Old school Swatch Watches
Duyên Tới Là Anh

Duyên Tới Là Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326491

Bình chọn: 9.5.00/10/649 lượt.

iên hệ với cô. Bởi vì có một lần,

vào buổi sáng mở điện thoại di động ra trả lời tin nhắn cũ, bên kia rất

nhanh gọi điện trả lời tới đây, giọng cũng lơ mơ khàn khàn.

“Hàm Ninh. . .”

“Hôm nay thế nào tình sớm như vậy? Vẫn chưa ngủ sao?” Lúc ấy Cố Hàm Ninh có chút vui mừng.

“Tối hôm qua cũng không biết ngủ thiếp

đi từ lúc, anh quên không tắt điện thoại, vừa rồi nghe được chuông tin

nhắn, liền điện thoại cho em.” Giọng nói đầu điện thoại bên kia, khàn

khàn trầm trầm, lộ ra cơn mệt mỏi nồng đậm.

Thì ra, là tin nhắn của mình đánh thức cậu. . .

Trong lòng Cố Hàm Ninh vừa mất mát, lại đau lòng.

Thế là nếu như không thể trả lời ngay,

ngay cả tin nhắn cô cũng không nỡ gửi. Chỉ sợ mình gởi tin nhắn, cậu

đang ngủ một nửa bị đánh thức.

Gian nan khi mới gây dựng sự nghiệp, cô

hiểu rất rõ. Nhưng mấy chàng trai trẻ tuổi họp cùng một chỗ, ít gò bó và kiểm soát hơn, mất ăn mất ngủ cũng không đủ!

Cố Hàm Ninh thở dài thườn thượt, cũng

chỉ có phí công nhiều lần dặn bảo: ba bữa nhất định phải ăn đúng giờ,

đừng quá khổ cực, phải chú ý nghỉ ngơi!

Cô nói, cũng không xác định Triệu Thừa

Dư có thể nghe vào không. Triệu Thừa Dư rời đi một tuần, nghe nói đã

thuê được căn nhà tốt lắm, thật ra cô có xúc động muốn tới thăm cậu,

thật ra cũng chỉ hơn hai giờ hành trình mà thôi, coi như cùng ngày qua

lại cũng kịp.

Chỉ là, cuối cùng, suy xét tới suy xét đi, cuối cùng cô vẫn là dằn xuống lo lắng và xúc động.

Nếu như cô cực kỳ hứng thú chạy tới, có

lẽ Triệu Thừa Dư sẽ vô cùng mừng rỡ, ném tất cả mọi chuyện trên đầu để ở bên cô. Nhưng sau khi chờ cô trở về, có thể cậu sẽ phải càng thêm khổ

cực, bù lại thời gian lãng phí.

Bây giờ xem ra, trừ yên lặng chịu đựng, cô cũng không làm được cái gì.

Hai tuần sau khi Triệu Thừa Dư rời đi,

Cố Hàm Ninh rốt cục hiểu được sâu sắc, cái gì gọi là “cô đơn”. Bên cạnh, cha mẹ, bạn bè, bạn học đều ở đây, nhưng dường như cô có một loại cảm

giác cô đơn nhàn nhạt.

Không mãnh liệt, không đau khổ, không

nôn nóng, nhưng cảm giác cô đơn này giống như từ từ sáp nhập trong vào

máu thịt cô, lúc đêm khuya yên tĩnh, sẽ càng thêm rõ ràng. Cô một mình

nhấm nháp, lục lại những tin nhắn Triệu Thừa Dư gởi tới, mặc dù cô đơn,

nhưng cũng có một tia ngọt ngào.

Ít nhất, dù bận rộn đi nữa, vào lúc rảnh rỗi hiếm có, cậu vẫn sẽ vừa ăn thức ăn nhanh vừa gọi điện thoại, gởi

tin nhắn cho cô. . .

Cậu nói: Hàm Ninh, anh rất nhớ em. . .

