi danh Vincent điều chỉnh thêm, thay ống nhắm có hiệu quả cao hơn. Sử dụng kết hợp với đạn đặc chế, hiện tại khẩu súng bắn tỉa siêu cấp này đã có thể đạt tới cự ly hai cây số.

Cho nên núp cách mục tiêu nửa cây số, căn bản không thể bắn trật. Trên thực tế, thủy tinh chống đạn có dày cỡ nào trước khẩu sủng bắn tỉa “tia chớp” này đều giống như tờ giấy mỏng.

Cự ly quá xa, vật thể nhìn thấy trong kính ngắm vẫn rất rõ ràng, đáng tiếc là phạm vi bao phủ quá nhỏ. Brad di động họng súng, tìm kiếm những kẻ có thể chiến đấu còn sót lại để tiến hành đánh lén.

Brad nhìn thấy một cửa sổ bị đẩy ra, lập tức khóa mục tiêu kia. Vậy mà anh nhìn thấy cái gì? Brad dụi mắt, nhìn vào ống ngắm lần nữa, vẫn là đáp án cũ. Anh lập tức mở máy truyền tin, nói: "Cô ấy đi ra rồi."

"Ai?"

"Là Lý Lộc. Cô ấy đang ở tòa nhà phía bắc, từ tầng ba đến giữa tầng hai. Cô ấy đi ra rồi."

Chỉ cần là nơi có người thì chẳng sợ không tìm được công cụ, từ tầng ba xuống tới mặt đất vẫn còn một khoảng cách, Lý Lộc dựa vào máy vi tính vừa tìm được. Cô lo lắng cho vết sẹo phẫu thuật trên bụng, không dám quá ẩu tả với thân thể của mình, khi leo xuống luôn cố gắng tìm nơi mượn lực, không dám nhảy trực tiếp.

May mà một chiếc máy vi tính đủ để thả một người từ lầu ba xuống lầu một, từ màn hình và CPU lấy được hai sợi dây nguồn, dây truyền dữ liệu, cùng với một con chuột, có thể tạo thành một đoạn dây vô cùng chắc chắn.

Giây phút cô rơi xuống đất, đùi mềm đến cơ hồ không thể chống đỡ nổi trọng lượng của mình. Nhưng cô có lý do tin tưởng đồng đội đang cách mình không xa, Bây giờ nhiệm vụ chính của cô là tìm cách để bọn họ phát hiện ra mình. Xốc lại tinh thần, cô đứng lên lần nữa, phát hiện vạt áo bộ đồ bệnh nhân đã bão hòa, máu bắt đầu rơi xuống nền đất.

Hít sâu một hơi, dốc hết sức chuẩn bị bắt đầu đoạn lộ trình chạy trốn cuối cùng. Cô nghĩ mình biết đại khái những đồng đội sẽ trốn ở đâu. Sau đó cô cảm nhận được tại khúc quanh của tòa nhà có người đang đến gần.

Thật sự chỉ là cảm thấy, bởi vì người kia bước đi gần như không phát ra tiếng động. Cô cảnh giác dán chặt vào chân tường, một tay cầm súng lục, một tay khác kẹp ba con dao phẫu thuật. Một người, hẳn không có vấn đề gì, cô bắt đầu tính toán thực lực của đối phương.

Người đó rốt cuộc cũng vòng qua khúc quanh, xuất hiện trước mặt Lý Lộc, anh ta cũng áp sát chân tường hành động, sau đó hai người nhìn thấy sự đề phòng trong mắt nhau.

"Keith?" Lý Lộc trợn tròn mắt, ngạc nhiên nhìn người đàn ông vừa đến, lùi lại nửa bước. Mặt cô lúc xanh lúc trắng, lộ rõ sự mềm yếu ẩn sau vẻ mạnh mẽ bên ngoài.

Keith không phát hiện tâm tình lúng túng như bị bắt quả tang của Lý Lộc, vội vàng vọt tới trước mặt cô, đánh giá cô từ trên xuống dưới, sau đó tầm mắt ngừng lại ở vết thương đang chảy máu. Anh ta cũng không chần chừ quá lâu: "Trở về rồi hãy nói, chúng ta rời khỏi đây trước đã." Tiếng nói rất nhỏ, giống như đang thầm thì với bản thân.

Lý Lộc còn chưa kịp phản đối đã bị anh ta bế lên.

"Vì đề cao hiệu suất làm việc để đạt mục đích, nếu để tôi tự đi, tốc độ sẽ nhanh hơn."

"Cô im miệng trước đi, có ý kiến gi thì về nhà hẵng phát biểu." Keith nói, anh ta đang tức giận, bắp thịt căng cứng lại.

"Không cho đi!" Trên lầu truyền tới tiếng hô dữ dằn. Lý Lộc biết đó là ai, nhưng trước mắt cô không có tâm tình để ý tới hắn, nếu như còn chút hơi sức, có lẽ cô sẽ không chút do dự tiêu diệt hắn. Keith cũng không rảnh để ý tới người trên lầu, hiện tại có chuyện quan trọng hơn phải làm, anh ta sải bước phóng về hướng khu rừng bên ngoài.

Brando giơ súng lên, đạn rơi phía trước Keith năm mét, hắn nằm trên bệ cửa sổ tầng bảy, kêu to thêm lần nữa: "Tôi bảo cô dừng lại! Cô có nghe thấy không!" Cả người hắn run rẩy, tức đến sắp nổi điên, không thể chịu được sự thật Lý Lộc vừa tỉnh lại đã rời khỏi hắn. Cũng không thể chịu được sự thật có người muốn dẫn cô đi.

"Muốn sống thì dừng lại cho tôi." Hắn nói, "Nếu không tôi sẽ ngâm cô trong rượu cồn làm tiêu bản."

Keith cảm thấy cơn tức giận ngùn ngụt bốc lên, đây không phải là hiện tượng tốt, tức giận sẽ khiến người ra đánh mất lý trí. Cho nên sư phụ luôn ưu ái anh có thể là vì tính khí anh rất tốt, ít khi nổi giận.

"Brad, cậu ở đâu? Giết hắn đi." Nói xong cũng không quay đầu lại chạy nhanh về hướng bìa rừng.

"Hiểu rồi." Brad trả lời đơn giản.

Quản gia Silva nghe giọng Brando lập tức chạy xuống tầng bảy liền nhìn thấy cảnh Brando như đang phát điên bắn liên tục xuống dưới lầu.

" Thiếu gia Brando. . . . . ." Quản gia không kịp suy nghĩ nhiều, bổ nhào về hướng hắn, chỉ trong gang tấc, cũng không biết từ nơi nào, một viên đạn lướt qua, bắn vào trên vách tường sau lưng, vang lên tiếng nổ mạnh hơi yếu. Sau đó vách tường nứt vỡ, tan thành bột phấn. —— đó là một viên đạn đã qua cải tạo.

Nước trong hệ thống dập lửa càng không ngừng rơi xuống, nước lạnh như băng nhưng không có cách nào khiến n