Old school Swatch Watches
Gia Cố Tình Yêu

Gia Cố Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326100

Bình chọn: 8.00/10/610 lượt.

óc sân vận động còn giữ lại những kiến trúc ngày trước, trong lầu

cổ “tháp chuông” bố trí phòng thực hành lý hóa; lễ đường với kiến trúc mái vòm

được sửa sang thành hội trường nhỏ, những phòng học ngày ấy trở thành văn phòng

của giáo viên, chẳng ai phàn nàn văn phòng cũ kỹ, bởi vì kiến trúc mà người Anh

để lại có chất lượng cực tốt, bề ngoài cổ kính, tường dày kiên cố, bên trong

đông ấm hè mát, rất thích hợp với khí hậu ở đây.

Giờ nghỉ trưa, những giáo viên không phải kiểm tra giờ

tự học đều tự trang bị cho mình chiếc ghế ngủ có thể gấp lại, tranh thủ thời

gian có hạn chợp mắt một chút, Cam Lộ cũng nằm nhắm mắt nhưng không tài nào ngủ

được.

Tối qua lúc Thượng Tu Văn đi tắm, cô mệt nhoài sắp

chìm vào giấc ngủ, trong mơ màng, cô nghe thấy tiếng điện thoại để ở đầu giường

bên kia của anh vang lên, anh quấn khăn tắm bước ra, cầm lấy điện thoại đi ra

ngoài nghe.

Giọng của Thượng Tu Văn lúc được lúc mất vọng vào

phòng, nhưng rõ ràng là đang hạ giọng thấp nhất có thể, cô chỉ mơ hồ nghe thấy:

“Muộn lắm rồi, chúng ta để hôm khác hẵng nói.” Hồi lâu yên ắng, Cam Lộ tự cười

cái tư thế nín thở nghe lén người khác nói chuyện của mình, cô xoay người lại,

mặt đối diện với cửa sổ, tiếng của Thượng Tu Văn lại vang lên, có chút cao

giọng, tâm trạng khó đoán định, “Được rôi, Tĩnh Nghi, cứ thế nhé.”

Cái tên rõ ràng thuộc phái nữ lọt vào tai cô, cô bất

giác tỉnh quá nửa. Thượng Tu Văn một lúc sau mới bước vào phòng, nằm xuống bên

cạnh cô.

Cô nhẹ nhàng hỏi: “Ai mà gọi đến muộn thế?”

“Đánh thức em rồi à? Xin lỗi nhé. Là một người bạn hồi

trước, ngủ đi, ngày mai em còn phải dấy sớm đấy.”

Không có một người vợ nào mà không hiếu kỳ với những

cuộc gọi nửa đêm của chồng. Nhưng Cam Lộ không truy hỏi nữa, cô không hề đa

nghi, họ yêu nhau hơn một năm, kết hôn gần hai năm, với tính cách của cô và

những gì cô hiểu về Thượng Tu Văn, không đến nỗi vì một cuộc điện thoại mà phải

suy nghĩ lung tung.

Cô chỉ là nhớ lại, mình cũng từng vào một đêm nào đó

nhấn nút gọi cho một số điện thoại, nghe bản nhạc chờ “Lời thì thầm ngày thu”

vang lên bên tai, mãi đến khi bản nhạc chờ vừa hết thì mới nghe thấy giọng nói

quen thuộc: “A lô, ai đó?”

Cô như nghẹn lại, tất cả những gì định nói đều dồn ứ

lại nơi cổ họng, không cách nào thoát ra được.

Giọng nói đó có chút không kiên nhẫn “A lô” một lần

nữa, cô mới nhỏ nhẹ nói: “Là em.”

“Lộ Lộ.” Đối phương nhận ra giọng cô, “Khuya thế này

rồi, có chuyện gì vậy? Có phải là…”

Cô chợt nhận ra những lời mình muốn nói buồn cười đến

mức nào, thật đúng với câu miêu tả thường dùng trên mạng: đầu óc bị cánh cửa

kẹp rồi. Cô trước nay không hề thích gây chuyện thị phi, cũng thật sự không

biết mình trúng phải tà thuật gì mới có ý nghĩ điên rồ muốn thông báo cho bạn

trai chia tay hai năm trước rằng: Ngày mai em lấy chồng rồi, dù em không chắc

chắn về quyết định của mình nhưng em chuẩn bị quên hẳn những chuyện cũ, bắt đầu

một cuộc sống hoàn toàn mới.

Hơn nữa, chia tay là do cô chủ động đề nghị, cái thông

báo này, người ngoài nhìn vào, đại khái gần giống như một sự thị uy vô vị vậy.

“Không có gì, xin lỗi, gọi nhầm số, làm phiền anh rồi.

Tạm biệt.” Cô vội vã nói, rồi cúp điện thoại, cô hiểu lần này mình đã thực sự

buông tay.

Thế mà một cuộc điện thoại gọi cho chồng lại làm cô

nhớ đến chuyện dĩ vãng xưa cũ gần như đã phai nhòa trong cô, Cam Lộ có chút

buồn bã, lại có chút buồn cười. Giờ nghỉ trưa kết thúc, cô cùng các giáo viên

khác thu dọn lại ghế nằm, tập trung vào một góc. Buổi chiều cô có lớp, nhìn

lướt qua tập giáo án, nội dung bài giảng nhanh chóng hiện lên trong đầu cô,

đúng giờ cô đến phòng học lớp 10/2.

Sau khi tỉnh đổi mới cách dạy và học, cấp hai thi Lịch

sử đề mở, lại chiếm một số điểm không mấy quan trọng, ngoài số ít em có hứng

thú với lịch sử ra, những học sinh khác từ cấp hai đã không còn nghiêm túc học

môn này. Sang cấp ba, giáo viên không thể không vừa dạy bài mới vừa ôn lại bài

cũ. Cam Lộ luôn dạy các lớp cấp ba ở trường học trước, công việc vô cùng bận

rộn, sau khi chuyển về trường trung học trực thuộc Đại học Sư phạm này, cô thay

một giáo viên bị ốm dạy lịch sử lớp 7 cho sáu lớp, công việc không thể tính là

ít, nhưng áp lực không nhiều. Học kỳ này được phân dạy cấp ba bốn lớp, lại là

tiết học bắt buộc, hơn nữa chắc chắn sẽ theo đến lúc thi tốt nghiệp, tự nhiên trách

nhiệm cũng nặng nề hơn.

Cô giảng bài vừa nhẹ nhàng lại có logic, khiến kiến

thức bài học có phần rối rắm, dài dòng ở sách lịch sử mới trở nên dễ hiểu và cô

đọng hơn, nhưng do thời gian có hạn, không thể đi sâu hơn, cô đành cố hết sức

bảo đảm trong thời gian quy định có thể giảng rõ ràng nội dung chính của chương

trình học.

Học sinh bây giờ tư duy rất nhạy bén, tất nhiên có học

sinh xì xầm nói môn Lịch sử khô khan nhạt nhẽo, còn lâu mới thú vị được như

chương trình “Bách gia giảng đàn” trên truyền hình, tại sao cô giáo Cam không

thể giảng lịch sử sinh động thú vị giống như Kỷ Liên Hải. Cam Lộ không lấy làm

phật lòng, chỉ nói với các em rằng, thứ nhất cô không định phán xét ch