
bỗng, Bạch Linh Quân thân ảnh yểu điệu che ở trước người hắn, đưa hắn bảo hộ đến kín đáo toàn diện.
Hắn nhất thời có loại ảo giác, đây là Bạch Linh Quân sao? Hay là hắn ngu ngốc, cũng rất hảo tâm, rất có bản lĩnh, rất thiện lương, có thể so sánh với phụ thân cùng sư phụ của hắn?
"Sư phụ..." Hắn thấp giọng nỉ non. Từ khi Thanh Phong chết, đến nay hắn không nhỏ nửa giọt nước mắt, hắn chỉ hận lão Thiên không có mắt, người tốt hoàn toàn không được đền đáp tốt.
Nhưng lúc này nhìn bóng lưng của Bạch Linh Quân, ngực hắn lại bỗng nhiên có chút nóng.
Nàng vì sao đối hắn tốt như vậy? Hắn là lừa gạt nàng a!
Cô nương ngốc, ngươi có biết hay không? Thiện có thiện báo là gạt người, đầu năm nay giết người phóng hỏa tiền vào đầy đai lưng, sửa cầu chữa đường đầy thi hài. Ngươi như vậy không hề giữ lại thái độ nỗ lực làm người, sớm muộn gì cũng phải thiệt thòi lớn... Hắn âm thầm nghĩ, ngực vì nàng đau quá, đau quá.
Được Bạch Linh Quân chu toàn hộ vệ, Hoa Thiểu Dương đừng nói bị thương, ngay cả ngọn tóc cũng chưa từng lay động.
Nhưng thật ra lão đại phu bị xui xẻo, bị ván cửa vỡ đập tới cánh tay, nhất thời sưng đỏ một mảnh. Kỳ thực hắn chịu thương hẳn là quá nặng, là Hoa Thiểu Dương ngầm lấy chỉ phong bắn bay ván cửa vỡ đang đánh úp về phía yếu hại trên thân thể hắn, bằng không ngày này sang năm chỉ sợ cũng là ngày giỗ của lão đại phu.
Bạch Linh Quân nỗ lực cùng Hoa Thiểu Dương âm thầm tương trợ, một hồi tai họa cuối cùng cũng nhanh chóng kết thúc.
Nàng một phen lửa giận chuyển hướng Trụ Đầu Nhi. "Nói với ngươi đã vài lần, trước kia đi vào phải gõ cửa, phải gõ cửa, ngươi hoàn toàn đem lời ta nói vào tai này ra tai kia sao?"
"Không phải..." Trụ Đầu Nhi lần đầu tiên thấy Bạch Linh Quân lửa giận lớn như vậy, hoàn toàn hoảng loạn. "Tiểu thư, ta thực sự có việc... Tiểu thư, xin lỗi... Ta ta ta... Nàng nàng nàng... Cái kia... Lão gia..."
" Trụ Đầu Nhi, tiểu thư chỉ là nhất thời tâm tình không khống chế được, ngươi thả lỏng, đem sự tình chậm rãi nói, ta tin tưởng ngươi cấp bách là có nguyên nhân, mà nguyên nhân ấy nhất định có thể cho tiểu thư tiêu tan lửa giận." Một phen tiếng nam nhân ôn nhuận vang lên, cũng là Hoa Thiểu Dương mở miệng vì hắn giải vây.
Hắn thấy Trụ Đầu Nhi nháy mắt đánh vỡ ván cửa, trên mặt tràn đầy kinh hoảng, nhất định là có đại sự phát sinh.
Mà Trụ Đầu Nhi suy nghĩ lúc đầu vốn không tốt lắm, lại bị Bạch Linh Quân trách móc, còn làm sao nói rõ ràng chân tướng sự tình được, bởi vậy mở miệng giúp hắn xin tha thứ.
Nghe vậy, Trụ Đầu Nhi kinh ngạc nhìn hắn. Hoa tiên sinh... Hắn vì sao phải thay hắn cầu tình? Hắn một điểm cũng không muốn tiếp nhận ý tốt của hắn ta.
Trụ Đầu Nhi gần đây thực ủy khuất. Bởi vì liên quan đến Hoa Thiểu Dương, hắn cùng tiểu thư trong lúc đó đột nhiên bất hòa thật nhiều.
Tất cả mọi người nói tiểu thư là thích Hoa Thiểu Dương, nhưng Trụ Đầu Nhi không tin, hắn mới là người ở cùng tiểu thư lâu nhất. Tiểu thư dù cho thích, cũng có thể là thích hắn mới đúng, thế nào có thể thích Hoa Thiểu Dương nhận thức không mấy ngày?
Nhưng thời gian tiểu thư làm bạn với Hoa Thiểu Dương xác thực rất nhiều, nhiều đến...
Trụ Đầu Nhi thật thà chất phác rất ít khi suy nghĩ, ước ao hoặc là đố kị một thứ gì đó.
Nhưng lần trở lại này, hắn là thật thật chính chính chán ghét Hoa Thiểu Dương.
Đều là hắn, là hắn phá hủy quan hệ của mình cùng tiểu thư, trên đời này nếu không có Hoa Thiểu Dương thì có bao nhiêu hảo -----
Hoa Thiểu Dương chú ý tới trong mắt hắn hiện lên mũi nhọn, trong lòng rùng mình, không nhớ rõ bản thân khi nào đắc tội qua hắn, làm sao thay hắn nói, ngược lại đổi lấy oán hận của hắn?
Thực sự là... Phi! Hoa Thiểu Dương âm thầm chửi bới một tiếng, người tốt thực sự là làm không được.
Bạch Linh Quân cũng là ở Hoa Thiểu Dương nhắc nhở, mới nhớ lại muốn hỏi Trụ Đầu Nhi, kết quả là chuyện gì làm cho hắn kinh ngạc như vậy.
"Ngươi nói đi! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Nếu thực sự là chuyện quan trọng, ta liền tha thứ sai lầm của ngươi lúc này, bằng không... Ngươi chép một trăm lần luận ngữ cho ta!'' Nói xong lời cuối cùng, Bạch Linh Quân dùng sức rống lên.
Đây là lần thứ hai Trụ Đầu Nhi thiếu chút nữa tổn thương Hoa Thiểu Dương Hoa Thiểu Dương, vạn nhất bản thân phản ứng chậm một điểm, Hoa Thiểu Dương sẽ có cái kết quả gì? Đầu rơi máu chảy? Hay là xương gãy gân đứt?
Không! Chỉ là nghĩ đến thân thể Hoa Thiểu Dương đã ốm yếu lại muốn thêm vết thương mới, lửa giận trong lòng nàng tựa như được rót thêm dầu hỏa.
"Tiểu thư, ta ------- "Trụ Đầu Nhi ăn nói vốn không tốt, nay lại căng thẳng, càng nói không rõ. "Nàng... Là lão gia gọi tới..."
"Lão gia vì sao gọi ngươi đến?"
"Bởi vì Quắc Quốc phu nhân tới." Bạch Linh Quân từ từ muốn hỏi, Trụ Đầu Nhi rốt cục nói ra nguyên nhân đích thực đang khiến hắn khẩn trương.
"Nàng tới làm gì?" Lúc này không chỉ Trụ Đầu Nhi sốt ruột, ngay cả Bạch Linh Quân sắc mặt cũng đều thay đổi. "Nói là đến tìm tiểu thư."
"Ta đương nhiên biết nàng là tới tìm ta." Toàn bộ Bạch gia, cũng chỉ có nàng cùng Quắc Quốc phu nhân có chút giao tình.
"Không biết, ta không có hỏi."