
i,
cuối cùng nhiệm vụ gian nan vất vả lại bị cực phẩm cắt ngang cái xoẹt, cho nên
đối với việc cần ghi nhớ sớm đã quẳng lên tận chín tầng mây.
Mà sau khi vị cực phẩm mỹ nam kia bỏ đi, cô lại tiếp
tục chụp một loạt hình phòng ngủ, bởi vì vừa bị thái độ của cực phẩm chọc tức,
cho nên lúc đi, cô hình như không tắt đèn khoá cửa…
Sau khi biết được tình huống đêm hôm đó, sắc mặt giáo
sư Bùi trở nên hoà hoãn, cũng chỉ gật đầu: “Được rồi, tạm thời em cứ về trước,
nhân viên nhà trường sẽ tiếp tục điều tra.”
Sau khi đi khỏi, Triệu Tử Mặc tâm can vô cùng đau khổ,
tại sao cô lại có thể thần kinh bất ổn đến trình độ này? Tại sao?
Chẳng buồn ăn cơm, cô quyết mạo hiểm một phen cưỡi xe
đạp đến khoa luật thăm dò tình hình, dọc theo đường đi những tiếng bàn tán xôn
xao cùng vô số cặp mắt dõi theo chiêm ngưỡng, cô tập mãi cũng đã thành quen.
Huống chi, bây giờ làm sao còn tâm trạng để ý đến
những thứ này?
Vào đến khoa luật, bất kể là nam sinh hay nữ sinh,
Triệu Tử Mặc chộp được người nào cũng liền mở miệng hỏi: “Xin hỏi bạn có biết
Kỷ An Thần ở đâu không?”
Kết quả trăm câu như một, người trả lời ngoại trừ lắc
đầu bỏ đi cũng chỉ liếc mắt nhìn cô một cách vô cùng khinh thường.
“Không biết.”
“Không nhìn thấy.”
“Không quan tâm.”
“…”
Cuối cùng sau một hồi công cốc, Triệu Tử Mặc thất bại
lê xác đến bên cạnh mấy cây long não gần khoa luật, chuẩn bị tránh nắng nghỉ
ngơi một chút, bỗng nhiên sau lưng có tiếng gọi: “Triệu Tử Mặc.”
Cô xoay người, thấy Kỷ An Thần đã đến trước mặt: “Nghe
nói em tìm tôi?”
Ánh mắt sáng ngời của hắn hoà quyện với những tia nắng
lấp lánh nhảy nhót dưới tán cây, tạo thành một bức tranh vô cùng sinh động.
“A, dạ!” Triệu Tử Mặc nghĩ đến tội nghiệt sâu xa thâm
nặng của mình, cộng thêm vừa nãy chạy ngược chạy xuôi, khiến cho khuôn mặt nhỏ
nhắn đã đỏ bừng một mảnh, dung mạo vốn khuynh quốc khuynh thành này lại càng
thêm chói mắt.
Kỷ An Thần lại như trút được gánh nặng thở ra một hơi,
bộ dạng phảng phất sự phi thường cao hứng: “Tôi đã nói rồi, xinh đẹp như em hẳn
sẽ là người trong sạch thuần khiết, làm sao có chuyện đi ăn trộm đồ được!”
Khó trách vừa rồi ở trong phòng hội nghị hắn dùng ánh
mắt như vậy nhìn cô, Triệu Tử Mặc càng thêm ngượng ngùng: “Bạn học Kỷ, rất rất
xin lỗi, đến lúc đó nếu vẫn không tìm lại được laptop, tôi nhất định sẽ bồi
thường cho anh!”
“Không sao!” Kỷ An Thần thoải mái khoát tay, “Cũng chỉ
là một chiếc laptop thôi mà, nếu không phải là trong đó có rất nhiều hồ sơ vụ
án và chứng cứ kiện cáo của lão Cố cùng phòng thì tôi cũng chẳng muốn truy cứu
làm gì.”
“Như vậy sao được, dù sao cũng là lỗi của tôi, tôi sẽ
đền tiền.” Triệu Tử Mặc vô cùng kiên trì, lương tâm cắn rứt không thôi.
Kỷ An Thần cuối cùng cũng đành bất đắc dĩ nói: “Đến
lúc đó rồi tính sau.”
Triệu Tử Mặc nở một nụ cười vô cùng thoải mái: “Cứ như
vậy đi, tôi đi trước”, song nhất thời cô lại không để ý dưới chân, mới đi được
một bước, liền bị hòn đá nhỏ khuất sau bụi cỏ vướng vào chân khiến cả người lảo
đảo suýt ngã, may mắn Kỷ An Thần nhanh tay lẹ mắt giữ lấy cánh tay cô, cô mới
thoát được một kiếp nạn kết thân với mặt đất.
Triệu Tử Mặc bình tĩnh lại, quay đầu khẽ mỉm cười:
“Cảm ơn, bạn học Kỷ.”
“…Đừng khách khí.” Kỷ An Thần vì nụ cười rực rỡ chói
loà của cô mà đột nhiên trở nên như người mất hồn.
Triệu Tử Mặc hơi nhíu mày, giãy giãy cánh tay đang bị
nắm chặt.
Kỷ An Thần hoàn hồn, nới lỏng bàn tay rồi cười như
chưa từng có chuyện gì: “Triệu Tử Mặc, em có thể trực tiếp gọi tên tôi được
không?”
Bạn học Kỷ, bạn học Kỷ, quả thực rất khó nghe.
“…Dĩ nhiên có thể.” Triệu Tử Mặc chần chừ một lúc, lát
sau mới khẽ gật đầu đáp ứng, trong lòng bỗng nhiên dâng lên một cảm giác ngượng
ngùng.
Cũng không phải bởi vì cô đối với nam sinh anh tuấn
đẹp trai này mà có suy nghĩ gì khác thường, chẳng qua là hôm qua cô đùa giỡn
với hắn ta giữa thanh thiên bạch nhật, cũng chỉ là muốn cản hắn thổ lộ với cô
mà thôi.
Từ sơ trung đã bắt đầu có người thổ lộ với Triệu Tử
Mặc, cô ban đầu còn nói ‘thật xin lỗi’ rồi nhẹ nhàng từ chối, sau đó nếu đối
phương là người tướng mạo chỉ thường thường, cô lập tức liền lôi Tiêu Sở Diễn
ra làm bia đỡ đạn để khiến cho đối phương phải tự ti mặc cảm, còn nếu nam sinh
nào dung mạo không tệ, cô đảm bảo không cự tuyệt ngay, mà nảy sinh lòng tham
đùa giỡn cho đã mới thôi. Thực ra mục đích cũng chỉ là muốn cho bọn họ chết
tâm, thử hỏi có nam sinh nào lại cam lòng thích một nữ sinh lôi mình ra trêu
chọc hay không?
Mà Kỷ An Thần, danh tiếng lẫy lừng, dáng người tốt,
gia thế cũng tốt, thậm chí còn có điểm phong lưu đa tình, thay bạn gái như thay
áo, cho nên đối với biểu lộ của hắn, cô tất nhiên lập tức chọn phương thức đùa
giỡn này.
Lần trước Kỷ An Thần bị đùa giỡn, cô vốn chắc mẩm đại
tài tử sẽ không dám bén mảng đến gần nữa, không ngờ ngày hôm nay lại xảy ra sự
cố, ắt trong lòng không tránh khỏi ngượng ngùng.
May mắn Kỷ An Thần biểu hiện vô cùng hào phóng, cũng
không làm cô phải sinh ra lúng túng khó xử.
Buổi tối cả đám biến thái mê trai tụ tập lại,