pacman, rainbows, and roller s
Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Gái Ế Khiêu Chiến Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327135

Bình chọn: 8.00/10/713 lượt.

9fbàn tay trắng, 32chỉ trong 7fkhoảng thời eagian ngắn 30đột nhiên c1cảm thấy 0ecuộc sống 3bkhông còn adchút ý nghĩa a3nào.

Anh b1ôm cô vào d8trong ngực, ddùng cái 35ôm ấp để elàm ấm 2lòng của ebcô, an ủi: 1"Em còn c6có anh."

Mười 16sáu năm c0nay, anh cũng 14là một 5người cô c7đơn, nếu 3bnhư không 2ephải là fcó quyển 29nhật ký dkia làm bạn, 6không biết 9sẽ có bao enhiêu đêm 2ekhông thể e4chợp mắt.

Thay a7vì nói là ecó quyển 4bnhật ký d1kia, chẳng 5fbằng nói 4là cô, là ccô sống cdở trong eclòng của 9anh, cho anh bvô hạn 8hi vọng, 53để cho 5anh kiên eecường sống dqua mười 8sáu năm 1erồi mới 2ccó anh của 2angày hôm 30nay.

"Cái 9đó không 3bgiống nhau." 94Cô rời 6bkhỏi ngực afanh, thở 4dài một c6hơi, sau 6đó mù quáng ađi về phía 6trước.

Anh 6đuổi theo, 9nghĩ muốn 1ôm cô đi, 77nhưng lại 9bị cô đẩy 01ra, còn nghiêm 6dnghị cảnh 7dcáo: "Tôi fcảnh cáo 3anh, không 0ccho phép 61động tay 8động chân 2dvới tôi."

"Đừng 18quên, em aclà bạn b9gái của bfanh."

"Đó b9là bạn bgái giả, fhiện tại adcũng đã bdiễn xong, 1cho nên chúng 4ta không 46cần phải 2duy trì cái 58loại quan chệ giả 92dối này 0nữa. Bắt dđầu từ a4bây giờ, 0fđường e6anh anh đi, eđường 3tôi tôi 7đi, chúng 4ta không 5liên quan 3cgì đến 3nhau nữa." 84Tạ Thiên 8Ngưng nghiêm 24túc đem 0equan hệ bcủa bọn 22họ nói e0rõ ràng 4bra, nói xong 2fliền quay 9đầu bỏ eđi.

Nhưng 09sau khi xoay 6người bước dfđi, đột f4nhiên cảm 3thấy có c6chút chút 8không nỡ, bcô không c8bỏ được 76chuyện anh cthỉnh thoảng 50bá đạo, b4thỉnh thoảng 20dịu dàng 6cưng chiều.

Từ 5nhỏ đến 9blớn, đúng 02là chưa fftừng có f4người nào ecưng chiều 3cô như vậy, eloại cảm 8giác này 1thật hạnh 0phúc.

Nhưng 8cô cũng 56hiểu rõ, 74người đàn 57ông này 3không phải 23nhân vật 7fđơn giản, 3echọc phải 0anh ta, chỉ c9sợ về 3sau sẽ phiền 1toái không 5dngừng.

Một fdngười có fbthể thanh etoán được 23khoản tiền aclớn hơn 4fmột ngàn 0vạn, làm 8bsao có thể 5là nhân 3fvật đơn bagiản được?

"Này, 5anh làm gì 6vậy?"

Phong cKhải Trạch 36bước nhanh 6acho theo kịp d6cô, cứng 4crắn kéo acô trở 15lại đi dvề phía c9xe của mình, 5không nói 1chai lời d7đẩy cô 5vào trong d9xe, sau đó 6cđóng cửa daxe lại, 1rồi mình c9cũng lên 4xe.

Anh fnhốt hai 29người vào 6trong không a9gian nhỏ 8hẹp, xe 1cách âm edrất tốt, 7không nghe 4được bất 0kỳ âm thanh 28bên ngoài 49nào, vì cvậy không e4khí trong f0xe càng yên clặng hơn, bmột tiếng 1ađộng nhỏ 6cũng không 8có.

Vô dcùng yên 51lặng, mới akhiến cho 24người ta ecảm thấy e8khó thở, 3dường như 1cngay cả 53tiếng thở b4cũng có dthể nghe 5thấy.

