XtGem Forum catalog
Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324080

Bình chọn: 9.5.00/10/408 lượt.

ào?”

Đám người vây quanh liên tiếp phát ta tiếng cười.

Lệ Tát chau mày lại. Cô nàng không khỏi hoài nghi cô gái trước mặt đầu óc

có hay không bình thường? Có thể mở miệng cược lớn như vậy.

Cẩn

thận nhớ lại vừa rồi Tiết Kính Phong dạy cô ta chơi bi-a, động tác cứng

ngắc, khi đánh bóng tay vô lực, tư thế ngốc nghếch kia nhìn thế nào cũng không giống như trả vờ, chắc chắn không phải là cao thủ.

Trầm

ngâm một lúc sau, loại trừ tất cả những khả năng thất bại, Lệ Tát gật

đầu cười nhạo một tiếng, “OK! Cứ theo ý cô đi! Nhưng mà nói thật, tôi

thực sự sợ cô sau này sẽ hối hận, tại sao lúc trước lại đào cho mình một cái hố lớn như vậy!” Nếu đối phương muốn trước mặt người khác làm xấu

mình, thì cô cũng chỉ biết đồng ý mà thôi.

Hứa Đồng ngọt ngào cười, xinh đẹp đáp: “Tôi là như vậy, không bao giờ hối hận!”

Là một người phụ nữ khéo léo, không biết vì sao hôm nay đối mặt với cô gái trẻ tuổi này, luôn cảm thấy mất bình tĩnh. Lệ Tát hừ một tiếng, “Đừng

chỉ lo đấu võ mồm, đến lúc thua trận cô sẽ hối hận vì sự kiêu ngạo của

mình mình!”

Hứa Đồng thu lại nụ cười, nhìn Lệ Tát chậm tãi nói:

“Tôi chưa bao giờ tự nguyện kiêu ngạo. Kiêu ngạo của tôi, bình thường

đều là bị đám người ăn no không có việc gì làm bức mà ra!”

Vừa

nói vừa chọn một cây gậy đưa trước mặt ngắm nghía, khoa tay múa chân,

cười nói: “Lấy cây này đi!” Ngẩng cầu hỏi Lệ Tát, “Ai khai bóng?”

Lệ Tát tỏ vẻ khinh thường, “Để cho cô khai trước đi! Đừng nói tôi bắt nạt

cô!”. Nhìn thấy Hứa Đồng tư thế cầm gậy thực sự rất quái dị, không nhịn

được cười vang, “Hứa tiểu thư, tôi có lòng nhắc nhở cô một chút, tư thế

của cô hình như không đúng a! Tiết tổng vừa rồi dạy cô dùng tay phải cầm gậy. Cô như vậy, thật làm cho người khác nhìn vào thấy dù là thắng cô

cũng chỉ là bắt nạt thường dân, chẳng khác gì được mà không mất sức a!”

Lại nhìn chân váy trên người Hứa Đồng, trên mặt lại tỏ ra đùa cợt, “Thật đúng là lo lắng thay cho cô! Váy này, đừng nói là khiêu vũ cũng không

thế bước, chỉ để cho cô chơi bóng, tôi thấy cũng không có tí khả dĩ nào

đâu!”

Hứa Đồng cười đến vẻ mặt ngây thơ, “Tôi khác người thưởng, có lẽ có thể bất ngờ thắng cũng không chừng đâu!”

Mật một nói, một mặt buông gậy, cởi áo khoác lên sofa. Áo sơ mi trắng noãn

bao quanh đường cong trước ngực, cổ áo buông hai nút, lộ ra bộ ngực lấp

ló cùng xương quai xanh mảnh khảnh. Rõ ràng là quần áo đoan trang chính

thống, lại làm cho người ta nhìn vào cảm thấy tim đập nhanh hơn, hô hấp

dồn dập hơn. Chiếc áo sơmi trắng mỏng manh kia trên người cô, tỏa ra một cảm giác gợi cảm yêu kiều khó cưỡng.

Cố Thần an vị ở sôfa, từ

đầu đến giờ không nói một lời, thờ ơ lạnh nhạt nhìn xung quanh. Hứa Đồng buông áo khoác xong lại hướng đến hắn, cảm thấy thái độ này có chút kì

lạ, đã nói muốn cho cô đẹp mặt nhưng không hề hành động. Miệng tuy nói

rằng cô chui đầu vào lưới nhưng cũng không ra tay với cô. Điều này làm

cho cô cảm thấy tâm thần hơi loạn, không nhìn được hắn cuối cùng là có

chủ ý gì.

Dù sao đến đâu hay đên đó, cô từ trước đến giờ khống

thiếu nhiều lần nhạ hắn tức giận, còn không phải vẫn sống tốt đến bây

giờ. Nghĩ vậy, Hứa Đồng không yên, liền bạo gan, quyết định đi đến thăm

dò thái độ của hắn.

●︶3︶●

Cô dừng ở trước mặt, cúi đầu nhìn hắn nhẹ nhàng cười, “Cố tổng, muốn mượn ngài một thứ, có thể không?”

Cố Thần giương mắt, nhìn cô, yên lặng một hồi lâu mới “Ân” một tiếng.

Hứa Đồng cười tủm tỉm cúi xuống, nhìn Cố Thần nói “Cám ơn”, một tay đưa đến trước ngực hắn, rút từ trong túi áo khoác một chiếc bút kim. Sau đó

đứng thẳng dậy, hai mắt vẫn chăm chú nhìn hắn, tươi cười vẫn đượm, hai

tay hướng sau đầu, cố định mái tóc, ngón tay linh động uyển chuyển, chỉ

trong nháy mắt, ánh sáng màu vàng chợt lóe đã đem cây bút làm trâm cài

vấn mái tóc dài búi lại đằng sau.

Hai tay buông ra, Hứa Đồng đối

với Cố Thần cười quyến rũ, thấp giọng nói: “Sao vậy? Tiếc sao? Yên tâm,

cũng không thể hỏng được, dùng xong lập tức trả lại cho anh!” Vẻ mặt cô

sáng giống như thủy tinh lấp lánh. Cô quay lưng về phía mọi người, họ

chỉ biết cô cùng Cố Thần nói chuyện, lại không nghe rõ hai người đang

nói gì. Chính là từ góc độ đó nhìn vào, không hẹn mà mọi người cùng nhìn Cố Thần ngồi ở trên sôfa chút chốc nheo lại hai mắt.

●︶3︶●

Hứa Đồng trở về trước bàn.

Chỉ xoay người một cái, phong thái đã hoàn toàn thay đổi. Mái tóc vén cao,

cô lúc này nhìn qua vô cùng tự tin. Cầm lấy gậy, cúi người khởi động.

Hứa Đồng giương mắt nhìn Lệ Tát mỉm cười, “Đúng như cô nói, mặc như vậy

đánh bi-a, quả nhiên không thể khai bước lấy đà!”

Lệ Tát hừ nhẹ

một tiếng, cũng không trả lời, biểu tình như muốn nói, “Để xem cô làm

sao bây giờ” kiêu căng hướng về phía Hứa Đồng.

Hứa Đồng cười một

cái, nhẹ nhàng nói: “Thực ra tôi muốn nói, Lệ Tát tiểu thư lo lắng thật

là đúng, nhưng như vậy cũng là dư thừa, người ta nói cao nhân ắt có diệu kế, chướng ngại nho nhỏ ấy, tính là cái gì?”

Hứa Đồng nói xong

buông gậy, trước sự chăm chú của mọi người cúi xuống,đưa tay đến đường

xẻ bên hông váy. Trong không gian va