pacman, rainbows, and roller s
Hái Hồng

Hái Hồng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323101

Bình chọn: 9.5.00/10/310 lượt.

h phải tìm Trịnh Hậu Loan trước.

Thật may là Trịnh Hậu Loan cũng đang ở đại sảnh canh chừng, hơn nữa hắn còn thấy Chu Hồng Hồng trước.

Chu Hồng Hồng cũng không giải thích thêm với hắn, bèn nói tìm Trình Ý. Trịnh Hậu Loan liền mang cô đến phòng của Trình Ý.

Đi tới cửa, phát hiện cửa phòng đang đóng, Chu Hồng Hồng cũng không nghĩ nhiều, đẩy cửa mở ra.

Thì thấy Trình Ý ngồi ở trên ghế sofa, cúi đầu, ôm một cô gái.

Cô gái kia quần áo nửa cởi nửa khép.

Hai người tư thái vô cùng thân thiết.

Trịnh Hậu Loan thấy vậy, vội hô trước: "Trình ca."

Trình Ý ngẩng đầu, nhìn thấy Chu Hồng Hồng có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại khôi phục bộ dáng lười nhác bình thường hay cótrước giờ.

Chu Hồng Hồng vừa thấy cảnh tượng như vậy có chút sửng sốt thất thần, lúc này mới kịp phản ứng, ném túi xách trong tay ra, Trình Ý vội ôm cô gái kia tránh né.

"Hậu Loan, cậu mang cô ấy xuống trước đi." Trình Ý buông lỏng cô gái trong ngực ra, nhìn về phía Chu Hồng Hồng vẻ mặt tức giận, sau đó lại liếc lên vết rượu trên ngực cô.

Trịnh Hậu Loan dẫn cô gái kia ra ngoài, còn thuận tiện khép cửa lại.

"A, vợ đến kiểm tra sự chăm chỉ của anh sao." Trình Ý cười thực thản nhiên, đi về phía Chu Hồng Hồng.

Cô trừng mắt nhìn hắn. "Trình Ý, tôi không ngờanh lại là người như thế!"

Cô vẫn nghĩ rằng, Trình Ý về phương diện kia là một người ưa sạch sẽ, cứ nghĩ rằng hắn cũng chỉ có một mình cô.

"Đó chỉ là một đứa con nít, tôi chỉ dạy dỗ chút thôi." Trình Ý nói xong vươn tay muốn ôm cô, một tay đưa về phía vết rượu trên áocô.

"Đừng có đụng vào tôi." Cô hung hăng hất tay phải của hắn ra.

Hắn trở tay bắt được tay cô "Quần áo sao lại thế này? Làm thêm xong rồi sao?"

"Tôi bị người ta hắt rượu, anh lại ở đây chơi gái!" Chu Hồng Hồng bị hắn chế trụ, đánh hắn không được, đành phải hung dữ nói.

"Đã nói rồi, đó là cô bé mới vào. Ngu xuẩn muốn chết, không có mùi vị bằngvợ anh dâu." Trình Ý muốn hôn cô, nhưng thấy dáng điệu muốn cắn hắn củacô, liền từ bỏ "Ai hắt rượu vào cô?"

"Khách hàng! Tôi tăng ca cùng khách hàng."

"Được đó, Chu Hồng Hồng. Cô đến nơi này cùng khách hàng hử!" Trình Ý thu hồi sắc mặt, giọng nói cũng mất vẻ dịu dàng vừa rồi, tay hắn đặt lên ngực của cô "Nơi này bị khách hàng chạm vào? Còn chỗ nào bị chạm vào nữa?!?"

Cô bị hắn bất ngờ bóp mạnh mà sinh đau, hít sâu một hơi "Đau... Không có! Còn nữa, nơi này cái gì chứ, còn không phải anh mở sao."

Trình Ý lạnh lùng nhìn cô "Khách hàng ở phòng nào? Dám có ý đụngvào phụ nữ của ông nó."

