
ở nên nặng nề của cậu, nhẹ nhàng mở môi ra, ngoan ngoãn tiếp nhận sự thăm dò của
cậu.
Bên tai truyền đến tiếng rên khẽ kiều mỵ trầm trầm, khiến Triệu Thừa Dư dâng trào nhiệt huyết trong nháy mắt,
bên trong kêu gào, đòi hỏi nhiều hơn!
Cho đến khi hai người có chút khó thở,
Triệu Thừa Dư mới miễn cưỡng thoáng bỏ ra nhìn Cố Hàm Ninh khép hờ mắt,
gò má đỏ bừng, nhẹ giọng thở hổn hển, cậu chỉ cảm thấy càng thêm khó
thở.
Áo tắm bó sát khi hai người ôm ấp lỏng
ra, từ bờ vai bên phải đến lồng ngực, một mảng da thịt lớn mịn màng
trắng nõn lộ ra trước mắt Triệu Thừa Dư, dường như chỉ cần nhẹ nhàng kéo một cái, liền tuột xuống dưới, không còn che giấu chút nào.
Vừa rồi để tiện ôm ấp, Cố Hàm Ninh dạng
chân ngồi ở trên đùi của cậu, hai cái đùi trắng nõn đè lên chân của cậu, vạt áo tắm đã sớm vén lên tận đùi cô. chỉ đủ che bộ phận nào đó, lại
càng thêm chọc người!
Thật sự chỉ có một chiếc áo tắm sao?
Triệu Thừa Dư không dám nghĩ quá sâu,
tầm mắt do dự, không biết nên nhìn về phía nơi nào, giống như chỗ nào
cũng không nên xem, nhưng chỗ nào cũng có một lực hấp dẫn khiến cậu khó
mà tránh thoát được…
Cố Hàm Ninh nhìn biểu cảm như là giãy
dụa của TRiệu Thừa Dư, một tay vịn vai cậu, đầu đặt lên trên bả vai bên
kia của cậu, buồn cười bật cười.
Tay Triệu Thừa Dư để lên eo Cố Hàm Ninh cứng đờ, lập tức bất đắc dĩ nhắm mắt lại.
Được rồi, ở trước mặt Cố Hàm Ninh, thể diện của mình cũng mất sạch nhiều lần như vậy, còn có cái gì có thể so đo?
“Đừng đùa mình…mau dậy đi…” Giọng Triệu
Thừa Dư so với bình thường càng thêm trầm thấp, mang theo một hơi thở
dài không biết làm sao.
Nhưng Cố Hàm Ninh không có ngẩng đầu,
chỉ bám vai cậu, xê dịch chỗ ngồi, chỉ chốc lát sau, liền cảm thấy dưới
mông mình chạm đến chỗ cứng rắn gồ lên.
Chỗ đó cô ấy…không mặc…chạm vào …. của mình
Triệu Thừa Dư chỉ cảm thấy trong đầu nổ
tung, một luồng run rẩy không cách nào khống chế từ chỗ hai người chạm
vào nhau nhanh chóng lan tràn, thẳng đến tứ chi của cậu!
Trong cổ họng của cậu mơ hồ bật ra một tiếng rên khẽ, đôi tay giống như có ý thức vậy, nâng eo Cố Hàm Ninh di chuyển trước sau.
Cố Hàm Ninh cắn môi dưới, đè nén tiếng
rên khẽ trong lúc lơ đãng bật ra. Chỗ mềm mại của cô, đang vuốt ve trên
lớp vải dệt thô ráp, chỉ động một chút, liền truyền đến một xúc cảm tê
dại, khí nóng dưới bụng giống như tụ lại một chỗ, dần dần lớn mạnh.
Cố Hàm Ninh hơi hơi ngửa đầu, nhịn không được nhẹ giọng rên rỉ.
“Thừa Dư…”
Đáy lòng ngày càng nóng, lại giống như
ngày càng hư không, cô vô thức gọi tên Triệu Thừa Dư, lại không phân
biệt được là ngăn cản hay là cổ vũ.
