
bộ so với ai cực kỳ giống, giả bộ tự nhiên nhất, nhìn bề ngoài cười ha hả, trên thực tế ngọn lửa trong đôi mắt cũng có thể phát ra thù hận. Không cẩn thận liền thử một tiếng, giống như pháo hoa nở rộ.
"Tiểu Phàm!" Lý Phỉ một tiếng thét có lực xuyên thấu, phá vỡ một màn giằng co giữa hai người phụ nữ.
Tiểu Phàm nở nụ cười, xem ra cứu tinh của cô đến.
Lý Phỉ vừa đến liền nở nụ cười ha ha: "Khó trách tớ mới từ trường học ra ngoài đã cảm thấy có người theo dõi, thì ra là cô nha, giáo sư Phương Phương!" Một tay của cô cọ xát ở trên mặt Phương Phương, tiếp tục cười nói: "Chẳng lẽ nói cô theo dõi tôi? Chẳng lẽ cô thầm mến tôi? A, Giáo sư Phương Phương, cái này không thể được nha, tôi làm người giáo sư của nhân dân, nên làm gương tốt, dù là cô đối với tôi có bao nhiêu tình ý, đều nhớ ngăn chặn ngăn chặn, xúc động là ma quỷ, không cẩn thận sẽ phóng hỏa đó . . . . . ."
Tiểu Phàm càng nghe càng buồn cười, cuối cùng thật sự là nhịn không được rốt cuộc bật cười, tuyệt không để cho mặt mũi của Phương Phương.
Vu Phương Phương nâng ly rượu hung hăng đập xuống đất, quát: "Cô con mẹ nó, vượt qua cái gì vượt qua, không phải là ỷ có người đàn ông làm chỗ dựa cho cô ư, có tin tôi hiện tại tùy tiện tìm người đàn ông tới cũng mạnh so với cô hay không!" Thật sự kỳ quái, lời này của Vu Phương Phương đúng là Tiểu Phàm nói.
Tiểu Phàm nghiêm túc gật đầu một cái: "Cũng đúng, cô liền tùy tiện vừa đứng ở chỗ này, nếu như còn có thể lộ vài điểm sẽ có nhiều người đàn ông nhào lên hơn, tôi và Phỉ nhi lại thật sự là không được rồi."
Lúc này đến phiên Lý Phỉ cười. . . . . .
Vu Phương Phương nhe răng nhếch miệng mà cười lên: "Được, rất tốt! Đợi cô cũng đừng khóc." Nói xong cô tức giận thở phì phì mà thẳng bước đi.
Tiểu Phàm ở sau lưng cô hô một tiếng: "Giáo sư Vu, đập vỡ đồ nhưng là phải đền bù, nếu như cô không có tiền, tôi có thể giúp cô trả."
Vu Phương Phương đi vòng vèo đến đây, ném mấy tờ tiền giấy sao, nói "Không cần." Sau đó cũng không quay đầu lại đi ra cửa.
Lý Phỉ vỗ bả vai Tiểu Phàm một cái, nói: "Em gái nhỏ, hôm nay xem cậu, cuối cùng tương đối giống chị của tớ rồi."
Tiểu Phàm lườm cô một cái: "Ai bảo đời này tớ giao cho cái người bạn xấu này rồi, cái tốt không học, cũng làm cho cậu dạy hư rồi."
Nếu là trước mặt có một cái bàn, Lý Phỉ nhất định xốc lên rống một tiếng: "Cậu nha, bản chất của cậu thuộc tính chính là phúc hắc, tớ đây chị của cậu nhiều lắm là chính là qua loa vài câu, không cách nào so sánh được với cậu!"
Hai người đùa giỡn trong chốc lát, Lý Phỉ hỏi Tiểu Phàm có chuyện gì xảy ra. Mới vừa rồi Tiểu Phàm gọi điện thoại cho cô nói cùng đi uống rượu, Lý Phỉ cũng cảm giác có vấn đề. Thời gian này An bá bá đến thành phố G, Tiểu Phàm không ở nhà ngây ngốc thật tốt, làm con gái khéo léo nghe lời, còn dám ra ngoài uống rượu gây chuyện, nếu là không có vấn đề, cô Lý Phỉ liền đổi họ theo Tiểu Phàm!
Tiểu Phàm lấy ra trọng điểm nói với cô.
Vừa nghe xong, Lý Phỉ vội cầm lên mới vừa một ly rượu Kê Vĩ, uống một hớp mới nói: "Tớ XXX, quá hí kịch hóa đi. Tiểu Dịch có gian | tình với Vu yêu nữ? Sau đó vừa vặn bị cậu phát hiện rồi hả? Tớ hiểu biết rõ Vu yêu nữ đúng là thích quyến rũ người đàn ông tốt, nhưng cô ta là thế nào cũng có cơ hội tìm đến đồng chí Tiểu Dịch hả?" Sau đó Lý Phỉ giống như là nghĩ đến vấn đề trọng đại gì nắm cánh tay Tiểu Phàm hỏi: "Mấu chốt là, cô ta có biết cậu chính là vợ trước của Tiểu Dịch hay không?"
Tiểu Phàm không hề nghĩ ngợi đã nói: "Cũng sẽ không, Dịch Đông Thần một khôn khéo người như vậy, làm sao sẽ đem đằng chuôi cả mình tiết lộ cho người khác."
Lý Phỉ nhìn cô từ trên xuống dưới một cái, phát ra thanh âm chậc chậc.
Bộ dáng nhìn như vậy làm Tiểu Phàm hoảng hốt, tay cô vung lên, quát: "Cô nương, cậu làm gì vậy?"
"Tớ có một phát hiện lớn, cậu có muốn nghe không?"
Tiểu Phàm vỗ trán: "Nói đi nói đi, tớ lo lắng không để cho cậu mở miệng, cậu sẽ nín hỏng. Nếu như thực như vậy, Lưu Nghị Sơn không phải là không thể lột da tớ."
Lý Phỉ nổi giận: "Ai nói, chồng của tớ rất dịu dàng."
Tiểu Phàm ở trong lòng bồi thêm một câu: đó là đối với cậu. Nói thật, ngược lại cô có chút hâm mộ Lý Phỉ, Lưu Nghị Sơn người này trong mắt người ngoài cực kỳ thô kệch, đối với cô ấy quả thật cực kỳ săn sóc, nhu tình như nước.
Lý Phỉ đánh gẫy vẻ mặt của Tiểu Phàm, trịnh trọng nói: "Nghe này, em gái, tớ phát hiện tình cảm của cậu đối với Tiểu Dịch rất sâu, tình cảm nhiều hơn rất khó khăn."
Tiểu Phàm sửng sốt một chút, sau đó nuốt mạnh một hớp rượu nói: "Tớ đây bị coi thường, nói liên tục không phải đều vô lực rồi. Phỉ nhi, cậu nói tớ không phải là quá con mẹ nó vô dụng, hiện tại tớ cũng cảm thấy đoạn hôn nhân này từ lúc vừa mới bắt đầu chính là mình tớ tự biên tự diễn. Mấy người chúng ta đều là thanh mai trúc mã, khi đó tớ thích anh ấy, hình như là một chuyện tất cả mọi người đều biết, bao gồm trưởng bối bao gồm các bạn bè. Mà biểu hiện của anh ấy vẫn là lạnh nhạt, thời điểm anh ấy cầu hôn là tớ hưng phấn quá mức, cho nên tớ đều không dám nghĩ là anh ấy không phải thật yêu tớ, hay là nói chỉ là muốn tìm một người x