Snack's 1967
Em Vẫn Chờ Anh

Em Vẫn Chờ Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323771

Bình chọn: 9.00/10/377 lượt.

ừ xa căn xưởng hoang với mái tôn đã gỉ sét gần hết,

ngay trước cửa là cây phong du khẳng khiu thưa thớt lá rủ bóng xuống mặt giếng

đá bên dưới. Vĩnh Uy dừng xe lại. Anh tháo chiếc mũ bảo hiểm kín mít ra rồi bước

lại nơi đó. Hai tên đô con bặm trợn đứng gác trước lối vào, thấy anh tiến lại

chúng di chân lên mẩu thuốc lá vừa vứt xuống.

Vĩnh Uy bình tĩnh tiến lại với bước chân vững chãi, anh đã ổn

định tâm lý nên xác định rõ mình phải làm gì. Hai tên tay sai định túm lấy anh

để áp giải vào trong nhưng Vĩnh Uy nhanh như chớp dồn sức mạnh và cơn điên giận

vào nắm đấm vung mạnh. Tiếng gió rít lên theo chuyển động của cánh tay và tiếng

chạm xương hàm nghe khô khốc. Thấy tên đồng bọn ngã quỵ tên còn lại định lao

vào nhưng đã bị Vĩnh Uy đạp ngay một cú trúng hạ bộ.

Bước qua hai thân hình nằm lăn lộn dưới đất anh tiến vào

trong ngôi nhà xưởng. Bên trong chất dầy những thân gỗ cao ngất. Bọn chúng một

lũ lâu la hung tợn dàn hàng chật kín xung quanh, tay tên nào cũng lăm lăm cây gậy

bằng gỗ hoặc sắt và cả côn, chùy trông rợn người.

Tiếng một tên cao lớn, râu xồm xoàng oang oang từ cuối hàng

người dày đặc: “Mẹ kiếp! Thằng chó! Mày biết mày đang ở tình thế nào không mà

dám lên mặt nghênh ngang hả?” Hắn đưa mắt ra hiệu cho đàn em.

Lập tức cả bọn hét lên, tay giơ cao gậy và các vũ khí khác

xông vào Uy. Anh túm mạnh một đầu gậy đang bổ xuống mình rồi thúc một cú vào bụng

một tên, liền đó cầm cây gậy vừa giật được phang tới tấp vào những tên khác. Tiếng

đánh nhau, tiếng va chạm gậy gộc, côn sắt nghe chát chúa. Tiếng thở, tiếng kêu…

tất cả tạo thành một tạp âm hỗn loạn…

Tên râu xồm thấy đồng bọn yếu thế, điên tiết, hắn ra hiệu

cho tên đàn em đứng sau đang bế bé Bin. Tên này liền nhéo mạnh tai thằng bé khiến

nó hét ầm lên.

Vĩnh Uy khựng lại, ngay lập tức một chiếc gậy vút gió lao tới

đập thẳng lên lưng anh, cơn đau xuyên thấu tê dại lan tỏa, Uy khuỵu xuống. Một

tên tranh thủ cơ hội táng cho anh một cú đấm trời giáng, máu bật ngay ra khóe

miệng. Cứ thế chúng xúm vào đấm, đá rồi phang. Anh chống đỡ không lại khi đã bị

đẩy vào thế yếu, bèn gào lên: “Chúng mày! Chẳng phải muốn tao tới đây để trao đổi

sao?”

“Đủ rồi!” Một giọng lạ hơi khàn cất lên, ngay sau tiếng nói

một người từ góc xa có hai tên cận vệ đi kèm xuất hiện bên cạnh tên râu xồm, da

mặt hắn vàng bủng và chảy xệ.

Tên râu xồm giơ một bàn tay ý cho thuộc hạ ngừng lại rồi kêu

anh mau lết lại đây.

