Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323930

Bình chọn: 7.5.00/10/393 lượt.

ếc, không có người chấp nhận tôi, chỉ có tôi chấp nhận người khác!”

Cố Thần vuốt cằm, “Không sai, suy nghĩ của tôi cũng giống em!” Hắn dừng

lại một chút, vẻ mặt xấu xa, cúi đầu hỏi cô: “Dao Dao, em nói xem, chúng ta ruốt cuộc là ai chấp nhận ai?”

●︶3︶●

Tay Hứa Đồng rời khỏi ngực hắn, rất nhanh lui về phía sau, “Muộn rồi, tôi muốn về nhà, ở nhà còn có người đang đợi tôi!”

Nói xong lập tức rời bước.

Cố Thần ở phía sau, nhìn bóng dáng cô, bỗng nhiên mở miệng, “Sinh nhật vui vẻ!”

Hứa Đồng dừng lại một chút, quay đầu lại, nhìn người phía sau tươi cười, “Cám ơn!”

Khẽ cúi đầu, lại ngẩng lên, trên mặt đã trở nên dịu dàng điềm đạm, “Hình

như mỗi lần chũng ta gặp nhau đều như đánh trận, sống chết cùng phân cao thấp? Không bằng hôm nay chúng ta đình chiến đi! Anh ... có hay không

muốn đến nhà tôi, cùng uống một chén?”

Hứa Đồng đưa Cố Thần về

nhà. Cô nói hắn chờ ở trước sân, một mình đi vào. Rất nhiều người đang ở phía trong, lo lắng chờ đợi nhân vật chính xuất hiện.

Cuối cùng nhìn thấy Hứa Đồng từ ngoài cửa tiến vào, không khí trong nhà bỗng nhiên tăng vọt, đồng loạt hoan hô.

Hứa Đồng lướt qua những người khác, nhanh chóng đi đến bên Đường Hưng Bang, vẻ mặt có lỗi, “Chú Đường, cháu không nói gì đi ra ngoài, muộn như vậy

mới về, làm mọi người chờ lâu như vậy, cháu ....”

Kinh qua nửa

đời mưa gió, dường như đã biết tất cả sự tình, không đợi Hứa Đồng giải

thích, ông đã xua tay mỉm cười, “Đừng lo! Hôm nay chuyện gì cũng không

quan trọng, quan trọng là cháu có thể vui vẻ ở đây cùng mọi người chúc

mừng sinh nhật!” Ông vừa nói vừa lấy bên người một chiếc hộp, “Tiểu

Đồng, điện thoại di động mới này là quà sinh nhật tặng cho cháu, chú có

linh cảm, cháu sẽ được tuyển vào công ty, nên dùng thứ tốt một chút!

Tiểu Đồng, chúc cháu sinh nhật vui vẻ!” Ông đưa chiếc di động cho Hứa

Đồng, “Được rồi! Quà đã tặng rồi, chú nên về thôi, để không gian cho

thanh niên vui vẻ! Chú đi chơi cờ với ông Vĩ, đêm nay không về, sáng mai đến cửa hàng luôn. Mọi người cứ vui vẻ, đừng sợ bừa bãi trong nhà, quan trọng là phải chơi hết mình!”

Hứa Đồng khẽ kêu một tiếng, “Chú

Đường!”, trong lòng tràn ngập ấm áp cùng cảm động, sống mũi hơi cay cay, trong mắt đã long lanh nước.

Đường Hưng Bang vỗ vỗ đầu cô, cười

ha ha đi ra ngoài. Ở cửa đột nhiên dừng lại, rồi tiếp tục cười vang, như đang chào đón ai đó, lại tiếp tục đi ra ngoài cổng.

“Đồ ngốc!” Đường Tráng đi đến, đánh nhẹ vào sau gáy Hứa Đồng, “Lớn rồi còn lệ nóng quanh tròng, định dọa người khác sao?”

Hứa Đồng trợn mắt trừng anh, “Cút đi!”

Lúc này Dương Dương giống như đàu tàu từ phía sau Đường Tráng vọt lên,

không cho Hứa Đồng cơ hội nói chuyện, liên thanh mở miệng hỏi: “Hứa

Đồng, ngươi chạy đi đâu? Ta chờ ngươi sắp chết đói! Đến nỗi bụng hỏng

mất, ai ngờ được ta vừa vào WC có thể đem ngươi lôi về!! Biết thế này ta đi WC sớm một chút có phải tốt không. Chẳng lẽ ngươi quên hôm nay cùng

mọi người chúc mừng sinh nhật sao? Ngươi này, hư đốn, những lúc quan

trọng lại mất mặt, thật là ...”

Cô còn chưa lải nhải xong, bỗng

nhiên quay đầu nhìn thấy Cố Thần từ cửa đi vào, không khỏi lắp bắp kinh

hãi, “Hắn... hắn... Hứa Đồng, ngươi... ngươi ...” Cô nhìn Cố Thần, lại

nhìn Hứa Đồng, lại chỉ vào Cố Thần lắp bắp hỏi Hứa Đồng, “Sao hắn lại

xuất hiện trong này? Là ngươi mang đến sao?”

Hứa Đồng quay đầu

nhìn hắn, xùy một tiếng: “Hả? Không phải bảo anh chờ đến khi tôi gọi mới vào? Không sợ anh uy phong lẫm liệt thế này sẽ dọa đến các anh em vô

tội của tôi hay sao?”

Chính cô thật cũng không ngờ đến hắn có thể đi vào nhà mình ung dung bình thản như vậy.

Cố Thần đối với cô cười, “Tôi sợ cô tán gẫu vui vẻ liền quên còn có người

vẫn đứng ngoài cửa, như vậy sẽ dọa những người đi ngang qua!”

Hứa Đồng khẽ nhún vai. Trong giọng nói của hắn dường như có một chút không

cam lòng, giống như trách cứ cô nhẫn tâm gạt hắn sang một bên vậy.

Hứa Đồng làm như không có việc gì cười với Dương Dương, kéo Cố Thần đến bên người, chỉ vào hắn nói: “Ta vừa rồi không cẩn thận gặp phải anh ta, anh ta nói buổi tối còn chưa được ăn cơm, ta đêm nay tâm trạng rất tốt,

liền nói cho anh ta biết chúng ta có mở đại tiệc, hỏi có muốn đến hay

không, anh ta bảo có, ta liền dẫn đến đây. Đơn giản vậy thôi, không có

gì to tát đâu, mọi người cứ thoải mái, đêm nay không kiêng kị gì, có thể không cần để ý đến anh ta, cũng có thể đơn giản xem anh ta như người

qua đường vào xin cơm!”

Rất nhiều người nhìn Cố Thần, mặt chờ đợi. Người này ở A thị, chỉ sợ không ai không biết được danh phận của hắn.

Dương Dương cùng Đường Tráng vẻ mặt trầm tư. Cố Thần tựa tiếu phi tiếu liếc

nhin Hứa Đồng, lại quay về phía mọi người phóng khoáng nói, “Đêm nay chủ nhân bữa tiệc là lớn nhất, cô ấy nói không kiêng kị gì thì mọi người cứ y vậy mà làm đi. Mọi người không nhìn tôi hoặc coi tôi như người qua

đường là được, không cần câu nệ!”

Không khí vận như cũ có chút

gượng ép. Lúc này Nhị Hoa lao ra khỏi đám người, phi đến bên cạnh Hứa

Đồng, lắc lắc cánh tay cô, cười đến hai mắt tít lại, “Đồng tỷ, Đổng tỷ,

chị h


Lamborghini Huracán LP 610-4 t