Ring ring
Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng

Em Đồng Ý Gọi Anh Là Chồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323354

Bình chọn: 10.00/10/335 lượt.

vách tường, ánh sáng nhờ nhờ chiếu xuống tô đậm lên vẻ

ghen tuông trên mặt, khiến cho các thớ gân trên mặt anh ta như đang giật giật.

Triệu Gia Kỳ là một người đàn bà

hiếu thắng và sĩ diện, trước đây đã biết điều này, nhưng chính tính cách đó ở

Triệu Gia Kỳ lại là đặc điểm thu hút anh ta. Một Triệu Gia Kỳ hiếu thắng có thể

tự do tung hoành trong công ty, một Triệu Gia Kỳ sĩ diện lại mang cảm giác

phóng khoáng và thoải mái cho những người xung quanh. Đấy từng là suy nghĩ của

Chu Thuyền.

Nhưng sau khi kết hôn anh ta mới

ngộ ra, lấy một người đàn bà hiếu thắng như vậy đối với mỗi thằng đàn ông chẳng

khác nào sự chịu tội. Bởi vì hiếu thắng nên cô ta nhìn đâu cũng thấy những điểm

không vừa mắt ở bạn, Triệu Gia Kỳ thường xuyên chê bai Chu Thuyền không có chí

tiến thủ, không có đầu óc, cô ta rất hay mang người khác ra so bì. Sống chung

với Triệu Gia Kỳ, Chu Thuyền phải chịu không biết bao nhiêu là ấm ức.

Thực ra từ sau khi lấy Triệu Gia

Kỳ, Chu Thuyền bắt đầu cảm thấy hối hận, thường trộm nghĩ nếu hồi đầu mình tiếp

tục ở bên Hạ Tử Khâm, mọi chuyện cứ đều đều diễn ra, mặc dù cuộc sống có thể vô

cùng bình lặng, nhưng chắc chắn sẽ dễ chịu hơn thế này nhiều. Việc Chu Thuyền

phản bội Hạ Tử Khâm còn có một nguyên nhân khác nữa, anh ta biết cô bị

bệnh tim, bản thân Chu Thuyền lại là con trai độc nhất, sau này nếu không thể

sinh con đẻ cái, anh ta làm sao ăn nói với bề trên.

Trong lòng Chu Thuyền hiểu rõ Triệu

Gia Kỳ cũng rất bất mãn với mình, nhưng lấy thì cũng lấy rồi, mà li hôn thì lại

rắc rối. Tài sản mặc dù không nhiều, căn nhà này do gia đình Triệu Gia Kỳ giúp

trả tiền đợt đầu, còn nhà Chu Thuyền cũng đã đưa cho Triệu Gia Kỳ đủ mười vạn

tiền lễ đen, còn cả những chuyện lặt vặt khác như trả nợ tiền mua xe nữa. Nói

tóm lại, cho dù không hợp nhưng hai người vẫn phải nghiến răng mà tiếp tục

chung sống. Bọn họ không thể li hôn, đây là hiện thực, bọn họ đều là những

người đàn ông, đàn bà tầm thường nhất ở cái thành phố này.

Trong lòng thừa hiểu mọi chuyện

nhưng vẻ mặt của Triệu Gia Kỳ lúc này khiến Chu Thuyền không khỏi nổi cáu. Kể

từ sau khi lấy nhau, Triệu Gia Kỳ không bao giờ che giấu tâm trạng của mình

trước mặt anh ta, lúc này Chu Thuyền có thể nhìn thấy rõ ràng vẻ hối hận trên

mặt Triệu Gia Kỳ. Ánh mắt cô ta nhìn mình cứ như thể nhìn một đồ vật, một đồ

vật từng thuộc về người khác, cướp được về tay rồi mới biết chẳng có giá trị.

