
đầu cảm thán: “Thời buổi bây giờ người trẻ tuổi thiệt là, ai …”
Tôi chỉ đánh dở khóc dở cười giải thích: “Không phải em …”
Chung Nguyên mặt lạnh tanh liếc tôi một cái, nói: “Em còn dám nói không phải em?”
Tôi: “…”
Chung Nguyên, ngươi có thể đừng đổi trắng thay đen thế không, bộ
không biết bọn họ nghĩ cái gì à! Tôi trừng mắt liếc hắn một cái, vẫn dai dẳng giải thích: “Ách, không phải như các anh nghĩ …”
Người qua đường giáp ra vẻ thật thà nhìn người qua đường ất, cười: “Chúng ta nghĩ cái gì ấy nhỉ?”
Tôi há miệng thở dốc, cuối cùng không làm sao nói nên lời, chỉ đánh
oan uổng vô cùng mà cúi đầu. Tôi đang ăn nha, tôi không nói gì hết.
Hai anh kia coi như cũng còn có tâm, cũng không nói gì nữa, bọn họ
bắt đầu thảo luận đề tài khác, cái vụ này làm tôi cảm thấy vô cùng hứng
thú, vì có liên quan tới Lục Tử Kiện.
Trường học yêu cầu sinh viên năm nhất và năm hai mỗi kì nghỉ hè phải
có một lần đi thực tiễn xã hội, cái này buộc phải đưa vào học phần. đi
thực tiễn chính là mọi người tổ chức một nhóm, chọn một chủ đề, tiến
hành khảo sát thực địa. Mấy hôm trước tôi còn cùng Nhất Nhị Tứ tám về
chuyện này, mọi người đều muốn lập nhóm của mình, nhưng lại chưa có chủ
đề nào hay cả, bây giờ người qua đường Giáp người qua đường Ất chính là
đang nói về vụ đi thực tiễn này.
Bọn họ nói, Lục Tử Kiện muốn tổ chức đi thực tiễn, chủ đề là tình
hình ô nhiễm khu sinh thái tự nhiên, mấy người họ đang tranh cãi xem có
nên đi cùng Tử Kiện không, tôi kích động nhìn anh ấy, hỏi: “Lục sư
huynh, em tham gia được không?”
Lục Tử Kiện còn chưa trả lời, Chung Nguyên đã nói chen vào: “Không được, em đi theo anh.”
Tôi nổi giận: “Mắc gì phải thế?”
Chung Nguyên: “Anh lo chuyện cơm mà.”
Tôi: “…”
Được rồi, tôi thừa nhận tôi là người không có nghĩa khí lắm, thần
tượng gì cũng chỉ là mây bay thôi, mấu chốt là có được ăn no hay không …
Trước khi đi ngủ tôi nhận được tin nhắn của Chung Nguyên.
Chung Nguyên: Bạn cùng phòng của anh khen em.
Tôi tò mò, trả lời lại: Khen cái gì?
Chung Nguyên: tụi nó khen em nhiệt tình, rất nhiệt tình.
Tôi: …
Tôi: Vậy ngươi có giải thích rõ với bọn họ không?
Chung Nguyên: anh có nói
Tôi: ngươi nói gì?
Chung Nguyên: Anh nói tụi nó đừng nghĩ bậy bạ.
Tôi: …
Đại ca, ngươi nói như vậy, bọn họ càng nghĩ linh tinh loạn xạ đi.
Tôi: Quên đi, ngươi chủ yếu chỉ cần giải thích với Lục Tử Kiện.
Hình tượng tốt đẹp của tôi trăm ngàn lần không thể phá hủy trước mặt Lục Tử Kiện.
Qua một lúc lâu, Chung Nguyên mới trả lời lại: “Phiền em đừng nhớ thương Lục Tử Kiện nữa.”
Tôi giật mình: “Vì sao?”
Chung Nguyên: “Anh không đành lòng nhìn huynh đệ của mình nhảy vào hố lửa.”
Tôi: “Đi chết đi”. Đồ thụ!
Một lúc sau, Chung Nguyên lại gửi tin đến: “Em muốn cùng Tử Kiện đi thực tiễn cũng không phải không thể.”
Tôi: “Vậy còn ngươi?” Ngươi không phải nói muốn giữ cơm sao …
Chung Nguyên: “Đi cùng”
Tôi kích động nắm điện thoại, nhìn đi, nhìn đi, đã nói là sức quyến
rũ của Tử Kiện lớn mà, ngay cả Chung Nguyên cũng bị anh ấy thu phục.
Chung Nguyên: “Nhưng anh có điều kiện.”
Tôi: “Cái gì?”
Chung Nguyên: “Mang theo Tứ cô nương nhà em.”
Tôi: “…”
Tôi: “Vì sao?”
Chung Nguyên: “Đến lúc đó sẽ biết, đừng nói trước với cô ấy là anh muốn vậy.”
Kì quái, thằng cha này liên quan gì tới Tứ cô nương? Tôi đột nhiên
nghĩ ra gần đây hắn hay xem [Tâm lý học tình yêu'>, chẳng lẽ, chẳng lẽ
..? không nên a, hắn với Tứ cô nương không phải cùng một hành tinh đâu
nha, huống chi Tứ cô nương tuy bạo lực nhưng thẩm mỹ cũng bình thường,
chắc sẽ không thích loại sinh vật ngoài hành tinh như hắn? Áh, nói vậy
thì, Chung Nguyên nhất định sẽ tan nát cõi lòng rồi?
Đương nhiên cũng không hẳn là chuyện như vậy, Chung Nguyên là cái đồ
hay thích tác yêu tác quái làm khó người khác, không chừng lần này hắn
lại nghĩ ra trò quái gì đâu, nếu mà bị tôi đoán trúng thì nói làm gì
nữa.
Tiu rằng đối với hành động thần thần bí bí này của hắn tôi rất khinh
thường, nhưng mà Tứ cô nương tạm thời có thể bán đứng được, ách, hình
như càng ngày mình càng vô sỉ …
Đương nhiên, đi cùng với tôi và Tứ cô nương là hai nàng còn lại,
tránh cho Tứ cô nương nghi ngờ. tôi rất hào hứng đem chuyện này ra bàn
với Nhất Nhị Tứ, Lão Đại và Tiểu Nhị đều rất thích, nhất là Tiểu Nhị,
vừa nghe thấy Lục Tiểu Công và Chung Tiểu Thụ đều đi thì hai mắt nó đã
ứa ra ánh sáng thèm thuồng. Riêng Tứ cô nương vừa nghe thấy có Lục Tử
Kiện đã kiên quyết không đi.
Kết quả này không được như mong muốn của tôi, thế là tôi, Lão Đại và
Tiểu Nhị lập thành một trận tuyến, bắt đầu thuyết phục Tứ cô nương, vừa
nhìn thấy cô nàng này sắp không bình tĩnh nổi định dùng vũ lực, Tiểu Nhị liền quyết đoán hét lên: “Tứ cô nương, tao đem SD của mày giấu rồi, nếu mày không đi tao lấy ra giẫm cho nát, nói được làm được!”
Thế là bàn tay nâng lên giữa không trung của Tứ cô nương đành lặng lẽ buông xuống.
Tôi cười tủm tỉm giơ tay hình chữ V lên với Tiểu Nhị.
Tứ cô nương nắm chặt tay, hung ác nói: “Trong vòng 3 ngày, nếu không đưa lại cho tao thì tao quýnh chết mày.”
Tiểu Nhị cười hắc hắc nói: “