
.
“Cái họ Cao kia không có làm sao ngươi?”
“Không có!” Mặc dù nàng đã lầm tưởng, may là tất cả đều là hiểu lầm.
“Đáng tiếc nha…”
“A?”
“Không phải, không phải! Ý của ta là nói, họ Cao bỏ qua ngươi là tổn
thất của hắn! Cô bé tốt giống như ngươi vậy, tại sao có thể treo ngược
như khỏa bất lực trên cây hoa đào? Tin tưởng ta! Tỷ tỷ nhất định sẽ tìm
cho ngươi một người tốt hơn !”
Nhan Như Ngọc nói xong thao thao bất tuyệt, Xán Xán nghe được mồ hôi cũng rơi xuống từng giọt, bỗng
nhiên Nhan Như Ngọc giảm thấp thanh âm xuống, giọng nói bắt đầu trở nên
thần bí hề hề, “Xán Xán, ta đây có một nam nhân không tệ, có thể giới
thiệu cho ngươi nha.”
Nhất thời, một loại dự cảm bất thương bao phủ toàn thân Xán Xán, nàng lại nghĩ tới lễ tình nhân năm ngoái Nhan
Như Ngọc giới thiệu cai vị Kim Thành Thác Tai tiên sinh kia, trái tim
nhỏ cũng góc đầu dậy.
“Như Ngọc, ta xem hay là thôi đi…”
“Xán Xán, ngươi không nên bởi vì gặp phải một nam nhân bất lực, lại đối với tất cả nam nhân trên thế giới này đều mất đi mong đợi! Ta đây giới
thiệu vị này, những là Bùi Dũng Tuấn cùng Vương Lực Hoành kết hợp nga!
Tuyệt đối là ôn văn nhĩ nhã cùng ánh mặt trời là tổ hợp anh tuấn hoàng
kim, khó khăn nhất chính là người ta chẳng những lớn lên đẹp trai, trình độ học vấn cũng rất cao nga! Quả thực chính là soái ca trong Ái Nhân Tư Thản!”
Xán Xán sốc, chẳng lẽ lúc này gọi Bùi Dũng Lực Hoành?
Nhan Như Ngọc nói xong mồi ngon, nhỏ dần vẫn không quên bổ sung một
câu, “Hơn nữa có ta bảo đảm cho ngươi, cái này tuyệt đối có thể giơ
nga!”
Xui xẻo rầm, Xán Xán ngã xuống đất.
“Như Ngọc, ngươi không nên ép ta! Ta không đi, ta không đi…” Xán Xán cảm giác mình khóc lên.
“Ngươi đừng không biết ý tốt nữa! Coi như là ta bồi thương cho ngươi! Tuyệt đối vượt qua trị giá nga!”
“Tốt như vậy, ngươi hay là tự mình giữ đi!”
Nhan Như Ngọc đề cao đê-xi-ben một chút, “Tô Xán Xán! Ngươi rốt cuộc
còn không coi ta là tỷ muội a? Nói cho ngươi biết, sáng sớm ngày mai ăn
mặc xinh đẹp phát sáng đi ra cho ta! Nếu không chúng ta tuyệt giao!”
Ba ! Cúp điện thoại.
Mười phút đồng hồ sau, điện thoại Nhan Như Ngọc đổ chuông đinh đinh.
“Uy? Như Ngọc a! Ta đã cùng Lạc tiên sinh vừa nói chuyện xong, ngươi
sáng mai nhất định phải đi nga! Người này giới thiệu cho ngươi, tuyệt
đối không thành vấn đề!”
“Cục cưng, ngươi yên tâm! Người nhất định sẽ đến, ha hả a…” Một lần bị buộc xem mặt đã rất thảm thiết, càng làm cho Xán Xán buồn bực chính là, kỳ sinh lý chưa từng có của Triệu Noãn Noãn, có khuynh hướng
ngày càng nghiêm trọng.
“Noãn Noãn…”
“Đừng phiền ta,
ta đang làm việc!” Triệu Noãn Noãn nhìn màn hình máy vi tính, ngay cả
đầu cũng không quay lại một lần, đã đem những điều Xán Xán muốn nói trực tiếp tàn phá.
“Nhưng là…”
“Tô Xán Xán!”
“…”
Nàng không thể làm gì khác hơn rũ cụp đầu đi ra khỏi thư phòng, xem ra
mấy ngày này muốn ly hôn là không thể nào, đang rất buồn bực, chuông cửa vang lên.
Cao Vũ trở lại.
Vừa thấy được Xán Xán, Cao Vũ lập tức nhăn chân mày chạy tới, “Ngươi chưa ăn cơm sao?”
“Ăn a!” Nói đến ăn cơm, Triệu Noãn Noãn hai ngày này mặc dù không để ý
tới nàng, nhưng thức ăn vẫn là phi thường hào phóng, nghĩ được như vậy,
Xán Xán vừa dâng ý niệm lên đáng sợ “Sắp tới sẽ bị mập lên” trong đầu.
“Vậy tại sao ngươi lại có một bộ dạng chưa ăn cơm?” Ở trong mắt Cao Vũ, Xán Xán chỉ có không có cơm ăn mới lộ ra vẻ mặt buồn bực như thế.
Xán Xán chu môi, “Còn không phải là bởi vì Noãn Noãn ca…”
Cao Vũ lông mày nhảy lên, “Nga? Hắn làm gì ngươi?”
“Hắn trong kỳ sinh lý!”
“Tô Xán Xán!” Một người mặt đã đen lên đứng ở một bên không thể nhịn được nữa.
Giải thích chính là che dấu, Xán Xán càng thêm kiên định ý nghĩ của
mình, mặc dù không phản bác, nhưng có thanh âm lẩm bẩm nói, “Còn nói
không phải là kỳ sinh lý, cuộc sống sau khi cưới sẽ thật khó khăn a…”
“Ngươi nói gì?” Cao Vũ bỗng nhiên đặt câu hỏi.
“Noãn Noãn ca hắn không để ý tới ta, làm hại ta nghĩ cùng hắn thảo luận—— “
“Tô Xán Xán!”
Hôm nay nàng làm gì sai? Nhiều lần nói chuyện đều bị Triệu Noãn Noãn cắt đứt, không nhịn chết cũng nghẹn chết .
“Trở về phòng đi.” Thanh âm Triệu Noãn Noãn mang theo chút khác thường.
Nàng có chút ủy khuất, chớp chớp mắt, đáng thương tranh thủ đồng tình, “Tại sao a? Ta vừa không có nói sai…”
Thấy bộ dạng nàng như vậy, Triệu Noãn Noãn lúc này mới mềm nhũn giọng
nói, “Ta không có ý trách ngươi, ngươi về phòng trước, ta cùng A Vũ nói
chuyện.”
Thái độ này coi như có thể tiếp nhận, Xán Xán nhếch đầu lên, trở về phòng, trở về phòng!
Xán Xán vừa đem cửa phòng đóng lại, phía ngoài không khí giữa hai người lập tức trầm xuống.
Cao Vũ mạn bất kinh tâm quét ánh mắt nhìn Triệu Noãn Noãn một cái, bám
lấy ghế sa lon dựa vào một chút, thản nhiên nói, “Làm sao? Có lời muốn
nói với ta?”
So với Cao Vũ, Triệu Noãn Noãn vẻ mặt rõ ràng trầm trọng hơn rất nhiều, sống lưng cũng có chút cứng ngắc, “Ta suy nghĩ
thật lâu, là cảm thấy ngươi không nên ở chỗ này nữa.”
Bị hạ
lệnh trục khách, Cao Vũ không buồn ngược lại cười, nh