Ring ring
Duyên Đến Là Em

Duyên Đến Là Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322721

Bình chọn: 10.00/10/272 lượt.

y như có một đám mây đen đang bay tới nhẹ nhàng bao phủ trên đỉnh đầu mình.

Mà lúc này Long Tuyền cho rằng không cần tiếp tục nhìn nữa. Một cô gái văn nghệ yếu ớt mỏng manh, một cô gái uyên bác mềm mại, với anh mà nói thì cô là một cô gái khôn khéo có băn khoăn của thực tế, đáy lòng cô vẫn giữ lại vị trí cho một người đàn ông. Anh cảm thấy giữa họ không cần tiếp tục mối quan hệ này nữa.

Cô là một cô gái văn nghệ nhiệt tình yêu thương mà lại có suy nghĩ lý tính nhạy cảm nên cô sẽ không có tình cảm vừa thấy đã yêu với đối tượng hẹn hò xa lạ; chắc chắn cô sẽ không vì người khác mà bỏ qua cuộc sống thư thích* của mình; sẽ không vô điều kiện làm quân tẩu chia sẻ chiến công với người chồng. Cô không coi trọng anh. Mà mặc dù anh có hảo cảm với cô, nhưng anh không thể tiếp nhận một cô gái nhỏ nhắn yêu kiều không có tính kiên cường độc lập.

*thư thích: thoải mái, dễ chịu

Anh vừa suy nghĩ vừa bước trở lại chỗ ngồi, giả bộ tiếc nuối nói với hai cô gái rằng anh có chuyện cần đi trước, sau đó nhẹ nhàng kết thúc lần xem mắt này. Hai người cũng không nói có muốn liên lạc hay không, cả ba đều biết rõ đối phương không phải thức ăn trong mâm của mình nên không cần lằng nhằng lãng phí thời gian nữa.

-Hết chương 8-

Sau khi rời khỏi công viên, Long Tuyền đi dọc theo phố Tây Ngự tiến thẳng về phía trước, rất nhanh sau đó đã tới quảng trường Thiên Phủ. d/đ-l31q.đ Đã nhiều năm không tới, nơi này còn phồn hoa hơn so với tưởng tượng của anh. Dù cho là vào giờ làm việc buổi chiều thứ sáu thì quảng trường vẫn đông đúc người đi qua lại.

Nhìn những người đi đường bên cạnh, trên nét mặt du khách hoặc vui vẻ hoặc mỉm cười hạnh phúc, những người dân bình thường có cuộc sống êm ả mà phong phú, anh càng thêm tin chắc những khổ cực và hy sinh mà mình đã bỏ ra đều đáng giá và có ý nghĩa…

Sau khi hồi hồn, anh nhìn đồng hồ thì thấy vẫn chưa tới 5 giờ, anh hẹn gặp cô gái có tên Tiếu Nam Nam vào lúc 6h. L/Q,Đ Cô gái này tốt nghiệp khoa chính quy Đại học Đại Kim. Cô làm việc tại ngân hàng lân cận quảng trường, họ hẹn gặp nhau tại Starbucks, sau khi tan sở cô ấy sẽ đi bộ tới đây.

Long Tuyền tìm được cửa hàng đó ở bên cạnh quảng trường. Cửa tiệm không lớn, phía trước có một bảng hiệu màu xanh lá cây với những dòng chữ tiếng Anh, bên cạnh là MacDonald. Anh nhìn lướt qua cửa sổ thuỷ tinh sát đất, bên trong có người đang ăn bánh ngọt, trên quầy bày một dãy cà phê.

Anh không uống loại cà phê không tốt với sức khoẻ, cũng không thích những chiếc bánh ngọt chỉ ăn hai miếng là xuống bụng, ăn mà như chưa ăn này nên không có hứng thú với Starbucks. m3o l.Q=đAnh tìm một chỗ ngồi rộng rãi dưới một tàng cây trong Thiên Phủ, vừa nghỉ ngơi vừa suy nghĩ về kế hoạch huấn luyện mà đội trưởng Chu Bái Bì* yêu cầu. Lúc này còn hơn một tiếng nữa mới đến giờ hẹn.

*Chu Bái Bì: ai còn nhớ ông này k nhỉ, mình đã giải thích ở chương trước r nhé ^^

Gần đến thời gian hẹn gặp mặt anh đứng dậy đi đến cửa Starbucks rồi gửi tin nhắn đến cho cô gái làm quản lý cố vấn tài sản Tiếu Nam Nam, đáng tiếc tin nhắn này lại như đá chìm đáy biển không có hồi âm, gọi điện thoại hỏi thì chỉ có một giọng nữ cao vút nhận máy nói mình vẫn đang trên đường đi, nói Long Tuyền vào trước chờ mình.

Long Tuyền đi vào quán cà phê, sau đó dưới ánh mắt kinh ngạc của nữ nhân viên phục vụ anh gọi cho mình sinh tố xoài mà không phải là một ly cà phê rồi tìm một vị trí đối diện cửa chính ngồi xuống.

Đúng vậy, đó chính là kinh ngạc. Còn chưa bước vào tiệm thì Long Tuyền đã phát hiện phong cách ăn mặc của mình và khách hàng trong Starbucks hoàn toàn khác nhau. l.q/đ Những người đó đều có bộ dáng lịch sự của thành phần tri thức tinh anh, cho dù là quần áo bình thường nhưng cũng là hàng hiệu, người mặc quần nguỵ trang như anh hình như là một khác thường thì phải.

Quần áo anh đang mặc trên người cũng không phải bộ đồ dùng trong lúc tập huấn, quy định mới nhất yêu cầu quân nhân trong lúc nghỉ phép phải mặc thường phục, vì vậy để dễ dàng hoạt động nên anh đã mua chiếc quần nguỵ trang bình thường này trong cửa hàng bán đồ quân đội, L/q.Đ chiếc quần này ngay cả là hàng nhái quân trang cũng không được tính, anh chỉ có yêu cầu duy nhất là chất lượng của chiếc quần này có thể chịu được sự hành hạ giày vò của anh mà thôi.

Quả thật rất giống cách ăn mặc của dân công.

Long Tuyền không thể không âm thầm đồng ý với cách đánh giá của mẹ mình, nhưng vẫn thản nhiên ngồi xuống. Cà phê bánh ngọt ở trong nước cũng chẳng khác gì với sữa đậu nành bánh tiêu của Trung quốc ở nước ngoài, đâu có gì đặc biệt hơn người, mọi người cần gì giả trang làm bộ như nơi này là cung điện Vec-xây của Pháp, thật đúng là ăn no không có việc gì làm.

Uống một ly nước mất 26 nguyên, hương vị còn không được tốt. Long Tuyền vô cùng hoài niệm ly trà hoa cúc vừa rồi chỉ mất 5 nguyên mà còn không hạn chế số lần rót.

Đợi được nửa giờ Tiếu Nam Nam mới khoan thai bước tới. Cô ta mặc một chiếc váy màu vàng nhạt, đeo túi xách LV, l4q1đ gương mặt tinh xảo, cả người toả ra một mùi thơm, bộ dáng giống hệt như trong bức ảnh: mày nhíu, mắt nhỏ, môi mỏ