“Thế nào, nhìn thấy người tình cũ

bây giờ sống vẻ vang trong lòng cảm thấy khó chịu phải không? Hôm nay tôi mới

biết, Hạ Tử Khâm trông ngơ ngơ thế thôi nhưng thực chất là hồ ly tinh đội lốt,

còn tinh ranh hơn bất cứ ai!”

Giọng nói the thé của Triệu Gia Kỳ

qua tai Chu Thuyền bỗng châm bùng lên ngọn lửa trong lòng anh ta. Chu Thuyền

đứng bật dậy, gắt: “Triệu Gia Kỳ, cô nói vậy là có ý gì hả?”

“Có ý gì? Anh thấy tôi có ý gì thì

tôi có ý đó đấy. Không biết chừng lúc trước chính Hạ Tử Khâm vì đã ngắm được

cành cao rồi cũng nên. Anh còn tưởng mình đá cô ta, nào ngờ cô ta chỉ mong chia

tay với anh cho sớm chợ!”

Mặt Chu Thuyền lúc xanh lúc tím,

anh ta hít một hơi thật sâu, nghiến răng trèo trẹo: “Triệu Gia Kỳ, cô đừng có

quá quắt quá!”

“Tôi cứ quá quắt đấy thì sao nào?

Anh không nhìn lại mình đi, hồi đầu anh chỉ là một thằng đàn ông nghèo kiết

xác, chẳng có cái gì hết. Công việc, nhà cửa, xe anh đang lái, còn cả trên

người anh từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, có cái gì không phải của Triệu

Gia Kỳ này? Có cái gì kiếm được nhờ vào sức lực của anh chứ? Hồi đó tôi để mắt

đến anh là vì thấy anh có chút ý chí, ai dè anh cũng chỉ là đồ bỏ đi.”

Hai mắt Chu Thuyền đỏ vằn, ngọn lửa

giận dữ bùng lên dữ dội, anh ta lao đến vung tay cho Triệu Gia Kỳ một cái tát.

“Giỏi lắm, anh dám đánh tôi, tôi

liều với anh!”

Triệu Gia Kỳ tức tối xông đến cấu

xé Chu Thuyền, Chu Thuyền sau khi giáng cho Triệu Gia Kỳ một cái tát, trong

lòng cũng hơi hối hận, nhìn thấy cô ta lao đến cấu xé mình như một con điên, từ

mặt đến cổ chỗ nào cũng có vết cào cấu, Chu Thuyền đành hất cô ta ra rồi quay

người bỏ đi.

Triệu Gia Kỳ tiện tay chộp lấy cái

lọ thủy tinh trên bàn, ném về phía Chu Thuyền. Choang một tiếng, cái lọ đập vào

cửa vỡ tan. Cô ta giận dữ hất hết đồ đạc trên bàn xuống đất, nằm bò ra ghế sô

pha mà khóc nức nở.

Chu Thuyền lái xe ra ngoài, đúng

lúc đứng chờ đèn đỏ, vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy màn hình lớn bên đường

đang phát lại tin tức nóng hổi ban nãy, Hạ Tử Khâm được người đàn ông cao sang

kia ôm chặt trong lòng, trên mặt người đàn ông ấy mặc dù toát lên vẻ lạnh lùng

nhưng thể hiện rõ sự quan tâm đến người con gái trong vòng tay anh ta. Thậm chí

chính Chu Thuyền cũng cảm thấy còn cảm động hơn câu chuyện tình yêu trong cổ

tích, mà ở đó anh ta và Triệu Gia Kỳ chẳng qua chỉ là những nhân vật phụ có

cũng được, không có cũng chẳng sao.

Chu Thuyền nhận ra cuộc sống của

mình bây giờ đã rớt xuống vực thẳm, có lẽ cả đời này chẳng thể xoay chuyển được

tình thế, vì vậy mà khi Vinh Phi Lân tìm đến anh ta, Chu Thuyền vô cùng bất

ngờ.

Trong mắt Vinh Phi Lâ