Bên tai Triệu Thừa Dư truyền đến tiếng
rên khẽ mềm mại của Cố Hàm Ninh, đánh vỡ chút xíu tự chủ còn sót lại của cậu. Cậu vội vàng tới gần, môi hôn lên cái cổ trắng như tuyết trước
mắt, một tay dò xét lên trên, dễ dàng chạm tới chỗ mềm mại dưới lớp vải
dệt!
Edit:Tiểu Ngạn
Cách bởi lớp vải dệt, cảm nhận đến chỗ
mềm mại so với mình hoàn toàn khác biệt, Triệu Thừa Dư thở gấp, đầu lưỡi ở trên cổ trắng khẽ cắn, để lại ấn ký đỏ ửng, một tay khó nhịn nhẹ
nhàng vén lên áo tắm nửa che nửa khép, chạm vào một chỗ mềm mại mà cậu
đã thèm từ lâu, nắm ở trong lòng bàn tay, mềm như nước, lại nóng bỏng
như lửa!
Lần đầu tiên nếm được món ngon đến tận
xương như vậy, Triệu Thừa Dư chỉ cảm thấy toàn thân nóng đến mức như
muốn nổ tung, gào thét chỉ muốn kiếm tìm nhiều hơn!
Mặt của cậu hơi tách ra, thở gấp cúi đầu nhìn chỗ mềm mại trắng như tuyết lộ ở ngoài vạt áo tắm, ở trong lòng
bàn tay mình tùy ý biến thành các loại hình dạng khác nhau, có chút đỏ
bừng như anh đào ở trong đó nhấp nhô che kín như muốn dụ người.
Bên tai là tiếng Cố Hàm Ninh nhẹ thở
gấp, nghe vào trong tai cậu như một gia điệu êm tai, chỉ vì cậu mà độc
tấu! Một tay cậu từ eo Cố Hàm Ninh, trượt đến vạt áo tắm, lại dọc theo
da thịt bắp đùi tinh tế mịn mạng từ từ vuốt ve lên, dừng ở nếp gấp ở
đùi, theo cái nếp kia, lại vuốt ve lên.
Chỗ bụng giống như bắt được lửa, to lên, đau đớn, khó nhịn, Triệu Thừa Dư nghĩ: Lần này, thật không dừng lại được…
Cỗ Hàm Ninh đỡ vai Triệu Thừa Dư, khó
chịu uốn éo cái eo, một chỗ khí nóng từ từ chảy ra làm ướt chỗ kín mềm
mại của cô, mang theo chút xúc cảm hơi đau lại ngứa, trên người giống
như là có một khối rỗng thật lớn, giống như lấp đầy, tiếng rên mềm mại,
từ môi cô khẽ cắn vật ra, phối hợp với tiếng rên trầm thấp của Triệu
Thừa Dư, giống như một bản hòa tấu thật hay, chỉ có một bản duy nhất!
Cố Hàm Ninh đưa tay từ trên vai Triệu
Thừa Dưa hạ xuống, từ yết hầu trượt đến cổ áo, ở lồng ngực lưu luyến một chút, lại đi thẳng xuống, từ vạt áo sơ mi, đi xuống vuốt ve bắp thịt
mạnh mẽ trơn nhẵn ở bụng, sau đó chọc nhẹ vân vê, ngón tay nhẹ nhàng đi
xuống, chạm đến một đoạn lông ngắn, dọc theo phương hướng phát triển,
ngón trỏ thăm dò thẳng vào bên trong vải jean thô ráp, đang muốn đi vào, lại bị chặn lại. Cố Hàm Ninh thở khẽ, cái mông di chuyển, một tay khác
vội vàng đi xuống, giúp đỡ cởi bỏ dây lưng trói buộc, ra sức kéo ra, dây lưng liền bị vứt xuống dưới giường.
Không có tró