Old school Swatch Watches
Đường Tâm Thục Nữ

Đường Tâm Thục Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322655

Bình chọn: 9.5.00/10/265 lượt.

hi để cảnh cáo, cơ hồ đối với trận thân cận này cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.

Chẳng lẽ trên đời này liền thật sự không ai trị được Đường Tâm sao? {@Le tui :Có có :"> chút nữa sẽ có :">:"> trị mà muốn không lết xuống giường được luôn ý *mặt gian xảo* // @ba Đường :thiệt sao *to mắt hy vọng // @Le tui: *gật gật* // @Đường Tâm :*trừng mắt* ngươi dám nói ! // @Ác Phu : *cười gian* con bé nói đúng mà, để nó nói tiếp} Ông khổ tâm bày bố mấy năm nay, tưởng thay Đường Tâm tìm được một người đàn ông xứng đôi vừa lứa, có thể bảo hộ cô, quản thúc cô, nhưng mà đã bị cô triển khai quỷ kế, nhiều năm khổ tâm của ông chỉ sợ muốn hủy hoại trong chốc lát. Đường Phách Vũ trầm trọng thở dài, đi theo nữ nhi vào trong phòng khách.

Người đàn ông ngồi ở trên sopha khẽ cười một tiếng, thong thả đứng dậy, con ngươi đen sâu thâm thúy mà mang theo ý cười nhìn thẳng vào Đường Tâm. "Đường tiểu thư, thật có lỗi, đã làm cô thất vọng, tôi cũng không phải lão già ngu ngốc." Hắn nhướng mày rậm, khóe miệng cầm một tia cười tà mị. "Để tôi tự giới thiệu, ta là Mộ Dung Đạt Viễn, con trai trưởng của người cùng giới kinh doanh với tổng giám đốc Đường!"

Sắc mặt Đường Tâm nháy mắt trở nên trắng bệch, cơ hồ muốn ngất đi. Toàn thân cô kịch liệt run run, trong đầu trống rỗng, căn bản là không có cách nào tự hỏi. Hắn làm sao có thể xuất hiện trong này? Làm sao có thể ?!

Lâm Duệ Duy cũng đi đến, vừa vặn nghe thấy Mộ Dung Đạt Viễn tự giới thiệu, sắc mặt hắn trong nháy mắt trở nên cực kì khó coi, thậm chí có vài phần dữ tợn. Hắn thở đốc vì kinh ngạc, dại ra nhìn người đàn ông này, từng có gặp mặt qua một lần. "Ngươi--" Hắn cứng họng, không thể nói ra được những lời sau đó.

Mà Đường Tâm đang chịu rung động, còn ở phía trên xa Lâm Duệ Duy.

Cô đương nghe nghe qua tên Mộ Dung Đạt Viễn, người này nằm trong số ít người có thể ngồi ăn cùng những nhân vật tai to mặt lớn như Đường Phách Vụ, tuổi còn trẻ đã hùng bá nhất phương. Nhưng là, làm sao có thể là hắn ?! Người đàn ông trước mắt rõ ràng là người đã hai tuần không gặp, khiến cho cô ôm mộng tương tư

"Hoặc là, Đường tiểu thư có thể xưng hô bằng một cái tên khác." Hắn cười tà ác, đem khiếp sợ của cô thu vào trong mắt, lại vẫn duy trì thái độ tao nhã lễ độ như trước. "Đường tiểu thư, em có thể gọi tôi là "Ác Phu". "

★ ★ ★

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra ?

Đường Tâm ngồi ở trên sopha, gắt gao cắn môi dưới. Cô bị an bài ngồi kế bên Mộ Dung Đạt Viên, từ đầu tới đuôi ngay cả dũng khí ngẩng đầu lên đều không có, hai tay cô nắm chén trà, cơ hồ muốn đem cái chén bóp nát.

Đến tột cùng là chuyện gì đang xảy ra vậy ? Mộ Dung Đạt Viễn thế nhưng lại chính là Ác Phu ! Đường đường là một tổng tài của xí nghiệp quốc tế, làm sao có thể là ngưu làng được cô thuê? Cô nằm mơ cũng không nghĩ tới, sẽ gặp lại hắn ở trường hợp này. Đổi một bộ âu phục khác, hắn nguyên bản thần sắc cuồng dã phóng đãng, lúc này tất cả đều được thu lại, nay xem ra chẳng những cư xử khôn khéo, hơn nữa hào hoa phong nhã, ai ngờ được là, hắn lại là kẻ hạ lưu !

Chuyện này không thích hợp, cô có thể cảm giác được đây là cái bẫy giăng sẵn, mà cô lại vướng vào, bị quấn lấy. Cô nguyên bản nghĩ đến, chính mình biên đạo một quỷ kế tinh vi, thật không ngờ, chính mình lại bị người ta dùng gậy ông đập lưng ông.

"Đường tiểu thư, sao em lại trầm mặc? Là tôi không khiến cho em cảm thấy thú vị sao?" Mộ Dung Đạt Viễn mang theo mỉm cười hỏi, lễ phép nhìn về phía khuynh thân, thái độ tao nhã không chê vào đâu được, chỉ có cặp con ngươi đen kia tiết lộ hắn đang có ý cười tà ác.

Đường Tâm vội hít một hơi, vội vàng lui về phía sau, tạo nên khoảng cách giữa hai người. Ánh mắt xinh đẹp tràn ngập tức giận trừng lớn, cắn môi miễng cưỡng khắp chế những lời mắn sắp trút xuống, lửa giận cơ hồ muốn thiêu mặc thân thể của hắn, lại ngại mọi người trong nhà, cô căn bản giận mà không dám nói gì.

Cô rõ ràng là chính mình trúng quỷ kế của hắn, người đàn ông hạ lưu này từ đầu tới cuối đều trêu đùa cô, mà không hề nghi ngờ, Đỗ Phong Thần tuyệt đối chính là đồng lõa. Cô còn bị trạng thái khiếp sợ vây quanh, bị kinh hách cùng phẫn nộ đánh sâu vào, không ngừng lo lắng, là giết Mộ Dung Đạt Viễn trước mắt trước, hay là giết Đỗ Phong Thần dám làm càn dưới trướng mình trước?

"Cách xa tôi một chút." Cô dùng thanh lượng chỉ đủ hai người nghe, ngữ điệu lạnh như băng nói, khát vọng dùng ánh mắt có thể đủ đem hắn bầm thành mười tám khối.

Hắn vẫn là duy trì mỉm cười, tự cố tự nói "Đường tiểu thư còn thất vọng tôi không phải lão già ngu ngốc sao? Chẳng lẽ em đối với lão già ngu ngốc có cảm tình?" Hắn cố ý nhắc tới đêm đầu tiên của hai người, theo như lời nói dối của cô, ý định đùa cợt cô.

Đường Phách Vũ trầm mặc nhìn nữ nhi, đối với thái độ đột nhiên chuyển biến của cô cảm thấy kì quái. Tuy rằng Mộ Dung Đạt Viễn xác thực tuấng lãng phi phàm, nhưng là thái độ của Đường Tâm không giống như bị vẻ ngoài của hắn hấp dẫn, sắc mặt cô tái nhợt như bị kinh sợ rất lớn

Đường Tâm căn bản cũng không có cách nào lảng tránh ánh mắt của cha, lòng của cô bất an tới cực điểm, cảm xúc không yên làm cho cô muốn