XtGem Forum catalog
Em Gái Dễ Bắt Nạt

Em Gái Dễ Bắt Nạt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322565

Bình chọn: 7.5.00/10/256 lượt.

ng muốn làm cái gì cả! Chính là muốn hỏi, sao ngay cả tiếng tạm biệt em cũng không nói, mà bỏ chạy như thế?” Dừng một chút. “Em sợ đêm nay anh không cho em đi sao?”

“Anh......” Gương mặt của cô đỏ bừng, thực may mắn là không bị anh nhìn thấy. “Em muốn đi thì đi, không mượn anh xen vào!”

Anh tính tình tốt mà cười, “Đúng vậy, anh đúng là không nên xen vào, nhưng vừa rồi ở trong ổ chăn anh nhặt được một cái quần lót rất đáng yêu, anh nghĩ hẳn là do mỗ tiểu thư ‘anh không xen vào’ để lại , Tiểu Hồng, em nói nên xử lý như thế nào đây?”

A! Quần lót của cô?!

Dương Hồng Hồng có loại cảm giác rơi vào trong cạm bẫy.

Đè nén tim đập quá nhanh, cô cầm lấy di động, cố gắng nặn ra tiếng, “Anh, anh muốn như thế nào?”

Anh lại cười, “Anh muốn đem quần lót trả lại cho chủ nhân của nó nha!”

“Bành Hạo Luân, bây giờ em sẽ đi xuống lấy!” Giải quyết nhanh chóng, lại kéo dài không có kết quả tốt.

“Không cần vội vã như vậy, Tiểu Hồng, anh có thể mang lên cho em, ấn chuông cửa nhà em, nếu là ba Dương hay mẹ Dương ra mở cửa, anh sẽ nhờ hai vị lão nhân gia chuyển giao cho em, em liền......”

“Anh đừng đi lên! Em không cho phép anh đi lên!” Cô nóng nảy, rất sợ anh thật sự sẽ lấy cái quần lót bên người đi lên lầu.“Anh, Anh...... Ba và mẹ em đều ngủ rồi, nếu anh dám ấn chuông cửa đánh thức bọn họ, em với anh sẽ chấm dứt!”

Đầu di động kia lại truyền ra tiếng cười của anh, Dương Hồng Hồng cũng không quản được nhiều như vậy , cô mặc áo ngủ, nên tùy tiện khoác lên áo khoác mỏng rồi lao ra cửa. Chờ thang máy rất mất thời gian, cô đi qua cửa cầu thang thoát hiểm, hoả tốc chạy xuống lầu năm.

Cô vỗ vỗ hai gò má nóng hổi mà ấn chuông cửa, cửa đồng màu hồng vừa mở ra, cô còn không kịp mở miệng đòi đồ, thì một cánh tay tráng kiện đã sét đánh không kịp bưng tai mà kéo cô vào bên trong cửa.

“Bành Hạo Luân, anh...... ưm ưm ưm......” Cô ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn đang muốn chất vấn lên, lại vừa vặn bị môi mỏng cúi xuống hôn.

Nụ hôn của anh nóng ứơt mạnh mẽ, Dương Hồng Hồng đầu váng mắt hoa, hai tay phải bám lên bờ vai của anh mới có thể đứng đựơc.

“Hồng Hồng, em lại trở về tìm anh.” Bành Hạo Luân cười nhẹ, đem thân thể mềm mại để lên trên cửa, chóp mũi cọ vào gò mó mềm của cô, than nhẹ: “Thơm quá! Em dùng sữa tắm hương vị hoa oải hương...... anh thích.”

Dương Hồng Hồng vừa vội vừa tức, trái tim nhảy vang lên, nghiêng đầu muốn né tránh khỏi hơi thở và nụ hôn của anh, cố gắng nắm chặt ý chí yếu ớt. “Em mới không muốn trở về tìm anh! Anh...... Anh đừng như vậy, chúng ta không thể nói chuyện đàng hoàng sao?”

“Đựơc! Chúng ta nói chuyện đàng hoàng.” Anh lấy trán chống đỡ lên cô, ánh mắt chớp động tia sáng thần bí nhìn chăm chú vào cô, khóe miệng hơi nhếch thật sự xấu xa. “Tiểu Hồng, anh nghe em nói.”

Dương Hồng Hồng bị ánh mắt của anh mê hoặc, không chú ý một chân dài của anh lặng lẽ tiến vào giữa hai chân cô. “Anh...... Anh trả đồ lại cho em!”

Cô cho rằng có thể nói sự thật đúng lý hợp tình, thực vang dội, nào biết vừa ra khỏi miệng, thì thanh âm kia lại giống đang làm nũng với đàn ông.

Gương mặt cô đỏ hồng, rất giận chính mình tùy tiện liền ý loạn tình mê, bị mị lực của đàn ông làm cho mê mẩn đầu óc choáng váng.

“Cái gì vậy?” Anh lười biếng nhướng mày.

Rống! Còn giả bộ với cô?! “Bành Hạo Luân, anh thật xấu xa! Anh...... rốt cuộc là anh có trả hay không?” Cô sắp bị anh làm tức chết rồi!

“A, anh nhớ ra rồi, thì ra là vật nhỏ đáng yêu kia.” Vẻ mặt của anh bừng tỉnh đại ngộ, ánh mắt xấu xa như trước, tiếng nói đột nhiên đè thấp ái muội. “Tiểu Hồng, hiện tại em có mặc không?”

Dương Hồng Hồng đầu tiên là giật mình, chờ sau khi nghe hiểu được câu hỏi của anh, thì khuôn mặt lập tức phát hồng.

Cô muốn mắng người, muốn đem khuôn mặt đang không ngừng tới gần đẩy ra, ai biết được anh lại gian xảo như vậy, đã lặng lẽ tiến vào giữa hai đùi của cô rồi bỗng nhiên nâng nhẹ lên trên, đầu gối của anh đè ép phần nữ tính của cô, tuy rằng cách làn vải mỏng, nhưng cô vẫn cảm thấy một cỗ run rẩy ở trong cơ thể vọt ra.

Đáng ghét! Cô thật sự...... Thật sự không nghĩ bị anh sắp đặt như vậy a!

Cô nhanh chóng cắn cánh môi nhịn rên rỉ xuống, ý đồ giãy dụa, lại tạo thành hiệu quả kinh người hơn, gần như cô có thể nói là giạng chân ngồi ở phía trên đầu gối của anh, chỉ cần tùy ý động đậy, thì hai người cũng không thể tránh được cọ xát lẫn nhau.

“Tiểu Hồng, em mà quậy nữa, thì đêm nay cũng đừng trở về nhé.” Bành Hạo Luân nửa chọc ghẹo, nửa nói nghiêm túc, hai tay siết chặt eo thon của cô, đem cô cố định.

“Là ai đang quậy? Chẳng lẽ là lỗi của em sao?” Thật đáng giận! Mặt hồng tim nhảy, cô cảm giác giữa hai chân hình như lại có ẩm ướt nong nóng , hoàn toàn bởi vì anh.

Người đàn ông trong ngực khuyến khích, phóng ra tiếng cười dễ nghe. “Được rồi, đều là lỗi của anh, là anh đang quậy.” Cái trán của Bành Hạo Luân rất thân thiết dán lên đầu cô, ở bên gò má nóng hổi kia ấn xuống một cái hôn.

“Em muốn...... món đồ kia của em!” Cô đập trong ngực của anh một cái.

“Đựơc!” Bành Hạo Luân hào phóng gật đầu, thanh âm đột nhiên trở nên khàn khàn, “