
t lát, thì không thể bình tĩnh được
nữa, quyết định trước hết phải hủy thi diệt tích, chuyện trong hiện thực quan trọng hơn so với thế giới hư ảo, dù sao Hoang Thành Minh Nguyệt
chờ thêm hai phút cũng không có chuyện gì, tuyệt đối không có khả năng
cô sẽ không biết lượng sức mà tự mình đi khiêu chiến với quái cấp 45+.
Híp cặp mắt hồ ly lại: “Để tớ chiêm ngưỡng một chút…” Bàn tay giơ về phía bức tranh.
“Tiểu Lạc, đừng tưởng rằng tớ không biết cậu đang có ý gì!” Mắt thấy Lạc
Thiếu Thừa sắp chạm được vào bức tranh, Doãn Phong vội vàng ném bức
tranh về phía đám anh em! “Mọi người chú ý, tiểu Lạc muốn hủy diệt chứng cớ rồi! Chúng ta nhất định phải bảo vệ tốt tâm ý trân quý của MM, không thể để Tiểu Lạc đạt được âm mưu!”
“Các cậu… đây là áp phích
tuyên tuyền của bộ tuyên truyền bọn tớ…..” Hàn Dịch nhìn thấy đám người
đó lợi dụng tấm áp phích để chơi trò anh đuổi tôi rượt, bỗng có cảm giác không nói nên lời.
“Trời, ném trật!” Trong lúc hỗn loạn không
biết là ai tùy tay ném tấm áp phích lên giường Doãn Phong. Lạc Thiếu
Thừa thấy thế lập tức chạy về phía giường. Những nam sinh khác cũng nhất trí đồng loạt chạy về phía giường!
Vì thế lại thêm một phen
chiến loạn. Lạc Thiếu Thừa đúng là người đầu tiên chạy tới giường Doãn
Phong, nhưng còn chưa chạm tới bức tranh, đã bị bọn họ đè xuống, “Các
đồng chí, đè cậu ta xuống cho tớ! Đè đến khi cậu ta không nhúc nhích
được mới thôi!” Doãn Phong còn thêm dầu vào lửa, hét lớn.
“Đứng
lên hết…. cho tớ… Không thở….. được….” Đám ngu ngốc này, muốn làm anh
chết ngạt sao….. Lạc Thiếu Thừa hơi thở mong manh, giãy giụa nói, nhưng
lại không thấy đám người đè phía trên anh có bất cứ động tĩnh gì.
“Tớ mang tranh đi trước, các cậu thả Lạc Thiếu Thừa ra đi.” Hàn Dịch chưa
gia nhập cuộc chiến động lòng trắc ẩn, nhìn không được, đi đến bên
giường, giơ tay cầm lấy tấm áp phích sắp bị đám người này đạp xuống
chân.
Thế nhưng, những người này lại không thiện lương được như
Hàn Dịch, mắt thấy Hàn Dịch đã rời khỏi phòng ngủ, bọn họ vẫn đè trên
người Lạc Thiếu Thừa, lười đứng dậy, dĩ nhiên là coi anh như sofa thịt
người rồi!
“Các cậu…… Khụ……. Giường sắp sập…. mau đứng lên…..”
Chiếc giường đơn mỏng manh trong phòng ngủ sao có thể chịu được thể
trọng của cả đám thiếu gia to lớn, phần giữa từ từ lõm xuống…. Các nam
sinh chưa chơi đã nghiền, vẫn bất động như trước!
Lạc Thiếu Thừa cảm thấy không khí trong phổi của mình sắp bị nặn ra hết rồi… Không được, anh phải thay đổi chiến lược!
“Ai… Tiểu Nguyệt.. Còn chờ….. tớ…” Đối với đám hòa thượng lãnh huyết này,
con gái chính là báu vật…….”Một mình….. Tiểu Nguyệt…… ở nơi đó…….” Giống như đang đau khổ, ý nghĩa câu nói mơ hồ, khiến các hòa thượng nghĩ lung tung.
“Tiểu Bạch, cậu nói cho rõ, Nguyệt MM sao rồi?” Quả nhiên độ mạnh của đám người đè phía trên anh giảm đi một phần.
“Cô ấy ở…… Thanh Lẫm cung.” Chưa nói từ cửa. Quả nhiên sức nặng trên người lại nhẹ đi vài phần.
“Sao cậu không nói sớm! Mệt cậu là sư phụ của người ta! Sao lại ném em ấy ở
một nơi nguy hiểm như thế!” Sức nặng trên người rốt cuộc cũng đã biến
mất, Doãn Phong còn trực tiếp giơ tay kéo anh dậy.
Các hòa
thượng đều rất chú ý đến MM duy nhất trong miếu, chạy nhanh về phía máy
tính, ngoại trừ cái máy tính đã nâng cấp đang bị Lạc Thiếu Thừa chiếm
lấy, Doãn Phong còn một cái máy tính cũ từng sử dụng trước kia. Quả
nhiên mọi người nhận được tin cầu cứu Hoang Thành Minh Nguyệt gửi đến
cách đây vài phút, không khỏi liên tục vỗ ngực, oán trách bản thân mình
thiếu quan tâm đến MM! Đang định tập thể chạy tới cửa Thanh Lẫm cung cứu công chúa, lại bị một câu nói của Lạc Thiếu Thừa chặn lại: “Gây trở
ngại cho chuyện yêu đương của anh em sẽ bị thiên lôi đánh!” Ném ra một
trái lựu đạn, chuyện ai người nấy làm đi.
Khi Lạc Thiếu Thừa nhận được tin nhắn cũng thấy kinh ngạc, không nghĩ tới chỉ trong vài phút đã xảy ra chuyện lớn như thế! Vội thuấn di đến cửa Thanh Lẫm cung, lúc này chỉ nhìn thấy thi thể của cô và người khác, cộng thêm hai người đang
đứng bên cạnh…..
Sau đó là chuyện Lê Duyệt đã nhìn thấy.
[Tán gẫu gần'> Cương Bản Nhật Xuyên: Bạch Y Ngự Phong, tôi không có giết đồ
đệ của anh, là bọn họ giết đồ đệ của anh, tôi và Cúc thay đồ đệ của anh
báo thù rồi!
[Tán gẫu gần'> Tàn Cúc Đầy Đất: Lão đại nói không sai!
Đồi Bản không hiểu gì hết đã bị người ta giết chết, sau lại nghe lời nói
của Bạch Y Ngự Phong, rốt cuộc cũng hiểu được đại khái có chuyện gì đang xảy ra, cũng khó trách trên người con chim nhỏ cấp 20 này lại có trang
bị cực phẩm cấp 55+, hóa ra là do Bạch Y tặng!
Người thường không cách nào hiểu được hắn nhung nhớ không muốn rời xa Nội Khốc đến mức
nào..... Không chỉ có thế giới quan, đạo đức quan rất hợp nhau, mà còn
giống chiến thuật lựa chọn trong lúc đánh nhau..... Giống như vừa rồi,
nếu như Nội Khốc giết người thành tánh công cao máu nhiều còn ở đây, cậu ta quyết sẽ không để nhạc công hệ phụ trợ như Cúc tiểu đệ chắn ở phía
trước, ai kêu mình sợ chết chứ....
Cho nên, Nội Khốc trở về là
một vấn đề vô cùng quan trọng, biết rõ B