Snack's 1967
Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào

Em Không Vào Địa Ngục Thì Ai Vào

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324410

Bình chọn: 9.00/10/441 lượt.

o. Nói ra thì, ba mẹ anh thích

con dâu là Sử Vân Hành, cho dù hai người bọn họ cuối cùng không đến với

nhau, thì liệu tôi với ba mẹ anh có thể hòa thuận hay không … Ak, khó

đoán quá!

Lúc này Chung Nguyên bổ sung thêm: “Đương nhiên, diệt cỏ phải diệt tận gốc.”

Tôi kinh ngạc: “Diệt cỏ? Tận gốc? Chung Chung Nguyên, anh, anh muốn làm cái gì …?” Không phải định giết Sử Vân Hành chứ?

Chung Nguyên cười ra tiếng, nhéo nhéo mũi tôi, vừa cười vừa nói: “Đầu gỗ của anh ngốc quá đi.”

Tôi xấu hổ quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, trong Tivi diệt cỏ tận gốc

không phải đều là giết người sao, không chỉ giết một người, mà là giết

hết tất cả mọi người …

Chung Nguyên không để ý đề tài này, vẫn hỏi: “Nhẫn đâu?”

Tôi đem nhẫn trong túi ra, may mà hôm qua chưa quáng lên mà quăng

mất, bằng không bây giờ nhất định bão nổi dậy, ăn thịt người cũng có

người có thể làm.

Chung Nguyên dừng xe lại bên đường, lấy nhẫn trong tay tôi, thật cẩn

thận đeo vào cho tôi lần nữa, sau khi đeo xong, anh cầm lấy tay tôi, dịu dàng cười: “Không được tháo ra.”

“Uhm” Tôi gật đầu, trong ánh mắt nồng cháy của anh tôi thấy mình như tan ra.

Chung Nguyên xoay người mở hộc đựng đồ, lấy ra một cái bình nhỏ màu hồng nhạt, đưa cho tôi.

Chính là lọ nước hoa “Mối tình đầu”, tôi nhận lấy, cảm động vô cùng,

nhưng hễ nghĩ tới bộ dạng lục lọi thùng rác của Chung Nguyên là lại

không nhịn được cười.

Chung Nguyên có vẻ đoán ra tôi đang nghĩ cái gì, béo má tôi, nói: “Anh căn bản là không nỡ.”

Đúng vậy, chúng ta đều không nỡ. Có lẽ tâm trạng anh lúc ấy giống với tâm trạng cầm chiếc nhẫn trên tay của tôi, ai cũng tức giận, nhưng tận

đáy lòng vẫn còn để tâm, ngăn cản bản thân làm chuyện ngốc nghếch.

Chung Nguyên nhìn tôi thật sâu, liếc mắt một cái còn nói thêm: “Đầu

gỗ, em là mối tình đầu của anh, mãi mãi. Tuy rằng anh từng thích Sử Vân

Hành, nhưng lúc đó đã biết gì đâu, chỉ là cảm giác mông lung rung động

một tí, hoàn toàn là tâm lí bình thường của thời kì trưởng thành. Khi đó anh chưa hiểu thế nào là tình yêu. Bây giờ mới hiểu rõ.”

Tôi rất vui vẻ, cười nói: “Vậy anh nói xem, thế nào là tình yêu?”

Chung Nguyên: “Tình yêu chính là, hận không thể cùng em hợp hai làm một.”

Hận không thể cùng em hợp hai làm một … Tôi gật đầu, tràn đầy đồng

cảm. Tình yêu là thứ dễ làm người ta phát cuồng, ngày hôm qua mới cãi

nhau, hôm nay đã như người mất hồn không làm được gì, tới lúc làm lành

thì lại rất tốt, như được sống lại, còn hơn uống nước tăng lực. Hợp hai

làm một ư? Nếu hai người có thể thực sự biến thành một người, căn nhà

lớn tới mấy cũng không lo không nhìn thấy người kia, cũng không phải nhớ nhưng quá nhiều, nhớ tới nỗi mất ăn mất ngủ …

Sau này tôi đem câu nói lĩnh ngộ về tình yêu này kể lại cho Tiểu Nhị

nghe, định giúp nó tăng thêm tí cảm hứng sáng tác. Kết quả Tiểu Nhị vừa

lặp lại mấy câu này của Chung Nguyên, vừa cười thâm sâu, cuối cùng nói:

“Chung Nguyên đúng là một thằng cha dâm tà.”

Tôi: -.-!!!

Ta set up thử chế độ tự post bài, để một chương này cho mọi người coi tạm trong thời gian ta vắng nhà, không biết nó có hiệu quả không nữa

Mọi người đọc được thì hú nha =))

Qua ngày 1 – 6 ta mới về, không post tự động mỗi ngày được, ta thấy

nó cho có một bài đây, không hiểu lắm, ta nhờ bạn mày mò giúp mà, có sao được vậy, mọi người nhịn mấy hôm nhé

*****

Tôi với Chung Nguyên dừng lại ở siêu thị dưới lầu nhà anh mua ít đồ rồi mới lên nhà.

Lúc tôi nấu xong nồi canh nóng hổi thì Chung Nguyên đã tắm táp đâu

vào đấy, anh nằm ườn trên ghế sô pha, tay ôm một cái gối ôm, cười tủm

tỉm nhìn tôi. Đầu óc còn ướt, cả người toát ra mùi hơi nước mát mẻ, dịu

dàng phảng phất. Vẻ mặt cà rỡn, vừa cười vừa thấy gian gian thế nào ấy,

tôi nhìn thấy cứ chột dạ kiểu gì. Tôi rốt cục hiểu ra, cái biểu tình hễ

cười lên là không có ý tốt của Chung Nguyên chắc là do trời sinh, cái vẻ mặt đó làm cho người ta luôn cảm thấy anh muốn làm chuyện xấu, làm cho

người ta đỏ mặt. Tôi tự dưng nhớ tới lời Tiểu Nhị từng nói: “Con gái hay thích con trai xấu tính một chút, không thích con trai quá cứng nhắc,

dài lưng tốn vải.” nhìn bây giờ thì Chung Nguyên chắc chắn thuộc loại

con trai xấu tình rồi, trách làm sao có nhiều người thích anh ấy như thế chứ.

Tôi thầm than trong lòng, thật ra lúc đầu tôi luôn nghĩ sẽ thích một người trung hậu thành thật cơ … ><

Tôi đem canh nóng cho Chung Nguyên, anh không nhận lấy, ngoắc ngoắc tôi, chậm rãi há mồm ra.

Tôi không nói gì, đành tự giác vừa bưng canh vừa múc một muỗng, thổi thổi cho nguội rồi mới dâng lên cho quí ngài.

Chung Nguyên há mồm uống canh, ánh mắt vẫn như cũ bám dính trên người tôi, đôi mắt sáng như đèn pha, nguy hiểm mà nóng rực, làm cho mặt tôi

muốn bốc khói, đỏ như ráng chiều.

Chung Nguyên nuốt hết canh, cổ họng hơi chuyển động một chút. Sau đó

anh lè lưỡi ra liếm canh còn dính trên miệng. lúc Chung Nguyên làm động

tác này bao giờ cũng ra vẻ cực kì mờ ám, quái dị, biến thái đủ kiểu, bây giờ mới tắm xong, dưới ánh sáng đèn, làn da trắng trẻo, khuôn mặt với

ngũ quan hoàn hảo, cổ và xương quai xanh mịn màng, mỗi một đ