Bạn học cấp ba họp mặt vào buổi sáng hôm đó, Cố Hàm Ninh thức dậy sớm, ôm chăn mỏng nhíu mày nhìn chằm chằm trần nhà, trong lòng đột nhiên liền dâng lên nỗi buồn bực.

Trời ạ, đây là bởi vì quá nhớ nhung, cho nên mộng xuân? !

Nghĩ đến Triệu Thừa Dư trong mộng tối hôm qua, cô liền ôm chăn trùm kín đầu. . .

Bởi vì ngẩn người lãng phí chút thời

gian, Cố Hàm Ninh ăn xong bữa sáng đã là lúc 9:30 sáng. Lúc cô vội vàng

xuống lầu, Lục Khải đã chờ ở dưới lầu.

“Mình nói, cậu làm gì có lòng tốt tới

đón mình như vậy a?” Cố Hàm Ninh cười nói. Tối hôm qua, Lục Khải gởi tin nhắn tới, nói sáng nay cậu tới đón.

“Hì hì hì.” Lục Khải cười híp mắt, cũng không giải thích, “Có phải còn muốn đi tìm Đỗ Na không?”

Nhà Đỗ Na ở tiểu khu cách vách nhà Cố

Hàm Ninh, khoảng cách phải không tính là xa. Hai người đi qua, Đỗ Na đã

chờ ở cửa tiểu khu, thấy Cố Hàm Ninh liền cười chạy tới.

“Nói đến đón mình, hại mình đợi lâu như vậy!” Đỗ Na bĩu môi hơi hơi oán hận, mắt mở tròn tròn, thấy thế nào cũng đáng yêu.

Cố Hàm Ninh nhất thời ngứa tay, cười đưa tay nhéo nhẹ một cái trên mặt cô: “Cảm giác thật tốt.”

Đỗ Na ngẩn người, kéo cánh tay Cố Hàm Ninh kêu oa oa: “sao cậu lại như vậy a!”

Hai người vui cười cãi lộn, Cố Hàm Ninh có loại cảm giác trở lại thời cấp ba.

Lần này họp mặt bạn học cấp ba, là do

mấy ngày hôm trước Lục Khải tới thông báo cho cô. Lúc ấy cô không do dự, đồng ý luôn, dù sao cô cũng không có chuyện gì. Những bạn học này, đối

với cô mà nói, thật ra đã rất nhiều năm không có gặp. Cho nên, tối hôm

qua, cô còn đặc biệt lục tìm ảnh tốt nghiệp cấp ba với bạn học ra, tử tế nhớ lại chuyện cũ cấp ba.

Đối những người còn lại, chảng qua mới

tách ra một năm, nhưng đối với cô, đã là chuyện cũ hơn mười năm trước,

nếu muốn nhớ lại, quả thật còn mất một chút thời gian. Nếu như không

phải đối chiếu ảnh từng bạn một, thật là nhiều người cô không nhớ rõ

tên.

Địa điểm họp mặt ở một nhà hàng trung

tâm thành phố, đó là do nhà một người bạn học mở ra. Lúc ba người bọn họ đến, đã có mấy người tới.

Lần này thật ra không phải họp lớp, chỉ

là mấy bạn cấp ba coi như chơi thân, có thể liên hệ với nhau, kêu gọi

những bạn học rảnh rảnh, cùng nhau họp mặt lại mà thôi, cho nên, chờ đến đông đủ toàn bộ, cũng chỉ có hai mươi người.

Khi Cố Hàm Ninh học cấp ba, nhân duyên

rất không tệ. Thành tích tốt, thái độ tốt, nhân duyên tốt, bất kể là bạn học hay là thầy cô, đều có ấn tượng tốt với cô, cho nên, chờ lúc bọn họ đi vào nhà hàng, không ít người đều đi tới chào hỏi.

“Cố Hàm Ninh, lại đẹp lên rất nhiều đi!”

“Cố Hàm Ninh, đã lâu không gặp!”

Cố Hàm Ninh híp mắt, mím môi cười yếu ớt gật đầu, thật ra tron