Duyên Đến Là Em

Duyên Đến Là Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323035

Bình chọn: 10.00/10/303 lượt.

i kia vừa to lại vừa cứng! Tiểu ca không sợ đá cứng chỉ sợ lòng tiểu muội cứng rắn... Tiểu muội yêu thân thể cường tráng của tiểu ca, tiểu ca yêu thích dáng người nhỏ bé của tiểu muội... !”

“A ~ ~ ~ “ Lâm Lung rất muốn đào hố chôn mình, cô bất lực che mắt ngẩng đầu lên, rên rỉ nói:” Làm ơn đừng hát nữa ! ”

Trác Nhất ở một bên cười rạng rỡ như ánh mặt trời, lại nói thêm vài câu trêu đùa khiến Lâm Lung tức giận đuổi đánh cậu. Sau đó rất bi kịch, cô bị Trác Nhất ác ý dẫn đường đâm đầu vào Long Tuyền.

“Ồ! Ôm ấp yêu thương! “ Trác Nhất vui sướng bộc bạch thay cô.

“Ôi....” Lâm Lung rên lên một tiếng, vô cùng bi thương phát hiện ra một điều. Trong tiểu thuyết hoặc phim truyền hình, khi nữ chính đụng vào nam chính thì thường là miệng chạm miệng, hoặc là môi dán ngực, hoặc ít nhất thì cũng phải chạm vào còm ngực rắn chắc....Nhưng đến lượt cô lại là trán đụng vào bụng như thép!

Cần phải rõ ràng, là bụng mà không phải ngực! ! Một người thấp một người cao, dây chính là hậu quả của việc chênh lệch chiều cao quá nhiều tạo nên kết thúc không lãng mạn.

Tiếp theo Lâm Lung không cần rối rắm về vẫn đề chiều cao hoặc lãng mạn nữa, bởi vì cô nghe được Long Tuyền nhẹ giọng nói bên tai mình:” Chân em bị trật, đứng không vững”

Giọng nói nhỏ nhẹ này mang theo một luồng khí nóng vọt tới bên tai Lâm Lung khiến cô có cảm giác ngứa ngứa lại tê tê. Cả người cô rụt lại, dưới chân cũng như nhũn ra.

Cũng may cô nương Lâm Lung nhà ta có định lực rất tốt, cho dù bị hành động thân mật và lời nói nhỏ nhẹ mê hoặc nhưng cũng rất thức thời trả lời một câu:” Chân tôi không bị trật”

Nhưng cô vẫn làm theo lời Long Tuyền giả bộ như chân trái bị trật, được anh đỡ chậm rãi ngồi xuống.

Tại sao phải’bị trật chân’? Tiếp theo cần phải làm gì? Lâm Lung nghi ngờ nhìn về phía Long Tuyền thiếu nửa ngồi trước mặt mình. Cô ngạc nhiên khi phát hiện anh đang muốn giúp cô tháo dây giày.

Chẳng nhẽ còn phải nặn chân?

Cô nương Lâm Lung tiếp tục choáng váng, nghĩ thầm: cho dù giả bộ cũng không cần làm đến mức độ này chứ ? Ở cổ đại, phụ nữ cũng chỉ cởi giày để chân trần trước mặt người đàn ông của mình mà thôi!

Gót sen đáng yêu của chị, em sắp không còn trinh tiết rồi.

Long thiếu nhanh chóng cởi giày và tất của Lâm Lung ra giả bộ nhìn một chút. Chân của cô nhỏ nhắn, trắng nõn mà tinh xảo, liếc mắt một cái thấy cùng lắm cũng chỉ dài bảy tấc*. Là một người đàn ông cao to hơn 185cm như Long Tuyền thì chỉ cần một tay là có thể hoàn toàn nắm giữ bàn chân cô trong lòng bàn tay. Anh nhẹ nhàng vuốt ve mắt cá chân của Lâm Lung, cảm giác này vô cùng kỳ diệu, giống như đang vuốt ve hàng mỹ nghệ tinh xảo vậy.

*Bảy tấc: 1 tấc = 4cm, 7 tấc=28cm. Chỗ này nếu để đơn vị cm thì k hay nên mình để nguyên là tấc nhé.

Lúc đó Lâm Lung cũng gào thét trong lòng: “Ông trời ơi! Có cần thiết phải giả vờ đến mức này không? Tôi đang cho anh mượn cơ hội này để vô lễ với tôi đấy à?” Cô hơi ngại ngùng nhìn động tác của Long Tuyền, cô cảm thấy rõ ràng bàn tay chai sạn kia đang xoa nắn trên mắt cá chân của mình, thậm chí hình như làn da bắt đầu nóng lên.

Tiếp theo, Long Tuyền lấy lý do Lâm Lung bị trật chân cần một người bạn thân thiết chăm sóc, nên giúp cô uyển chuyển làm khách của gia đình giấu tên Sơn Nỗ kia rồi cùng Trác Nhất dọn dẹp đồ đạc và lều của Lâm Lung và Viên viện, mang theo cô quay trở lại lều của mình. Viên Viện đã ở đó, Lâm Lung “bị thương” cần phải ở cùng một chỗ với bạn thân của mình mới tốt.

Bọn họ rời đi khiến Sơn Nỗ cảm thấy thoải mái. Chỉ có em gái kia tự tiện muốn mời Lâm Lung mà thôi, hắn trốn trong nhà lẻn ra ngoài ngâm suối nước nóng đã là hành động vô cùng mạo hiểm rồi, l-q3đ sao còn có thể chấp nhận một người xa lạ ở sát vách nhà mình? Huống chi trong mắt hắn thì Long Tuyền cũng là một người phức tạp, toàn thân anh mơ hồ tản ra sát khí và tính xâm lược. Sơn Nỗ không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với anh để tránh phức tạp.

Long Tuyền từ chối khéo, dĩ nhiên đạt được kết quả khiến cả hai bên cùng vừa lòng.

Vì để thể hiện chân thật hơn việc “bị trật chân, không tiện đi lại” nên anh ôm Lâm Lung trở về. Kể từ khi sinh ra đến giờ thì đây là lần thứ hai Long Tuyền nắn chân con gái, cũng là lần thứ hai ôm con gái. l'q;đ Người đầu tiên là khi anh học đại học năm nhất đã cứu được một học sinh thoát khỏi tấm thép từ một công trình xây dựng. Lúc đó anh đã ôm cô bé kia đến bệnh viện, hơn nữa trong lúc bác sĩ xử lý vết thương anh còn giúp họ giữ mắt cá chân của cô ấy.

Cho đến hôm nay thì Long Tuyền đã không còn ấn tượng gì với ngoại hình của cô bé ấy nữa, chỉ nhớ rõ đó là một cô bé có dáng người như học sinh tiểu học, tóc ngắn gọn gàng mang theo một chiếc mắt kiếng, l0q6đ cô có một đôi mắt to. Tuy nhìn cô ấy có vẻ yếu đuối nhưng lại để lộ sự kiên cường cương nghị từ trong xương tuỷ, trở thành dấu vết trong lòng Long Tuyền có lau cũng không phai mờ, thậm chí còn trở thành một trong những tiêu chí chọn lựa bạn gái của anh.

Những người phù hợp với tiêu chí này của anh rất ít, vì vậy anh vẫn độc thân cho đến khi gặp được Lâm Lung trong nhu có cương giống như cô bé đó.

Lúc trư


XtGem Forum catalog