XtGem Forum catalog
Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Hậu Cung Chúng Ta Thiếu Tuấn Nam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324541

Bình chọn: 7.5.00/10/454 lượt.

ục.

Nhìn bàn kia đầy mỹ vị, con trùng háo ăn tro bụng Quân Phi Vũ càng hưng phấn, đặt mông ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa giáp khởi liền ăn, miệng nhanh chóng ngập đầy thức ăn, thật ngon!

Nàng rất nhanh tiêu diệt hết thức ăn tro miệng, 3 táp 1 ngụm- Ăn ngon thật!

Lại 1 chiếc đũa gắp xuống, đang muốn nhét vào tro miệng, đột nhiên phát hiện, Tình hi mở to mắt nhìn mình.

Quân Phi Vũ để đũa xuống, cầm lấy khắn

lau 1 bên miệng, liếc xéo Tình nhi cười nói- Làm sao vậy? Bản công chúa

tướng ăn rất chướng tai gai mắt?

Tình nhi theo bản năng gật gật đầu, lập

tức lại liên tục xua tay- Ko phải, ko phải, công chúa, cái kia, cái

kia…ngài ăn chậm 1 chút, đừng có gấp! Nô tỳ sợ ngài ăn quá nhanh, sẽ ko

tốt đâu.

Nhìn vẻ mặt Tình nhi khẩn trương, đã

muốn giải thích rõ lại muốn khuyên nàng ăn văn nhã lại, Quân Phi Vũ cũng nhịn ko được nữa cười ha ha- Tình nhi, ngươi thật sự đáng yêu!

Tình nhi mặt đỏ bừng, chu mỏ ko phục- Công chúa, ngài lại bắt nạt nô tỳ…

Nhưng vào lúc này, cung nữ giữ cửa đi

đến, hơi khom người-Công chúa điện hạ, hoàng tử Thương Ngô quốc Trầm

Hương ở ngoài cửa cầu kiến!

Quân Phi Vũ nhẹ “Nga “ 1 tiếng- Mời hắn vào đi!



Quân Phi Vũ để đũa xuống, đứng dậy, đôi

mắt đẹp từ từ nhìn lại, chỉ thấy 1 vị bạch y thanh niên đứng ở cửa, ngọc thụ lâm phong, trường bào như tuyết, chính giữa đeo 1 cái đai lưng thêu chỉ vàng, tóc dài đen nhánh tựa như mực trải dài ở 2 bên vai, đỉnh đầu

dùng 1 bạch ngọc phát quang bó buộc thành 1 búi tóc, toàn thân lộ ra 1

loại lịch sự nho nhã, tuấn tú phiêu dật tuyệt đại phong tư.

Mặc dù nàng đã từng gặp qua hắn, nhưng hôm nay nhìn nữa, cảm giác thế nhưng hoàn toàn bất đồng.

Nhìn hắn, tro đầu Quân Phi Vũ đột nhiên

hiện ra Tào đại nhân ở “Hồng lâu mộng” hình dung như là bảo ngọc, tro đó còn viết “Mặt như Trung thu chi nguyệt, sắc như xuân hiểu chi hoa. Tóc

mai như đao tài, mi như mực vẽ tranh, mặt như cánh hoa đào, mục như thu

ba. Mặt cho dù giận hay cười, đều sinh hữu tình.”

Mỹ từ đó, dùng để hình dung người nam nhân trước mắt này tuyệt ko phải là nói quá.

Ấn tượng thứ nhất, Quân Phi Vũ liền cho hắn điểm cực cao 9/10!

Lúc nàng quan sát hắn đồng thời, Hoa Trầm Hương cũng đánh giá lại nàng, ở giữa con người kia đồng thời hiện ra vẻ kinh diễm.

Nhìn nàng nhàn nhạt mỉm cười, hắn thậm chí có 1 loại xúc động muốn ôm nàng vào lòng.

Tro lòng cũng âm thầm hoài nghi, 1 vị

linh động xinh đẹp như vậy, đẹp như tiên nữ tro tranh, thật là ác nữ

danh truyền xa Phượng Hoàng quốc Lục công chúa sao?