Tạ cThiên Ngưng 05không chịu 9nổi yên 8lặng như 4vậy, định dmở cửa 1ra ngoài 6ahít thở afkhông khí.

Nhưng 6anh không 71cho, giữ dchặt cô 3sau đó khóa 3acửa xe lại, 1không cho 4cô xuống 1xe.

Nhìn bthấy anh 6bhành động 3enhư vậy, 8cô tức cgiận chất evấn: "Phong 56Khải Trạch, 7rốt cuộc eaanh muốn alàm gì?"

"Anh dmuốn làm 71gì, đã dsớm nói 05cho em biết d2rồi, không 2phải sao?"

Anh bmuốn theo a6đuổi cô.

"Anh edđừng đùa 16kiểu này dvới tôi bnữa được 69không? Nếu 1như tôi 06đoán không 5bsai, anh là 3một thiếu 09gia giàu dcó, một d0đại thiếu 3gia chỉ 1biết ăn 6chơi phóng 4etúng, cho 3anên mới bcó nhiều 32thời gian 7cùng tốn b5nhiều tiền 5fbạc trên 79người tôi 1như vậy. 0e Nhưng mà 8tôi lại 2không có d0thời gian, 75cũng không c6có sức e9lực để a0chơi cùng f9với anh, 1canh đi tìm 92cô gái khác 16đi, được 81không?"

Bây 65giờ cô 9fcảm thấy cfmệt chết 99đi được, dmệt đến 36mức chỉ 0muốn hôn damê.

"Anh enói rồi, 4banh không fphải đang 1fđùa." 88Anh tức 9cgiận trả 3lời lại, 4dtrong ánh fmắt rất 7dnghiêm túc, 31tuyệt đối bbkhông phải 3là giả.

Anh 8nghiêm túc, f2lại khiến 3cho cô càng 2đoán mò 9bhơn, ngơ 81ngác nhìn danh nhưng 73rất nhanh 9liền bình detĩnh lại, ekhông muốn edrơi vào 6cái bẫy fccủa anh: 4"Anh, bvan cầu f0anh buông f8tha cho tôi cđi, cho dù 24anh không f4phải đang 4đùa, tôi evới anh 40cũng không 5có khả ecnăng."

"Tại b0sao lại dkhông có a3khả năng?"

"Chúng fta là người 9của hai 6fthế giới 73khác nhau."

"Ôn eaThiếu Hoa 71cũng coi blà đại c4thiếu gia, eetại sao 6em có thể 97tiếp nhận 2hắn mà 2bkhông thể 76tiếp nhận 00anh chứ?" b6Phong Khải 6Trạch nổi 84giận, nắm 3chặt cổ d9tay cô, tức 0fgiận chất 2vấn.

Anh 1ghét sự b0cự tuyệt a3của cô.

Trong 3khoảng thời 11gian này, e7chẳng lẽ f4cô còn chưa ethấy rõ f8tâm tư của 6anh đối cvới cô fsao?

"Cái c6đó không 1giống nhau."

"Có 00cái gì không d9giống nhau? 47Hắn là 40đại thiếu 5egia thì em ccó thể 4tiếp nhận, 4còn anh là f6đại thiếu 7egia thì em 73lại không fthể tiếp 77nhận được c5sao?"

"Hiện 8tại tôi d0đang rất 7bmệt, không 0muốn nói 24mấy chuyện fnày với 1anh, tóm cflại chúng eta đến ađây chấm ddứt." 4eTạ Thiên 2bNgưng không 5trả lời 8được câu bdhỏi của 1eanh, chẳng 92thể làm bgì khác 3hơn là trốn 9tránh, muốn 3được một bmình yên 8tĩnh.

"Tạ bThiên Ngưng, 45em nghe kỹ echo anh, chúng e7ta sẽ không 3bchấm dứt 3ở đây, becả đời f0này em cũng 4chỉ có 22thể thuộc cavề anh, ebem nghe cho 4drõ em chỉ 0có thể 46thuộc về aanh mà thôi." cbHai tay của danh nắm f5chặt bả 38vai cô, lôi 6ccô đến 6ftrước mặt 6m