Polaroid
Hỏa Bạo Hủ Nữ

Hỏa Bạo Hủ Nữ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322223

Bình chọn: 9.5.00/10/222 lượt.

ng ánh mắt

không tự chủ được hướng ra ngoài cửa sổ.

“Ngươi không phải có tiền tiết kiệm sao?” Học phí cùng tiền

thuê nhà nàng đều tự kiếm, còn về phụ thân… tuy rằng mấy năm nay buôn bán không

tốt nhưng là hắn không phải cũng không tiêu hết đi?

“…….a di ngươi muốn để dành tiền cho A Dũng làm tiền học.”

Mẹ kế của nàng Lâm Nguyệt Hà trước đây cũng bán quán ở chợ

đêm cùng

phụ thân nàng lâu ngày nảy sinh tình cảm sau gả cho phụ

thân, sinh thêm

con trai cho phụ thân làm hắn cao hứng đem con nàng sủng tới

trời.

Trước kia nhìn bọn họ một nhà ba người hoà thuận vui vẻ, Hướng

Chủ

Ân cảm thấy mình như người ngoài nên khi lên đại học nàng liền

chuyển ra ngoài, không quấy rầy bọn họ chính là không đoán được a di nắm hết

kinh tế trong nhà.

“a di ngươi không có ác ý, nàng như vậy cũng xem là tương đối

tốt.” Nhìn nàng bình tĩnh lại, Hướng Cường vội vàng hoà giải.

“Lão ba, đó là chuyện của ngươi cùng a di, ta không có ý kiến.

Bất

quá nếu đem phòng ở bán đi làm mặt tiền cửa hàng buôn bán hắn

là cũng sẽ không quá khó khăn.” Nàng đạm mạc nói.

“Ai, ngươi không hiểu, đó là một phần tình cảm, nếu gian

hàng không

cần bán đi đến lúc đó công ty kia sẽ không thể mua được như

vậy chợ đêm

có thể tiết tục kinh doanh.” Hướng Cường nhớ tình bạn cũ sở

dĩ không

muốn bán gian hàng nói trắng ra là muốn công ty kia buông

tha cho kế

hoạch thu mua.

“lão ba, ngươi nghĩ quá đơn giản, chuyện này không phải

ngươi nói tính là tính.” Nàng lắc đầu thở dài.

“Có một số việc đơn giản đi là được, cần gì phải nghĩ phức tạp?”

Giống như nàng đối với tình thân đã muốn tuỳ duyên.

“…..Chủ Ân, từ sau khi ta cưới a di ngươi, ngươi cũng rất

không vui vẻ.” Hướng Cường vẻ mặt áy náy nhìn nàng.

Nàng lắc đầu, nói lời tận đáy lòng mình:

“Lão ba, ngươi vui vẻ là tốt rồi.”

Nàng chỉ muốn như vậy cho nên mới vội rời nhà thành toàn cho

phụ thân, nàng biết chính mình ở nhà làm hắn khó xử.

“Ngươi đã tốt nghiệp, muốn hay không trở về nhà?”

“Lão ba, ta hiện tại sống ở địa phương công tác rất tốt, nếu

chuyển về nhà thì không tiện.”

“Ta mua xe cho ngươi đi làm.”

Hướng Chủ Ân không khỏi bật cười lời nói của hắn. Tiền của hắn

đều ở trong tay a di, không nên mua xe cho nàng.

“Nguyên lai là ngươi có tiền riêng mua xe cho Chủ Ân? Như thế

nào

không lấy ra cho A Dũng học thêm? Ngươi có biết tiền học

thêm rất đắt?”

Cửa phòng bệnh bỗng dưng bị mở ra, Lâm Nguyệt Hà ngoài cười

trong không

cười trên tay còn cầm cặp lồng cá.

“A di’ Hướng Chủ Ân khách sáo hướng nàng chào hỏi.

