
sự chê cười này rất thú vị.
Nàng không hé răng, tiến lên dìu hắn
trở về phòng, giúp hắn nằm lên trên giường, rót chén nước
cho hắn uống
xong, lại giúp hắn cởi quần áo cùng đôi giày, lấy khăn mặt
đã thấm nước
ấm giúp hắn lau qua trên người, chiếu cố thật cẩn thận.
Kha Khải Đường yên lặng ngắm nhìn khuôn mặt của thê tử, kỳ
thật hắn cũng không có say đến mức như vậy chỉ là
thích làm cho nàng vì hắn mà quan tâm ,ít nhất tại thời điểm
này trong
lòng của nàng đặt ở trên người hắn.
Sau khi nàng hoàn thành mọi động tác,
muốn giúp hắn mặc vào áo ngủ, hắn bắt lấy tay nàng hỏi:“Vì
sao không tức giận? Vì sao không cãi nhau với ta?”
Nàng lẳng lặng nhìn hắn một hồi lâu.“Ngươi không phải là ở
bên ngoài có nữ nhân sao ?”
Nàng ở đó nói bậy bạ gì vậy? Trừ bỏ
thời điểm mẹ nàng tới chơi, hắn cơ hồ mỗi ngày đều đã ôm
nàng, làm sao
có thể có khí lực đi gặp ai ở ngoài nữa ? Cho dù gần đây ít
khi về nhà,
nhưng trong tư tưởng của hắn không bao giờ nghĩ đến việc muốn
ăn vụng ở
ngoài , nữ nhân bên ngoài nào có thể tốt bằng vợ của hắn chứ?
Tuy không được tự nhiên ,biết rõ bản
thân là không dễ dàng thay đổi nhưng hắn chỉ có thể tiếp tục
nói:“Nếu ta nói có, người sẽ như thế nào?”
Nàng cúi đầu trầm tư đứng lên,không có
biểu tình gì .Hắn cơ hồ đã muốn thu hồi lại lời nói dối của
chính mình,
nàng lại ngẩng đầu lấy kiên quyết lấy khẩu khí nói:“Hy vọng
ngươi có thể cẩn thận một chút, không để bị nhiễm bệnh, cũng không nên làm cho
người khác phát hiện, miễn cho mọi người phải khó xử .”
Thật là một lời nói có lý trí, nói nàng là một người vợ mô
phạm cũng không đủ, hắn hừ lạnh một tiếng nói:“Cứ như vậy?”
“Chẳng lẽ ngươi muốn cùng ta ly hôn sao ? Đứa nhỏ đều còn nhỏ
như vậy, ít nhất đợi cho các con lớn lên về sau
rồi nói không được sao ?”
Không cần nhiều lời, hắn hiểu có nói
cũng như không,lại không có kết quả gì, cũng không muốn nói
gì thêm, vì
thế hắn cầm áo ngủ chính mình mặc vào, lạnh lùng bỏ lại một
câu:“Ta đi
thư phòng ngủ.”
Khi hắn xoay người rời đi cước bộ vô
cùng thong thả, hy vọng nàng có thể đuổi theo hắn , hy vọng
nàng có thể
ôm lấy hắn nhưng là nàng không có.
Hai người cùng tồn tại dưới một mái
hiên lại lại phân phòng mà ngủ, vợ chồng như vậy nên làm như
thế nào
đây?Có nên phóng tự do cho nhau không ? Nhưng đứa nhỏ là vô
tội, tâm của hắn đã ở trên tay nàng, trừ phi nàng có thể yêu thượng hắn, nếu
không
cuối cùng vẫn là công dã tràng……
Kha gia một ngày bắt đầu từ bữa sáng, một nhà bốn người ngồi
ở bàn ăn, ở mặt ngoài xem ra rất hoà thuận vui vẻ.
“Ba ba sớm !” Kha Hoằng Kiệt đối phụ
thân chào hỏi, gần đây nhất ít nhìn thấy phụ thân, thanh âm
của hắn đặc
biệt nhảy nhót.“Tạp phiến(đậu hủ) cho cha !”
Kha Khải Đường tiếp nhận tạp phiến tự
chế từ con, hơi có điểm hoang mang, vừa mở ra mới thấy phát
giác hôm nay là tiết phụ thân, nói thật ra hắn không có gánh vác tốt trách nhiệm
bởi vì hắn đối đứa nhỏ không có đủ tâm lực.
“Cám ơn, làm rất được.” Hắn trong lòng
rung động, bỗng nhiên cảm thấy chính mình bị đánh bại bởi đứa
nhỏ cũng
vì gia đình này, hắn hẳn là lại cố gắng thử xem xem.
Được phụ thân ca ngợi làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của Kha Hoằng
Kiệt sáng hẳn lên, Kha Nhược Lan thì tại một bên tranh thủ tình cảm nói:“Con
đem salad đều đã ăn xong rồi!”
“Ân, Nhược Lan thực là ngoan.” Kha Khải Đường khó được mà cười
nham nhở, hắn có được rất nhiều, tuy rằng cũng không đầy đủ.
Lí Thần Du lẳng lặng nhìn ba người bọn
họ, trên mặt vẫn là nụ cười thản nhiên, ai cũng nhìn không
ra đáy lòng
nàng có thương tích hoặc là tiếc nuối hay không?
Ăn qua bữa sáng, Kha Khải Đường phải đi làm, qua kính chiếu
hậu nhìn thân ảnh đưa tiễn của thê tử, mặc kệ tối
hôm qua phát sinh chuyện không thoải mái gì, nàng luôn hiền
thê lương
mẫu điển phạm như vậy .
Nên làm như thế nào đánh vỡ mặt nạ bình tĩnh kia của nàng?
Đêm không về nhà cũng vô dụng, uống rượu thâu đêm
cũng không được, hắn phải thật tốt suy nghĩ một chút.
Cả một ngày này, Kha Khải Đường tâm
không ở yên, thư ký Liêu Vĩ Kiều mang ly cà phê đã pha vào hắn
vẫn là vẻ mặt mơ mơ màng màng không khỏi quan tâm hỏi:“Chủ tịch, ngài có khỏe
không?”
“Ta không sao.” Kha Khải Đường hồi phục tinh thần lại, bức
chính mình phải chuyên tâm làm việc.
“Cơm trưa vẫn là giống như trước chứ ?” Gần nhất phu nhân chủ
tịch cũng chưa đến đưa cơm trưa, Liêu Vĩ Kiều
liền phụ trách công việc đưa cơm.
“Ân.” Kha Khải Đường lo lắng một chút,
quyết định hướng nhờ sự giúp đỡ của thuộc hạ, ai bảo hắn
chính mình là
cái người thất bại.“Ta hỏi ngươi, như thế nào mới có thể làm
cho một nữ
nhân yêu thượng ngươi?”
Liêu Vĩ Kiều vừa nghe đương nhiên là
trợn mắt há hốc mồm, nghĩ rằng chủ tịch cùng phu nhân có vấn
đề gì đó ?
Hay là chủ tịch có nhân tình ?“Xin hỏi chủ tịch là hy vọng
phu nhân yêu
thượng ngươi, hay là nữ nhân khác vậy ?”
“Đương nhiên là vợ ta !” Nữ nhân khác tính làm cái gì vậy?
Thế giới này có ai có người vợ tốt như vậy so với hắn chứ ?
“Nam nữ trong lúc nào đó muốn nói đến
luyến ái, trừ bỏ cho nhau sự hấp dẫn như tác dụng