Vĩnh Uy nén cơn đau lại, một tay ôm mạng sườn, lê chân một

cách chậm chạp lại gần mấy tên đầu sỏ đang dùng con anh làm con tin.

Đứng đối mặt cách bọn chúng một khoảng với thân hình tàn tạ

nhưng anh vẫn cố ngẩng cao đầu. Bé Bin gọi: “Chú ơi!”

Anh nhìn thằng bé gật nhẹ đầu để nó yên tâm.

Tên râu xồm nói: “Chúng tao phải dạy cho mày một bài học vì

thói hống hách, ngạo mạn của mày.”

Tên mặt vàng đứng trên tên râu xồm một chút, sì sụt vào chiếc

khăn tay trắng rồi cất lời, giọng hắn nghe ẽo ợt phát lợm: “Đừng có trách tao độc

ác nếu cha con mày phải bỏ mạng nơi đây. Hãy tự trách mày không chút nhân tính

khi ép ba tao vào đường cùng.”

Anh nhìn chăm chú vào hắn, khuôn mặt này y đúc người đứng đầu

Đồng An.

“Mày không hiểu là công ty của ba mày đã thối nát đến cỡ nào

ư? Mày không tin là để một tập đoàn có năng lực điều hành sẽ tốt hơn?” Vĩnh Uy

nói khó khăn với khóe miệng rách tím bầm.

“Câm mồm!” Hắn gầm lên. “Mày đã hủy hoại ba tao khiến ông ấy

sống dở chết dở. Mày đáng bị băm vằm cũng với thằng oắt này, đó là quả báo. Hừ,

nhưng dù sao tao cũng đã cho mày cơ hội rồi... Mày làm theo đúng những gì tao

yêu cầu chưa?”

“Còn hơn thế nữa. Ha ha, nhưng tao vẫn không ngờ mày lại ấu

trĩ như thế. Tao tưởng mày sẽ yêu cầu việc gì mang tính tầm cỡ hơn cơ.” Vĩnh Uy

nhún vai, miệng nhếch lên mỉa mai, anh rút từ trong lớp áo da tập hợp đồng có đầy

đủ hiệu lực.<>

Cả bọn đều trợn mắt ngạc nhiên và có chút điên tiết với vẻ

lên mặt của anh. Chúng không hiểu vì sao anh lại dễ thỏa hiệp như vậy.

Vĩnh Uy nói tiếp: “Mày định giao dịch thế nào đây?”

“Tao sẽ kiểm tra, nếu ok mày có thể mang thằng nhóc đi.” Tên

mặt bủng hất hàm thằng bên cạnh, nó bước đến định giật lấy tập giấy tờ nhưng

Vĩnh Uy nhanh chóng giơ tay cao quá đầu và lùi lại.

“Mày nghĩ hơi đơn giản quá đấy. Sẽ không chuyện mày có được

thứ gì nếu tao chưa chắc chắn thằng bé được an toàn đâu.”

Tên râu xồm nghiến răng: “A mày dám thách thức bọn ông?” Hắn

lại hất mặt cho tên đàn em đứng sau lưng giữ chặt bé Bin, tên này liền ép mạnh

con dao hơn nữa vào cổ thằng bé.

Vĩnh Uy lo phát sốt nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh: “Tao

khuyên chúng mày đừng nên làm trầm trọng thêm tình hình. Gây thêm khó dễ cho

tao chẳng ích gì cả, nên nhớ chính mày đã nói tao là một thằng không có nhân

tính. Với tao cuộc chơi nào cũng phải 50/50. Sao hả?”

Tên mặt bủng trầm ngâm suy nghĩ một thoáng rồi gật đầu.

“Thôi được! Tao sẽ cử một thằng giao con cho mày đồng với lúc mày giao tập hợp

đồng đã ký cho thằng đó. Tiền chao cháo múc. Ok?”

“Đại ca...” Tên râu xồm khẽ kêu nhưng tên mặt bủng gạt đi.

Theo suy nghĩ của h