Quân Phi Vũ thấy được hắn kinh diễm,

cũng ko có xem nhẹ tro mắt của hắn chợt lóe lên kinh ngạc, lại vẫn như

cũ thoải mái hướng hắn cong môi cười- Trầm Hương hoàng tử, hoan nghênh

quang lâm Phi Vũ cung, nếu như ko chê cười, thỉnh ngồi bên này, bồi ta

cùng dùng bữa thế nào?

Hoa Trầm Hương tro mắt chợt lóe sáng- Công chúa thịnh tình, Trầm Hương tuân mệnh! Công chúa mời!

_ Trầm Hương hoàng tử, hoan nghênh quang lâm Phi Vũ cung, nếu như ko chê cười, thỉnh ngồi bên này, bồi ta cùng dùng bữa thế nào?

Hoa Trầm Hương tro mắt chợt lóe sáng- Công chúa thịnh tình, Trầm Hương tuân mệnh! Công chúa mời!

_ Tình nhi, các ngươi tất cả lui xuống!

Tình nhi cùng Diệp Phong liếc mắt nhìn nhau, gật đầu lĩnh mệnh đi ra.

Quân Phi Vũ vì Hoa Trầm Hương rót rượu,

sau đó rót 1 chén trà cho mình, hướng hắn hơi giơ lên- Phi Vũ tửu lượng

ko cao, lấy trà thay rượu kính Trầm Hương hoàng tứ 1 chén, mong hoàng tử điện hạ ko trách tội.

Con ngươi Hoa Trầm Hương có điểm tinh

quang lóng lánh, duyên dáng nhẹ nhàng nhếch môi, liền hiện lên 2 nho nhỏ lúm đồng tiền- Phi Vũ công chúa cứ thoải mái! Đến, cạn! Hi vọng chúng

ta có thể ờ chung vui vẻ!

Hắn cũng là 1 người thú vị!

Quân Phi Vũ nhìn hắn, đột nhiên cảm thấy nam nhân này đặc biệt coi được, đặc biệt là cặp mắt kia, luôn luôn có ý cười, làm cho người ta cảm giác ấm áp như gió xuân.

_ Mong ngươi ở Phi Vũ cung cao hứng mà

đến , cũng có thể cao hứng mà về, tin ta, ta nhất định sẽ là chủ nhân

tốt có thể nhiệt tình đãi khách!

Quân Phi Vũ nhẹ nhấp 1 ngụm trà, nhìn

hắn uống rượu xong, liền thuận tay gắp khối nem rán- Đến, ăn 1 chút gì

đi! Tin ngươi cũng biết, chỗ này của ta cũng ko có nhiều quy củ, toàn bộ đều theo tâm tình ta, vì thế, ở đây ngươi ko cần khách khí như thế. Bất quá, ở trước mặt mẫu hoàng, vẫn là phải giả vờ giả vịt.

Quân Phi Vũ hướng hắn trừng mắt nhìn, bộ dáng linh động đẹp đẽ kia rơi vào tro mắt Hoa Trầm Hương, giống như là

tiên tử hạ lạc phàm trần, làm cho hắn cảm giác, chính mình nguyên bản

tâm tràn ngập lo lắng đột nhiên như là thông suốt.

Trước khi đến Phượng Hoàng quốc, hắn và

hoàng đệ suy nghĩ rất nhiều biện pháp ứng phó háo sắc công chúa ác danh

truyền xa này, nhưng hiện tại xem ra, nàng ko những ko phải là háo sắc

công chúa tro lời đồn đại kia, nói ko chừng còn là bảo vật.

Chính cái gọi lời đồn chỉ với trí giả, xem ra hắn cũng muốn làm 1 hồi trí giả. (Người có hiểu biết sâu rộng)

Hắn 1 bên dưới đáy lòng thầm may mắn, vừa cười vừa giáp khởi khối nem rán kia, đem hảo ý của nàng cũng ăn vào tro bụng.

_ Ăn ngon ko?- Quân P