XtGem Forum catalog
Dương Oa Oa Vô Địch

Dương Oa Oa Vô Địch

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321772

Bình chọn: 9.5.00/10/177 lượt.

g tránh?" Thanh âm của cô bởi vì khóc mà run rẩy.

"Tôilừa gạt ngươi, thật sự là tôikhông đúng. Nếu như vậy có thể làm cho ngươi hết giận, ngươi liền tận lực đánh đi!" Hắn ôn nhu nói, thật sâu nhìn kỹ cô, một tay cầm nắm tay của cô, đặt trên lồng ngực.

Này không công bằng! Khi hắn dùng biểu tình này nhìn chăm chú cô thì cô cho dù là phẫn nộ, ý chí sắt đá, chỉ sợ cũng không hạ thủ được.

Nháy mắt, cô bi ai biết, chính mình vĩnh viễn không thể chinh phục nam nhân này. Tình cảm ẩn giấu ở trong lòng cô, khiến cô căn bản luyến tiếc không thể xuống tay.

"Cút ngay!" Cô kêu khóc , muốn bỏ tay hắn ra.

"Trừ phi tôichết." Lăng Vân trả lời rất kiên quyết, thuận thế đem cô kéo vào trong lòng.

Hơi thở nam tính ấm áp phả vào mặt, cô khóc giãy dụa, khí lực toàn thân lại biến mất hầu như không còn. Cô vô lực phản kháng, chỉ có thể mềm nhũn tựa vào trên ngực của hắn.

"Ngươi không thể buông tha tôisao?" Cô hai mắt đẫm lệ hỏi.

"Không thể." Hắn ôn nhu lại mãnh liệt vuốt ve cô, cằm đặt tại trên đầu nhỏ của cô, cảm nhận được cô giấu ở bên trong yếu ớt, chỉ thấy một trận đau lòng."Tiểu béo, chẳng lẽ trong lòng ngươi không có tôisao?"

"Không có!"

Oa Oa dùng sức lắc đầu, nước mắt bay loạn, chính là không chịu nhìn hắn. Chính là đầu nhỏ mới lung lay vài cái, mặt của cô đã bị bưng lấy, môi mỏng nóng rực phủ lên môi của cô, nuốt lấy câu trả lời khẩu thị tâm phi của cô.

Hắn dùng đầu lưỡi trạc phá lời nói dối của cô, trước động đến cánh môi run rẩy của cô, lại nhẹ nhàng cắn cắn, dụ dỗ cô thành thực thân mình, chỉ dùng vài giây, đã khiến cho cô quên hết thảy, vươn tay nhỏ bé vòng qua cổ hắn, toàn tâm toàn ý hôn trả lại hắn. [#Ri: chị dễ bị dụ quá chị ơi :P'>

Sau một hồi lâu, hắn mới chấm dứt nụ hôn này, ngón cái khẽ vuốt đôi môi đỏ mọng sưng lên của cô .

"Tiểu béo, hãy nghe tôinói." Hắn thẳng tắp nhìn sâu vào trong mắt cô."Tôinghĩ muốn ngươi, muốn kết hôn với ngươi, muốn cùng ngươi cả đời, bằng không một đêm ở Luân Đôn kia, tôisẽ không mê hoặc ngươi đối với tôimuốn làm gì thì làm."

Ở phương diện nào đó mà nói, hắn còn là một nam nhân kiểu cũ, có quan niệm kiểu cũ, chuyện nam nữ, hắn cả đời này thầm nghĩ chỉ cùng một nữ nhân duy nhất.

Cô vừa khóc, thút tha thút thít đấm vào người hắn, lực đạo lại nhẹ rất nhiều.

"Ngươi ở nơi này ──"

"Đúng vậy, tôiở trong này."

"Thế công việc thì sao ?" Cô hỏi ra điều nghi vấn trong lòng.