Lâm Nguyệt Hà liếc mắt nhìn nàng một cái, nguỵ trang thật giả

dối: “Chủ Ân, trên người người có mang ảnh chụp của mình không?”

“Ta làm gì bỗng dưng mang ảnh chụp của chính mình?”

“Nhớ rõ lần tới đến thăm ba ngươi thì mang mấy tấm tới, miễn

cho ba ngươi luôn nhớ ngươi xem a di ta không muốn dung ngươi.”

Hướng Cường nhíu mày, “Ngươi nói gì vậy?”

“Ngươi không phải thường nói với ta rất muốn gặp Chủ Ân? nếu

nàng

không trở lại thì nhìn ảnh chụp của nàng đó chẳng phải biện

pháp?”

“Ngươi –“

“Lão ba, ta về đây.” Hướng Chủ Ân biết mẹ kế muốn mắng nàng

bất hiếu, thật lâu không trở về nhà thôi,

“Muốn ảnh chụp, trong nhà còn có.”

“Ta muốn ảnh chụp làm cái gì……” Hướng Cường không khỏi thở

dài.

“Ngươi không cần, ta muốn, ta phải đưa cho a dũng xem miễn

cho lần

sau gặp mặt tỷ tỷ của hắn ngay cả tỷ tỷ mình mặt mũi như thế

nào cũng

không biết.” Lâm Nguyệt Hà hừ lạnh.

Hướng Chủ Ân không lên tiếng, trực tiếp đẩy cửa phòng rời

đi.

Lâm Nguyệt Hà đuổi tới bên ngoài, ở phía sau kêu nàng.

“Bác sĩ nói tim ba ngươi không tốt, phải mổ, ngươi muốn ta

đi đâu

kiếm tiền?” Ra phòng bệnh nàng liền nản lòng nghiêm mặt khóc

than, hoàn

toàn không chịu nổi.

“Lão ba không có tiết kiệm?” Đối mặt với vẻ mặt thay đổi bất

thường của Lâm Nguyệt Hà, Hướng Chủ Ân cảm thấy rất đau đầu.

“Ba ngươi bán ‘hành dầu khô’ làm sao có thể tiết kiệm tiền?

ngươi

cũng biết vài năm nay buôn bán không tốt, chợ đêm đã bị người

ta đánh

sâu vào hơn nữa đệ đệ ngươi phải đi học thêm để vào đại học,

trong nhà

tiền phải chi không ít, ba ngươi nằm viện cũng cần tiền

không có nguồn

thu vào ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ?”

Cuối cùng nghe được, Hướng Chủ Ân không khỏi nói, “Ta trên

người

cũng không có tiền.” nàng mới tốt nghiệp năm trước, tiền kiếm

được đều

giao cho lão ba hiện tại muốn nàng lấy tiền ở đâu ra?

‘Vậy phải làm sao bây giờ?”

Hỏi nàng làm sao bây giờ? Hướng Chủ Ân nhìn nàng, lòng phát

hoả.

Kinh tế tất cả ngươi đều nắm giữ, trên người nàng rõ ràng có

tiền cũng

không muốn lấy ra còn muốn hỏi nàng làm sao bây giờ?

“Tiền thuốc men hết bao nhiều?” Nàng chỉ hỏi tiền thuốc men,

sinh hoạt phí của bọn họ cũng không muốn hỏi.

“Đại khái cũng khoảng một trăm vạn.”

“Ta sẽ nghĩ biện pháp.”

“Ta cũng có biện pháp.”

“Ngươi muốn đi vay?” Hướng Chủ Ân khiêu khích hỏi.

“…..không phải.”

“Vậy miễn.”

Không nghĩ trên hành lang dài như thế này, trên cao nhìn xuống

bất chợt cảm thấy mình thật thê lương.

Bởi vì không nơi nào có thể coi là nhà của nàng.

“Dù sao biện pháp ta có, chỉ cần ngươ