Chu Hồng Hồng thật sự sợ hắn. Rõ ràng một khắc trước còn nói cười ríu rít, nói biến sắc mặt liền biến sắc mặt.

Cô mạnh dạn chống lại: "Anh đừng nghĩ đổi đề tài, mặc kệ cô nàng vừa rồi mới hay cũ, anh cứ giữ lại dùng đi.”

"Muốn nổi cơn đúng không, Chu Hồng Hồng?" Trình Ý tăng thêm lực đạo.

"Trình Ý, anh chính là tên khốn kiếp. Anh chơigái thì được, tôi cùng khách hàng là việc công, tôi cái gì cũng có không làm!" Cô ghê tởm hắn.

Hắn cười ác độc "Cô còn dám nhắc đến tên khách hàng kia tôi liền lột da hắn."

Lúc này, di động của Chu Hồng Hồng vang lên "Tôi muốn nghe điện thoại!"

Trình Ý buông cô ra, cô chạy tới bên túi sáchtìm được di động.

Là sếpgọiđến, hỏi cô sao lâu như vậy vẫn chưa quay về, bọn họ vẫn đang chờ cô sửa chữa một chút trên hợp đồng. Cô liền nói dối mình lạc đường, vừa mới hỏi phục vụ mới biết được phải đi như thế nào.

Cúp điện thoại, cô không muốn để ý tới Trình Ý, nhưng lại không thể không hỏi hắn "Anh có quần áo không?"

"Muốn nam hay nữ?"

Nghe thấy những lời này của Trình Ý, Chu Hồng Hồng lại kích động "Anh còn nói anh không có phụ nữ, anh còn để quần áo phụ nữở nơi này."

"Chu Hồng Hồng, cô nghe không hiểu hả, ông đây không chơi gái." Trình Ý vốn muốn kêu Đường Chỉ Mạn đưa quần áo tớicho cô, Chu Hồng Hồng hết lần này tới lần khácgán chữ ‘chơi gái’ cho hắn,hắn giải thích không được, nên cũng không nhịn nữa.

Hắn hất lấy áo khoác của mình treo trên móc, ném cho cô "Lấy của tôi cho cô, hài lòng chưa."

Chu Hồng Hồng hừ một tiếng, nhận áo khoác, mặc vào.

Trình Ý nhân cơ hội đoạt lấy điện thoại của cô, nhấn gọi ngược số vừa gọi. Cô kích độngnhào qua lấy lại, nhưng không giành được.

Hắn vừa tránh cô, vừa chờ bên kia bắt máy.

"Tôi là người đàn ông của Chu Hồng Hồng. Vợ tôi không muốnhầu rượu ông, khách hàng bỏ đi kia ôngtự mình hầu hạ đi." Nói xong, hắn cũng không cho bên kia có cơ hội nói chuyện, cắt đứt điện thoại.

Chu Hồng Hồng khiếp sợ nói không ra lời.

Trình Ý không nhìn đến biểu tình khó có thể tin được củacô, nghĩ đếnviệc gì đó, lại hỏi tiếp: "Tôi hỏi cô một lần nữa, khách hàng kia có đụng chạm đến cô không?"

Cô nghỉ một lúc mới điều tiết được hơi thở, "Đã nói là không! Ông ta hất rượu lên người tôi, sau đó tôi nhanh chân tránh được."

"Được, tôi kêuHậu Loan đưa cô về."

"Trình Ý, anh như thế này sẽ hại tôi thất nghiệp!"

Hắn ngược lại lơ đễnh nói "Vậy thì tìm việc khác là được. Vợ à, em cũng đã là người có gia đình, đừng tới tiếp khách hàng nữa."

Chu Hồng Hồng thật muốn tức chết.

Cái gì mà gia đình, cô và hắn vốn là không danh không phận.

Năm đó cô trúng tuyển đại học