
t thế này nên mới khẩn trương thế, các ngươi thương lượng thật kỹ
vào. Sáng mai ta sẽ đến lần nữa, dù sao hiện tại nhàn rỗi không có việc
gì, tới nhà các ngươi ăn vài miếng trái cây cũng tốt, ngươi đừng trách
ta mặt dày là được", Lý thị nửa đùa nói.
"Sao có thể, để tẩu
đem về một ít cho mấy đứa cháu nếm thử mấy loại trái cây tươi, những cái này tuy là đồ ăn vặt nhưng không hiếm, dù sao cũng giết thời gian",
Trương thị cười nói, lại lớn tiếng bảo Lô Hà Hoa đem một số gói vào túi
đưa cho Lý thị. Mang theo một bọc trái cây, Lý thị ngăn cản Trương thị đang định tiễn bà ra cửa, "Đệ muội,
muội đừng tiễn nữa, ta cũng không phải là không biết đường đi, muội nhớ
đêm nay phải thương lượng thật kỹ với Lô Dũng huynh nhé".
Trương thị gật đầu nói được, làm bà thấy yên tâm, Lý thị còn lo lắng người nhà Lô gia chướng mắt Tô Việt, không quên nhắc nhở vài câu, "Đệ muội, tuy
lời này không dễ nghe, nhưng Lô Uyển Chi nhà muội tuổi đã lớn, khó tìm
được chồng. Huống hồ đứa nhỏ A Việt này cũng là người thành thật, tuy
nói hai năm nay phóng túng, nhưng theo tình hình hiện nay, có vẻ như hắn đang ra sức sửa chữa sai lầm trước kia, hơn nữa có hai ông bà già bên
đó nhìn chằm chằm, đoán rằng nhất định sẽ tốt lên. Tô gia trong thôn là
một gia tộc lớn, Uyển Chi gả vào đây thì Lô gia các người không phải có
một chỗ dựa hay sao".
Thông minh như Trương thị làm sao nghe
không hiểu lời ẩn ý cưỡng bức lẫn dụ dỗ này, cười nói là để thương lượng với đương gia rồi nói sau.
Tiễn chân Lý thị, Trương thị thở
dài một hơi, ngồi trong phòng riêng suy tư nửa ngày. Lô Hà Hoa vừa rồi
dán lên cánh cửa nghe được rất rõ ràng, nàng ấy quay đầu nhìn qua đại tỷ đang ngồi ổn định thêu, thở dài, đến gần hỏi, "Tỷ, người có biết Lý
thẩm vừa rồi đến nhà chúng ta có chuyện gì không?"
Lô Uyển
Chi lắc đầu, hoài nghi nhìn muội nàng, "Không phải đến tìm nương của
chúng ta tán gẫu sao?", Trước mặt người nhà, nàng luôn là người khéo léo cởi mở, chỉ cần nhìn thấy người lạ, trước tiên là đỏ mặt, tiếp đó là
cúi đầu, cuối cùng thì im lặng.
"Không phải, hôm nay buổi
sáng rời giường không phải tỷ đã nói cho muội biết mấy con chim trên cây hòe kêu báo có tin mừng sao? Tỷ đoán xem có chuyện này nào?", Lô Hà Hoa hỏi, nàng đối với tỷ tỷ này thật sự là vừa yêu lại vừa tức.
Dù sao cũng là tỷ tỷ ruột, dù cha mẹ thương yêu tỷ nhiều hơn một chút, mặt dù trong lòng nàng có hơi khó chịu nhưng vẫn không thể sinh hận, cho
nên chỉ có thể chấp nhận, tuy vậy vẫn không thể ngăn được sự bất mãn
đang dần nhen nhóm trong lòng.
Thấy đại tỷ nhà mình vẫn cúi
đầu không nói lời nào, sau đó nhìn mình lắc lắc đầu, ý nói là tỷ ấy
không nghĩ ra được Lý thẩm tìm đến nhà vì chuyện gì.
Thật ra
không thể trách Lô Uyển Chi, nàng trãi qua gần nửa đời người cực kỳ an
nhàn chân không ra khỏi cửa, có cha có mẹ, có ăn, có nhà ở, căn bản là
không lưu ý tới tuổi của chính mình ở thời đại này đã sớm được gả ra
ngoài. Cho nên đó chính là nguyên do nàng chưa nghĩ đến việc hôn nhân
của chính mình. Cửa hôn sự trước kia là hai nhà quyết định, vừa vặn thấy bát tự hai người phù hợp nên mới đồng ý, về sau người nọ liền mất, cho
nên Trương thị bọn họ căn bản không nói với Lô Uyển Chi về chuyện hôn sự từng có này. Sự việc qua đi một năm, không ngờ người muội muội kia lỡ
miệng nói nàng đã từng đính hôn.
Lô Hà Hoa không nhịn được, bĩu môi nói, "Lý thẩm tới để làm mai cho tỷ!"
"A, muội biết! Vậy còn kêu ta đoán!", Lô Uyển Chi oán trách nhìn thoáng qua muội muội tính cách nóng như pháo nổ, cố ý xuyên tạc ý muội ấy, cười
trêu chọc.
"Muội nói đại tỷ à, tỷ không thấy hiếu kỳ là bà ta làm mai cho tiểu tử nhà ai sao?", Lô Hà Hoa thấy tỷ tỷ mình vẫn không
nhanh không chậm, nàng ấy phất mái tóc trên vai chạy tới xách tay Lô
Uyển Chi, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép mở miệng, "Tỷ, tỷ mỗi ngày
bị cha mẹ nhốt trong phòng không để ý đến chuyện bên ngoài, chỉ biết
thêu hoa đọc sách, cô nương bằng tuổi tỷ người ta đều đã có con hết rồi, tỷ nói làm sao cha mẹ không nóng nảy cho được? Còn tỷ nữa, cũng là một
bộ dáng không tim không phổi. Muội đang gấp muốn chết đây!", Vừa trách
cứ vừa ôm cánh tay Lô Uyển Chi làm nũng nói.
Lô Uyển Chi nở
nụ cười, vỗ đầu muội muội, nhẹ nhàng nói, "Hà Hoa, từ xưa đến nay chuyện hôn sự trọng đại đều do lệnh của cha nương và bà mối, tỷ tin tưởng cha
nương chúng ta sẽ xếp đặt tốt, chúng ta chỉ nghe bọn họ là được rồi".
Cảm giác tỷ tỷ nói những lời này mười phần chính xác, các nàng là phận nữ
nhi, cũng chỉ có thể như vậy. Thế nhưng Lô Hà Hoa vẫn quệt mồm hỏi Lô
Uyển Chi, "Vậy đại tỷ không tò mò lần này Lý thẩm đưa tin tức giới thiệu như thế nào sao?"
"Bất kể là cái gì, đã có cha nương lo
liệu, bọn họ đồng ý thì tỷ đồng ý, bọn họ nếu không nguyện ý ta cũng
tuyệt đối không gật đầu. Chúng ta vẫn nhanh chóng tranh thủ thời gian
may cặp sách mới cho đệ đệ thì hơn!", Lô Uyển Chi kéo sọt kim chỉ tìm
kiếm được vài mảnh vải vụn thẳng tấp, chuẩn bị làm hầu bao cho đệ đệ nhỏ nhất trong nhà, ngày hôm qua đã bàn bạc xong xuôi với Lô Hà Hoa, kỹ
thuật may vá của Lô Uyển