Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

Hàng Phục Băng Sơn Mỹ Nhân

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322554

Bình chọn: 7.00/10/255 lượt.

âu nói của Lục Phi Dương:[tàm thực kình thôn, tài thị trí giả thủ thắng chi đạo'>Nghĩa:Từng bước xâm chiếm từ từ nuốt chửng, mới là người thông minh hướng về con đường thắng lợi

Bàn tay to lớn vỗ nhẹ hai bên gò má,

đánh thức cô đang ngủ say, hệt như đã lâu không có một giấc ngủ yên ổn

như vậy, cô từ từ mở mắt, vẫn mang theo vài phần buồn ngủ trong đôi mắt

trong suốt có một chút biếng nhác, Lục Phi Dương nhìn thấy một trận khó

nhịn, ôm lấy cô hung hăng hôn một phen, mới không cam lòng buông cô đang thở hổn hển ra.

“Anh……” Cô kiều mỵ mắt

đẹp trừng lên oán trách, vừa tỉnh dậy liền được kích hôn hầu hạ, cô tiêu thụ không nổi, đưa tay định đẩy anh ra. “Được rồi, ngoan, đừng tức giận, ân?” Ngón tay thô ráp của anh vuốt ve cánh môi bị hôn sưng đỏ, nơi đó trơn

bóng mọng nước làm cho tâm anh một trận rung động dữ dội, sợ thiên hạ

yêu kiều thực sự tức giận, anh vội vàng chỉ lên đỉnh đầu, dời đi sự chú ý của cô, “Xem!”

Cô ngẩng đầu vừa thấy, hô hấp ngừng lại

trong giây lát. Sao giăng đầy trời hệt như kim cương lóe sáng, thoải mái làm càn trên bầu trời,vừa nghịch ngợm lại bừa bãi, chớp đôi mắt trong

suốt phát sáng. Thật giống như chúng nó vừa mới nhảy vào trong ngân hà,

thống khoái làm sạch một phen, sau đó một thân sảng khoái sạch sẽ khiêu

vũ ở trên bầu trời, xinh đẹp đến cực điểm. (anchan: chả biết tác giả miêu tả làm sao, ta edit tới lui mà cũng chả hĩu)

“Đây là……” Cảnh trí trước mắt tuyệt mỹ như vậy làm cho cô nói không nên lời, thậm chí ngay cả hô hấp cũng quên.

“Trạm ngắm sao tư nhân của chúng ta.” Anh khó có được tính trẻ con cười, cùng cô nằm ở trên ghế, nắm tay cô, chỉ cho cô xem các chòm sao trên bầu trời.

Nóc xe đã bị anh đẩy ra, hiện tại bọn họ nằm dưới bầu trời đầy sao, hôm nay, khó có được trời quang, trên bầu

trời có rất nhiều sao cũng rất nể tình cố gắng phát sáng.

“Nơi này, thực yên tĩnh.” Tối thứ sáu, hơn nữa không khí tốt như vậy, không có khả năng không ai

đến ngắm sao đi? Nhưng là bốn phía ngoại trừ tiếng côn trùng kêu vang,

mọi thứ đều thực yên tĩnh. Điểm này có chút không bình thường.

Lục Phi Dương cười cười, nắm tay cô thật chặt, “Không ai quấy rầy, không phải là rất tốt sao, đây là bầu trời sao duy nhất thuộc về hai chúng ta.”

Đương nhiên không có người khác, vài năm trước, anh mua nơi này, đó là sản nghiệp tư nhân, chổ của bọn họ bây

giờ là một mảng đất trống rộng lớn, đều là thuộc về anh, người khác làm

sao có thể đi vào, chuẩn bị lâu như vậy, rốt cục cũng có cơ hội, có thể

đem cảnh đẹp này đến trước mắt cô.

Hứa Mạn Tuyết vốn không phải là người có lòng hiếu kỳ, nếu anh thần thần bí bí, cô cũng lười truy vấn. Chỉ mở to mắt, nhìn ngân hà xinh đẹp, không biết anh làm sao tìm được chỗ này,

Đài Bắc ô nhiễm nghiêm trọng như vậy, có thể nhìn thấy bầu trời trong

như vậy, không phải là một chuyện dễ dàng.

Hơn nữa, nhìn thấy những chòm sao xinh đẹp thật làm cho người ta muốn khóc, bất giác, cô lại nhớ đến chuyện xa xưa.

Mới trước đây, cô có một nguyện vọng, đó là có thể nằm dưới bầu trời đầy sao xinh đẹp, có thể đếm xem bầu trời

có bao nhiêu vì sao, nguyện vọng thật ngây thơ, thật ngốc, đó là chuyện

bao lâu trước kia? Lúc đó cô, còn rất nhỏ rất nhỏ, vì nhỏ nên rất thích

mơ mộng.

Lúc đó, người cha yêu quý của cô vẫn còn sống, trong đáy mắt cô nổi lên chua xót, nhớ rõ trước đây, cô thích

nhất là nằm trong lòng cha, quấn quít lấy cha bảo người hái sao trên

trời xuống cho cô.

Thật là khờ, thử hỏi, trên đời này ai có thể hái sao?

“Anh có thứ này tặng cho em.” Người đàn ông bên cạnh đột nhiên cắt đứt hồi ức của cô.

Cô yên lặng nhìn bầu trời sao kia, thản nhiên mở miệng: “Không cần” Cô đã qua cái tuổi còn yêu thích quà tặng, hơn nữa đến bây giờ, cũng hiểu

được, cái gọi là quà tặng, đều là âm mưu giả dối, không phải gạt chính

mình thì chính là bị người khác lừa.

“Em nhắm mắt lại.” Anh chống đở thân thể, cười nhìn cô.

Cô không thèm để ý đến anh, nhưng là, Chuyện Lục Phi Dương muốn làm, ai cũng đều không ngăn được, anh đưa tay che mắt cô.

“Lục Phi Dương, anh mấy tuổi, còn chơi……” Lời trách cứ, bỗng nhiên gián đoạn. Trước mắt cô xuất hiện một chuỗi

vòng tay kim cương lóe sáng như sao. Bày ra từng viên kim cương trong

suốt xinh đẹp, tinh khiết tự nhiên, không trải qua gia công chế tác gì,

cũng không ngu ngốc cố ý cắt thành hình ngôi sao, chỉ là một xâu chuỗi

đơn giản.

Dưới bầu trời sao, lóe lên, hệt như

những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời kia rơi xuống thế gian, hình thành một chuỗi vòng tay xinh đẹp.

“Thực sự hái sao cho em, anh không làm được.” Anh cười, trong mắt tràn ngập thương tiếc cùng yêu thương, “Nhưng mà, anh có thể cho em sao của Địa Cầu.”

Lòng của cô, đột nhiên bị một trận sóng triều ấm áp mãnh liệt bao phủ lấy, không thể phản ứng, chỉ có thể ngây ngốc nhìn anh.

Lúc năm tuổi, sau khi nghe cha kể truyện công chúa bạch tuyết xong, cô thật ngốc đặt bút viết lên giấy, hy vọng

có một ngày, có thể tìm được một hoàng tử hái sao tặng cho tôi.

Kết quả, hai mươi năm sau, có một người

đàn ông đưa cho cô một chuỗi vòng tay kim cương, nói với cô rằng, đâ