
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy hỏi em ba người còn lại của đảng 4P vì sao lại có danh hiệu như vậy…
Lê Duyệt: Nếu không phải các anh có hành động mờ ám thì sao lại bị gán cho cái danh như thế?
Lạc Thiếu Thừa: Ta và Tiểu Hiên là tuổi trẻ còn ngu ngốc bị người ta lừa
gạt, còn Tiểu Phong và Tiểu Dương lại càng thêm lừa gạt….
Lê Duyệt: Anh cũng không có chụp cùng em….
Lạc Thiếu Thừa: (bừng tỉnh) Haha, thì ra là Tiểu Duyệt muốn chụp, em phải nói sớm nha….
Lê Duyệt: Anh còn giả trang công chúa…
Lạc Thiếu Thừa: …Tiểu Duyệt, không nên tức giận, ngày mai chúng ta đi chụp có được hay không?
Lê Duyệt: Được, anh hóa trang công chúa….
Lạc Thiếu Thừa: Nhưng nếu Tiểu Duyệt hóa trang thành công chúa sẽ đẹp hơn ….
Lê Duyệt: …..
Cuồng Anh Loạn Vũ: (gật đầu) Đúng vậy, tất cả mọi người đều muốn nhìn thấy
công chúa Tiểu Duyệt, nhất định là khuynh đảo chúng sinh….
Lê Duyệt: Không hợp với phong cách khiêm tốn của em….
Lạc Thiếu Thừa: Nếu anh hóa trang thành công chúa, thì sẽ không phù hợp
chụp với em, hơn nữa sẽ không rửa sạch được thanh danh của 4P.
Lê Duyệt: …..Thôi được rồi….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (quả nhiên con gái cần phải dụ dỗ…toát mồ hôi…)
Có bao giờ nghi ngời đối phương thay đổi?
Lạc Thiếu Thừa: Sẽ không.
Lê Duyệt: Sẽ không.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Vì sao lại khẳng định như vậy?
Lạc Thiếu Thừa: Theo cá tính của Tiểu Duyệt, nếu đã không thích em thì sẽ không dây dưa với nhau.
Lê Duyệt: Giống như trên. Thật ra ở phương diện này thì hồ ly và em khá giống nhau…
Có thể tha thứ nếu đối phương thay lòng?
Lạc Thiếu Thừa: Không tha thứ. Người phản bội em, kết quả rất thảm…(cười âm hiểm)
Lê Duyệt: Cũng vậy.
(không khí bốn phía đột nhiên đông lại)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Lạnh quá…
Sau đó bản thân sẽ thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Những người khác có lẽ sẽ không làm được gì, thân bại danh liệt, sống không bằng chết,….
Lê Duyệt: Muốn sống thì không thể tự tử, ý kiến hay….
Cuồng Anh Loạn Vũ: (bực mình với hai người này…)
Nếu đối phương trễ hẹn hơn 1 tiếng thì sao?
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy luôn đúng giờ, sẽ không chuyện đó xảy ra, nếu thật sự không đến đúng hẹn thì khi cô ấy trễ hẹn một chút em đã gọi điện rồi.
Lê Duyệt: Nếu anh ấy đến muộn như vật, em đã đi mất rồi. Thật ra chúng em
đã có giao kèo, bình thường chỉ chờ đối phương nhiều nhất nửa tiếng đồng hồ. Nhưng nếu máy bay trễ giờ hoặc đại loại như vậy, thì không có cách
nào khác, đành chờ….
Lúc hai người ở cạnh nhau, khi nào cảm thấy tim đạp rộn ràng?
Lạc Thiếu Thừa: A, cái này không thể nói ra được…(cười trộm)
Lê Duyệt: Anh ấy… cái này….(mặt đỏ ửng)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Chẳng lẽ chẳng lẽ….(chẳng lẽ là thời điểm cấm người xem)
Khi làm việc gì mà cảm thấy hạnh phúc nhất?
Lạc Thiếu Thừa: ….Một số thời điểm (vẫn nhìn Tiểu Duyệt cười mờ ám)
Lê Duyệt: Thật ra thì….Nhiều lúc cảm thấy rất hạnh phúc (tránh ánh mắt của Lạc Thiếu Thừa)
Cuồng Anh Loạn Vũ: Lạc Thiếu em nói như vậy khác gì chưa nói…..
Lạc Thiếu Thừa: Vậy chị cho rằng là lúc nào?
Cuồng Anh Loạn Vũ: Ta làm sao biết được ….(Lạc thiếu ngươi rất hẹp hòi cứ nói thẳng ra có làm sao ….)
Thích vị trí nào trên cơ thể của đối phương?
Lạc Thiếu Thừa: Đầu óc.
Lê Duyệt: Tay.
Cuồng Anh Loạn Vũ: Tại sao? (bình thường đáp án thường là ánh mắt, đôi môi, các ngươi quả thật không giống người thường…)
Lạc Thiếu Thừa: Cô ấy rất thông minh.
Lê Duyệt:Thao tác của anh ấy rất chính xác, tốc độ rất nhanh, nhìn qua rất thích mắt.
Ghét đối phương làm gì với mình?
Lạc Thiếu Thừa: Giấu giếm với em. Bây giờ em hỏi cô ấy cái gì, cô ấy đều nói hết.
Lê Duyệt: Nói láo với em. Nhưng bây giờ đãít hơn nhiều.
Bản thân giỏi nói dối không?
Lạc Thiếu Thừa:…. Tương đối am hiểu.
Lê Duyệt: Mấy câu anh ấy nói không có mấy câu là thật, nhưng câu vừa rồi là thật.
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em cũng giỏi nói dối.
Lê Duyệt: … Không giống như anh, khi nói câu nào là thật, câu nào là giả, chính anh cũng không rõ!
Lạc Thiếu Thừa: Ít nhất tình cảm của anh dành cho em là thật….
Lê Duyệt: … quên đi, không nói vấn đề này nữa, chị, tiếp theo…
Cảm thấy đối phương phù hợp với loại hoa gì?
Lạc Thiếu Thừa: Ngọc lan trắng.
Lê Duyệt: Hoa? Cỏ có vẻ hợp hơn…. (khôn nhịn được cười)
Đã từng cãi nhau chưa?
Lạc Thiếu Thừa: …Thường.
Lê Duyệt: Hơn nữa bây giờ còn tranh nhau vùng lên…
Cuồng Anh Loạn Vũ: Tại sao?
Lê Duyệt: Chưa từng nghe qua câu người tính tình giống nhau dễ thành địch nhân sao?
Cuồng Anh Loạn Vũ: Nhưng các ngươi không phải là người yêu sao?
Lạc Thiếu Thừa: Hai người chúng em không phải cãi nhau, mà là tranh luận, tranh luận…
Lý do cãi nhau?
Lạc Thiếu Thừa: Thật ra đều là chuyện nhỏ…
Lê Duyệt: Chuyện nhỏ mà anh còn tranh với em…
Lạc Thiếu Thừa: Câu đấy sai rồi, thường ngày ở chung thì ít xa cách thì nhiều, anh chỉ muốn nói thêm mấy câu với em…
Lê Duyệt: Anh không cần ở trước mặt chị giả vờ đáng thương..
Cuồng Anh Loạn Vũ: ( toát mồ hôi)
Sau đó làm hòa như thế nào?
Lạc Thiếu Thừa: Tranh luận hòa bình, người nào có lý thì người đó thắng.
Lê Duyệt: Ở cùng với anh, lúc nào cũng có thể trang luận….
Lạc Thiếu Thừa: Tiểu Duyệt, em không cả