"Tôiđể cho Hướng Cương chủ trì ." Cũng bởi vì khẩn cấp điều Hướng Cương đi Luân Đôn gánh vác nốt công việc, hắn mới phải lùi lại thời gian về nước, làm cho cả hai phải chịu dày vò nhiều thêm mấy ngày.

Câu trả lời đơn giản này, làm cho Oa Oa trong lòng đột nhiên sáng lên một tia ánh sáng. Cô biết Lăng Vân lòng trách nhiệm rất lớn, công tác cùng mạng của hắn giống nhau trọng yếu, nếu hắn chỉ là muốn đùa bỡn cô, cũng sẽ không ném đi công tác, xa vượt trùng dương trở về tìm cô.

Nói như vậy, Lăng Vân thật sự có một chút để ý cô sao? Thậm chí là giống hắn theo lời, là ── là ── thích cô? [#Ri: không phải 1 chút mà là rất nhiều chị ơi *ha ha ha*'>

Kỳ thật, trong lòng cô cũng rõ ràng, bản thân đã yêu hắn, nhưng là cô vẫn là hảo không yên, không có dũng khí đi xác nhận, chỉ sợ chính mình sẽ từ Thiên Đường ngã vào Địa Ngục.

Bề ngoài vô địch cường hãn, lòng của cô kỳ thật mẫn cảm, thậm chí là yếu đuối tự ti ──

"Tiểu béo, tôithích ngươi." Lăng Vân thở dài một hơi, hôn lấy tóc của cô, nhìn ra cô đang dao động cùng khiếp đảm.

"Không, không chỉ là thích, tôiyêu ngươi." Hắn không hề giấu diếm cô bất cứ chuyện gì, thiệt tình thành ý thông báo.

Nước mắt tràn vào hốc mắt, cô cúi đầu, khắc chế không nhìn tới hắn, sợ liếc mắt nhìn hắn một cái, sẽ yếu thế rơi nước mắt.

Thanh âm trầm thấp ôn nhu, ở phía trên đầu cô vang lên.

"Ngươi không tin tôithích ngươi, yêu ngươi sao?"

"Ngươi yêu tôichỗ nào?" Cô hỏi lại.

"Tất cả ." Hắn lại lần nữa nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, bắt buộc cô nhìn thẳng vào hắn, không cho phép cô tránh né, ánh mắt kia nghiêm túc nhưng cũng ôn nhu." Ngươi mềm mại, ngươi thô lỗ, ngươi đáng yêu, bộ dáng khi ngươi tỉnh, tư thái khi ngươi ngủ ──"

Toàn bộ? ! Hắn yêu "toàn bộ"của cô ?

Những lời này mang theo ma lực thần kỳ, lặng lẽ chảy vào trong lòng cô. Cô nắm chặt bàn tay nhỏ bé ở trên áo hắn, khó có thể tin trừng to mắt, biểu tình vừa chờ mong lại sợ bị thương tổn.

Trong mắt hắn, là chân thật, trăm phần trăm là cô, hắn chẳng những không có bị dọa chạy, ngược lại còn yêu cô sao?

"Ngươi khi nào thì bắt đầu yêu ta? Lúc nhìn thấy tôilần đầu ở "Phúc nhĩ ma sa" sao ? Hay là lúc mỗi ngày ép tôităng ca ? Hoặc là sau khi bọn anhđi Anh quốc về?" Cô truy vấn, trong lòng còn thiệt nhiều không tin, nhanh chóng muốn hỏi ra hết thảy chi tiết lẫn lộn, chứng minh hắn lời nói không giả.

"Có thể là chín năm trước." Lăng Vân cười khổ, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xem ra nửa mừng nửa lo."Tôixem qua là thư ngươi viết cho A Nhất."

"Ngươi nhìn lén thư của ta?" Cô ngạc nhiên, thuận tay thưởng cho hắn một quyền, trừng phạt hắn, lực đạo lại nho nhỏ, không kém vuốt ve là bao nhiêu.

Lăng Vân gật gật đ