
thực tế, sau hai năm kết hôn, anh quả thực
đã làm được điều này. Cô dĩ nhiên chẳng thể phủ định nó.
“Anh và Tĩnh Nghi đã là quá khứ, đối với anh, đó là
mối tình đã được đặt dấu chấm hết.”
Cam Lộ do dự một lúc lâu rồi hỏi: “Anh nói anh và cô
ta không còn có thể, cách biểu đạt này có nghĩa là vì những tác động từ bên
ngoài cho nên hai người mới phải chia tay. Nếu … ý em là”, cô buồn rầu nhíu mày
lại, không biết phải diễn đạt ý tứ của mình thế nào cho thỏa đáng, “Nếu không
có những tác nhân bên ngoài, anh và cô ấy sẽ thế nào?”
Thượng Tu Văn vẫn mỉm cười, một điều gì đó thoáng qua
trong mắt anh mà cô không hiểu: “Chuyện này không có nếu như Lộ Lộ à, anh chỉ
có thể thẳng thắn nói với em rằng, bây giờ anh và cô ấy chỉ là hai người lạ
quen biết nhau mà thôi.”
“Anh đang cảm thấy em đang tìm hiểu một cách vô vị câu
chuyện cũ chẳng liên quan gì đến mình đúng không? Tu Văn, em chỉ là không nén
nổi hoài nghi, anh cầu hôn em chẳng qua chỉ là một sự thỏa hiệp với cuộc sống.”
“Lộ Lộ, em cho rằng anh vì sao kết hôn?” Nụ cười vụt
tắt trên gương mặt Thượng Tu Văn, bàn tay theo tóc cô trượt xuống nâng cằm cô
lên, nhìn thẳng vào mắt cô, “Dĩ nhiên, mẹ anh quả thực hy vọng anh kết hôn ổn
định cuộc sống, nhưng bà không phải là người thích được bế cháu nội đến phát
cuồng như những bà mẹ chồng khác, anh cũng không lấy vợ chỉ vì để làm vui lòng
bà.”
“Em nói thỏa hiệp ở đây không có nghĩa là ám chỉ áp
lực từ mẹ anh.”
“Anh hiểu ý em, Lộ Lộ” Anh chăm chú nhìn cô, ánh mắt
sâu thẳm mà ấm áp, “Anh cầu hôn em là vì anh cảm thấy sống cùng em là một việc
rất vui vẻ và hạnh phúc. Trước giờ anh chưa từng nghĩ vợ của mình phải có tính
cách như thế nào, đối nhân xử thế ra sao. Thứ anh cần là em tin tưởng nối kết
cuộc sống của anh với em, cho anh cảm giác tự nguyện để cho đi lòng tin đó.”
Anh rất ít tâm sự hay bộc bạch với cô, cho dù là lúc
cầu hôn, chỉ có ngữ khí trịnh trọng hơn bình thường chứ không hề nồng nhiệt.
Thế nhưng khoảnh khắc này, trái tim cô bỗng thổn thức, nước mắt trào ra, cô úp
mặt vào tay anh, không biết nên nói gì.
Cô vẫn không thể xác định, nhưng anh thành khẩn đối
diện với cô như thế, tất cả hoài nghi dường như đều trở nên rất nhỏ bé. Cô đã
tự mình làm khổ mình. Cô nghĩ, cô nên giống anh, lựa chọn cho đi lòng tin.
Cuộc sống của Cam Lộ bình yên trở lại, ít ra là ngoài
mặt.
Thượng Tu Văn và Phùng Dĩ An bận rộn xử lý những ảnh
hưởng xấu sau bài báo đó, trong lúc họ không ngừng chạy tới chạy lui chôn công
quyền, thì nhận được thông báo, có sở ngành liên quan của tỉnh thành liên tiếp
mở hội nghị phân tích chất lượng cốt thép trên thị trường nguyên vật liệu xây
dựng, hội nghị bàn về công tác an toàn trong xây dựng nhiều không kể hết. Một
số thì Thượng Tu Văn tham dự, còn đa số thì đẩy cho Phùng Dĩ An, còn anh thì
chạy như con thoi giữa hai thành phố, không giống như lúc trước chỉ lưu lại
nhiều nhất là một hai ngày, bây giờ anh thường đi đến mấy ngày mới trở về nhà.
Anh nói với Cam Lộ, gần đây không chỉ ở thành phố này,
nhà nước đã đẩy mạnh công tác kiểm tra quản lý đối với các công ty sắt thép tư
nhân, các chính sách liên tiếp được ban hành, đề cập đến nhiều phương diện tín
dụng, tiêu thụ và đánh giá môi trường, lại thêm dạo này giá quặng sắt trong
nước và quốc tế phập phù không ổn định, cậu anh yêu cầu anh thường xuyên đến đó
thương lượng quyết sách bán hàng và kinh doanh của công ty.
Lần đầu tiên anh giải thích rõ ràng với cô về công
việc của mình như vậy, Cam Lộ tuy không hiểu lắm vì sao Thượng Tu Văn tuy chỉ
làm đại lý, không giữ chức vụ ở Húc Thăng, nhưng lại phải tham dự vào mọi quyết
sách của Húc Thăng, nhưng chắc chắn cô sẽ không bao giờ đặt câu hỏi nữa.
Thượng Tu Văn không ở nhà, buổi tối chỉ có Cam Lộ ăn
cơm với Ngô Lệ Quân . Không khí trong nhà vẫn trầm lắng, Ngô Lệ Quân gần đây
thường xuyên để lộ tâm trạng lo lắng, buồn phiền, Cam Lộ lựa lời hỏi bà có chỗ
nào không khỏe, bà hờ hững đáp: “Tôi không sao, thanh niên các cô chỉ cần làm
tốt việc của mình là được rồi.”
Cam Lộ nghĩ, được thôi, vậy thì ai lo việc người nấy
vậy. Một học kỳ nữa sắp kết thúc, công việc của cô thật không ít chút nào.
Nhiều năm trở lại đây, tỉ lệ đậu tốt nghiệp cấp ba của
trường trung học trực thuộc Đại học Sư phạm này luôn ở múc đáng tự hào, khi
tuyên truyền ra ngoài nhà trường không có ý nhấn mạnh điều này, nhiều nhất chỉ
nói bao nhiêu học sinh được tuyển vào các trường đại học danh tiếng trong và
ngoài nước, có bao nhiêu học sinh đạt trên 600 điểm, học sinh nào môn học nào
đạt thành tích cao ở các kì thi quốc tế… Thế như kỳ thi tốt nghiệp năm nay,
trường Nhất Trung đột nhiên vượt chỉ tiêu một cách vô cùng ngoạn mục, có lớp 41
học sinh đều đạt trên 600 điểm, chiếm hai trong số top 3 có thành tích cao nhất
chuyên ban khoa học tự nhiên của tỉnh, còn một lớp khác có thủ khoa chuyên ban
khoa học xã hội của thành phố, được tờ báo trước nay luôn chú trọng thành tích
của các kì thi tốt nghiệp đăng tin, truyền thông ngoại tỉnh đưa tin, trong
thoáng chốc tên tuổi nổi tiếng như cồ